Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

10.

Nhà vệ sinh hết giấy, khiến anh tối mặt mày cau có, không nói lời nào.

tôi anh: “A Trình à, dạo này công việc ăn không được thuận lợi à, sao thấy tối nay đều không vui vậy?”

“Có gì cần giúp cứ nói, sẽ cố gắng hết sức giúp .”

[Đi ị không có giấy, cuộc sống mất hết niềm vui, mình nên vui sao?]

Tôi phồng má.

Anh nở nụ , véo nhẹ eo tôi: “Không sao đâu , là Hân Hân nói học nấu ăn, lo lắng cô ấy thôi.”

tôi toe toét: “Tốt tốt, học xong về nhà nấu một bữa chúng ta ăn.”

Mẹ tôi toe toét: “Xem lớp học tiểu thư mẹ đăng ký không uổng phí, ngày càng hiền thục .”

có chút tình thân đấy, không đáng kể.

Tôi miễn cưỡng đáp lại một tiếng, dưới bàn ăn tôi đạp chân anh.

Hình tượng hiền thục, mẫu mực khỉ gì, cút đi.

11.

Sau bữa tối, mẹ tôi đuổi chúng tôi đi dạo, lấy cớ là: Tạo điều kiện tình cảm phát triển.

Đi ngang qua phố ăn vặt của trường cấp 3, mùi nướng thịt phả mũi, tôi : “Ăn đồ nướng không?”

Anh hơi khinh thường liếc nhìn: “Quán vỉa hè không sạch sẽ.”

[Bẩn bẩn sạch sạch, ăn không sao.]

đàn ông nói một đằng một nẻo.

[Lúc ngủ trưa, anh nhìn thấy trán vợ nổi mụn đó, không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của vợ.]

[Anh thật chu đáo.]

Tôi thề, cuối cùng tôi không mua. Đúng vậy, chính là vì câu nói đó của anh.

Tôi quay đầu đi mua trà sữa.

Trên đường đi mua trà sữa, tôi nhìn thấy rất nhiều nam sinh cấp 3.

Tôi vuốt vuốt tóc, nở nụ tự là quyến rũ nhất nhìn hàng dài nam sinh đi ngang qua tôi.

[Chẹp, chúng nó có đẹp mình không? là trẻ hơn một chút thôi, mình hồi trẻ rất ngon nghẻ chứ bộ.]

Tôi sang trọng lật mắt.

Những nam sinh đi ngang qua liếc nhìn tôi nhanh chóng cúi đầu thầm.

Tôi: “?”

Tôi có xấu xí đến mức ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị vậy sao?

Tôi ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt khó diễn tả của chó chết.

[Tuy rất ghen, … hahahahaha.]

Tôi nghiến nghiến lợi : “Chồng ơi, em có xấu không?”

Anh do dự: “Xinh đẹp, …”

[, , em có một sợi rau.]

[May mắn là ở đây không ai quen biết, nếu không tiêu đề của ngày mai sẽ là: Tổng tài giàu nhất cùng vợ đi dạo phố, vợ lại có một sợi rau.]

[Xấu hổ c.h.ế.t mất.]

[… vợ có rau trên vẫn rất xinh đẹp.]

Xấu hổ c.h.ế.t đi được.

Tôi giận, há miệng cắn yết hầu anh.

người anh run lên.

Tôi rất hài lòng.

[A a a a a, mình thăng cấp , môi, yết hầu… hahahahaha có tiến tới cấp độ tiếp theo .]

đàn ông chó chết, tôi cạn lời che tay gõ gõ .

[Hừ, vợ gõ rất xinh đẹp.]

12.

Tôi chọn một quán trà sữa đơn giản tinh tế, bên trong ngồi đầy các cặp đôi.

Tôi vặn tay anh: “Chồng ơi, anh uống không?”

Anh lạnh lùng khoanh tay: “Không uống, ngọt lịm gì có gì ngon.”

[A a a a, rất uống đó chứ, điện thoại mình để ở nhà, một tổng tài bá đạo không để vợ trả tiền trà sữa chứ.]

Tôi: “…”

Sau khi gọi hai ly trà sữa, tôi nhìn bảng “Tường tỏ tình” dán trong quán.

: Lớp 12A Đỗ Trình, mong em luôn vui vẻ, anh thích em.

: Lâm Tịch, gặp nhau lần đầu, gặp lại vẫn rung động.

Tôi lẩm bẩm: “Lãng mạn quá.”

Khóe miệng nào đó khinh thường: “Trẻ , biết lừa các em gái nhỏ các người thôi.”

[Chậc, đám nhóc , có gì đâu, hồi anh còn viết một cuốn nhật ký thầm trộm nhớ nữa cơ.]

Tôi nhìn anh ánh mắt sát khí.

Tìm chết.

Thầm trộm nhớ ai?

Lúc trước còn nói yêu mình nữa, quả nhiên, lời nói của đàn ông để nghe thôi, không tin được.

Anh không thoải mái liếc nhìn tôi một .

[Khụ, mình nói sai gì à? Sao vợ lại nhìn mình như vậy, hơi đáng sợ, anh sợ em đó.]

Tôi giận cầm trà sữa đi.

Anh nắm lấy cổ tay tôi: “Sao lại giận?”

Tôi nghẹn ngào đáp lại anh: “Không giận, là mệt thôi.”

[Mệt gì, em ngủ ngày .]

Tôi giật tay anh , bước đi với vẻ mặt không nhận ai.

Tống Gia Hân, cô có tư cách gì mà giận chứ?

Cô và anh là hôn nhân mại thôi.

Không rung động.

13.

Trên đường về, tôi vừa uống trà sữa vừa nghĩ một loạt tình tiết m.á.u chó: Ánh trăng trở lại, cô vợ cưới thảm hại rời đi; Chồng cưới ngoại tình với ánh trăng , là sự bóp méo nhân tính hay sự suy đồi đạo đức; Ánh trăng mang thai trở lại, cô vợ cưới bị ép người thứ ba.

Oa oa cô vợ cưới thật tội nghiệp.

Tôi càng nghĩ càng , đi vòng đằng sau chó chết, tát lưng anh một .

Anh rên lên một tiếng, khóe mắt mang theo vẻ lạnh lùng: “Tống Gia Hân, rốt cuộc em đang trò gì vậy?”

[ online, vợ nổi giận không lý do sao dỗ?]

[Tuy là… vợ giận rất dễ .]

là không lý do.

Tôi cố tình bỏ qua câu nói sau của anh.

Tôi rất khó chịu, kìm nén nỗi buồn trong lòng, ném ly trà sữa anh: “Đưa tiền.”

Anh giận dùng một tay bế tôi lên, hung dữ nói: “Đáng đánh.”

Tôi giật mình, vô thức kêu lên một tiếng, mọi người xung quanh nhìn sang, còn hùa theo không chịu được.

Người qua đường số 1 mắt rỡ: “Đẹp quá, anh ấy lại có bế một tay.”

Người qua đường số 2 bồng bềnh: “Oa cô gái hạnh phúc quá, về nhà bảo bạn luyện tập đi.”

Người qua đường số N mắt như sao Hỏa: “Bạn người khác bế bạn gái một tay, bạn mình bế một tay chơi trò xếp hình cừu, đúng là so người với người c.h.ế.t người, mình hận không dùng xe nâng để nâng anh ấy khỏi Trái Đất.”

Người qua đường N+1 mắt long lanh: “Đừng giận chị em ơi, không đáng, mạo muội một câu chiến tích của bạn chị thế nào?”

Người qua đường số N mắt như sao Hỏa: “Đừng nói nữa, vừa kém cỏi lại thích chơi, đến giờ vẫn chưa qua nổi màn thứ hai.”

Người qua đường N+1 thầm: “Thực màn thứ hai khá khó đấy.”

Những người đàn ông xung quanh bị tổn vô tội, khóc không nước mắt.

Tôi xấu hổ vùi mặt vai anh, giận dỗi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương