Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 15 ÁNH DƯƠNG TRONG BÓNG ĐÊM

Tôi không dám, không muốn, đánh cược thêm một nữa.

Hôm nay là giỗ Tần Nguyệt.

Sáng sớm, Tần gọi tôi, hỏi tôi có đồng ý cùng anh đi thăm mộ em gái không.

Tôi không từ chối.

Nghĩa trang yên tĩnh, thông xanh trầm mặc, không khí trang nghiêm.

Anh mặc áo đen, trên tay ôm một bó cúc trắng.

Anh đi trước, tôi theo .

Mộ Tần Nguyệt được chăm sóc sạch sẽ, chứng tỏ thường xuyên có người dọn dẹp.

Trên bia là bức ảnh đen trắng: một gái ngọt ngào, cong như vầng trăng khuyết.

Anh đặt hoa xuống, cúi người phủi đi chút bụi trên tấm bia.

Động tác rất nhẹ, rất dịu dàng, như sợ làm phiền người đang say ngủ.

Anh đứng đó, rất lâu.

Tôi không quấy rầy, chỉ bên.

Mãi , anh mới quay lại, tôi.

“Niệm Niệm,” giọng anh khàn đi, “ đầu anh gặp em, không tiệc thương nghiệp, không đám cưới hôm đó.”

Tôi khựng lại.

“Là trước, trong bệnh viện.”

Anh nói, lúc đó Tần Nguyệt bệnh nặng, chịu đựng đợt hóa trị.

Anh bỏ học đi làm thêm, đêm kiếm tiền lo thuốc thang.

Có một , đi giao cơm bệnh viện, qua cửa kính phòng chăm sóc đặc biệt, anh một gái.

gái ấy mặc áo bệnh nhân, sắc mặt tái nhợt, nhưng lại ôm một con búp bê, kể chuyện đứa trẻ nằm giường bên cạnh.

Giọng nói ấm áp, nụ dịu dàng, như ánh mặt trời rọi sáng căn phòng u ám ấy.

gái đó, là tôi.

Anh kể, tôi đó một tai nạn mà nằm viện.

Anh không tên, không thân phận tôi.

Chỉ , từ đó, mỗi đi giao cơm, anh đều vòng hành lang kia, len lén tôi một cái.

tôi , tôi nũng nịu với y tá, đó là niềm vui nhỏ nhoi xa xỉ anh mỗi .

này tôi xuất viện.

Rồi đó, em gái anh đi.

Anh nghĩ, cả đời này sẽ không gặp lại gái như ánh nắng ấy nữa.

hôm đám cưới tôi Giang Xuyên, anh lại tôi.

Anh nhận ra ngay, dù tôi đã khoác váy cưới rực rỡ, trang điểm tinh xảo, nhưng trong anh, tôi vẫn là gái tỏa nắng nào.

vậy,” ánh anh tôi, nóng bỏng chân thành chưa có, “anh giúp em, không em gái anh, càng không thương hại.”

“Là , anh thích em.”

“Thích đã .”

Đầu óc tôi trống rỗng.

Tôi chưa nghĩ, giữa chúng tôi lại có một quá khứ như thế.

Tôi không , trong những tháng tôi chẳng mảy may để ý, đã có một đôi dõi theo tôi không rời.

.

Cuộc đời có được bao nhiêu ?

Anh đem thứ tình cảm trong sáng vô vọng trao tôi, người xa lạ.

Rồi , tôi vào lúc bết bát , lại một nữa tìm tôi.

Trái tim tôi, như bị ai đó đánh mạnh một cái, vừa chua xót, vừa nóng hổi, lại pha chút ngọt ngào.

Nước rơi xuống bất chợt.

Anh lúng túng, cuống quýt muốn lau tôi, nhưng chẳng làm thế nào.

“Em… em đừng khóc… anh nói gì sai rồi à?”

vẻ bối rối anh, tôi bỗng bật trong nước .

Vừa khóc vừa , như một kẻ ngốc.

Tôi bước lên một bước, kiễng chân, chủ động hôn anh.

Đôi môi anh, lạnh mát như chính con người anh, nhưng lại mang theo một ngọn lửa âm ỉ.

Anh ngẩn ra vài giây, rồi lập tức siết chặt tôi, đáp lại bằng một nụ hôn sâu, mạnh mẽ.

Nắng xuyên qua tán lá, rọi xuống những đốm sáng lấp lánh.

Xa xa, tiếng chim hót trong trẻo vang lên.

Tôi , này, tôi đã cược đúng.

trao đi một viên kẹo, cuối cùng nhận lại được viên kẹo thuộc về riêng mình.

14

Tin tức tôi Tần bên nhau nhanh chóng lan khắp giới thượng lưu A thị.

Ai bất ngờ, không ngờ hai tập đoàn lớn Thẩm Tần lại kết hợp theo cách này, liên minh cả sự nghiệp lẫn tình cảm.

Người vui mừng chính là Thẩm Dực.

Anh vung tay đặt tiệc khách sạn xa hoa thành phố, mở tiệc long trọng chúc mừng tôi “thoát khổ hải, bắt đầu lại cuộc đời”.

Trong buổi tiệc, anh kéo Tần uống say mềm, vỗ vai anh như một người cha dặn dò:

“Tần , nghe kỹ. Em gái tôi từ nhỏ đã được chúng tôi nâng niu, chưa chịu nửa điểm ấm ức. Nếu cậu dám bắt nạt nó, người đầu tiên không tha chính là tôi!”

Tần chỉ nghe, không hề tỏ ra mất kiên nhẫn.

tôi qua, anh chỉ khẽ đưa trấn an.

Đợi Thẩm Dực lảm nhảm xong, anh mới nghiêm túc gật đầu.

“Anh yên tâm.”

“Em sẽ không.”

Ba chữ ngắn gọn, lại khiến tôi yên lòng hơn bất cứ lời hứa hẹn hoa mỹ nào.

Tình cảm chúng tôi không ồn ào kịch tính, mà lớn dần trong đời thường.

Anh nhớ tôi kỳ, chuẩn bị sẵn đường đỏ miếng dán giữ ấm.

Anh kiên nhẫn theo tôi triển lãm tranh, lắng nghe tôi thao thao bất tuyệt về những bức tranh anh không hiểu nổi.

Anh xoa vai, đưa cốc sữa nóng tôi mệt nhoài công việc.

Tùy chỉnh
Danh sách chương