Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
【Tâm trạng Tống : Anh tôi tới đúng quá, khỏi mất công tôi phải giải quyết cô gái phiền phức này.
Tâm trạng Tống Kỳ Ngôn: Tôi đón vợ mình, ai ngờ thấy cô ấy ấp với em trai tôi.】
【Không thể nào! Sao hai còn đang nhau thế kia? Gương nam chính lạnh mức đóng băng ! chính không định thật sự quay lại với tình cũ chứ!?】
Khi tôi phản ứng kịp, vừa định đẩy Tống ,
anh ấy lại động buông trước.
“Anh à, giao cho anh đưa về nhé.”
xong, Tống xoay rời .
Để lại tôi và Tống Kỳ Ngôn đứng đó nhìn nhau.
Anh tới vài , nắm tôi một cách nhiên.
“Về thôi, về nhà.”
6
Trên đường về, Tống Kỳ Ngôn im lặng lạ.
Tôi đã mấy lần mở miệng giải thích,
nhưng mỗi lần nhìn thấy gương lạnh băng anh, tôi lại chùn .
Về nhà, Tống Kỳ Ngôn cầm đồ ngủ thẳng vào phòng tắm.
Tôi ngồi trên sofa, đầu óc rối tơ vò.
Trên màn hình hiện đầy những dòng bình luận lực:
【Bé cưng chính đúng là chúa đần cảm xúc, nam chính không hỏi cũng không thèm giải thích. Rõ ràng anh ấy có gì đó không ổn!】
【Với độ chậm nhạy này chính chắc chẳng bao giờ nhận nam chính đã thầm yêu mình chín năm. Từ Tống về, anh ấy đã hoang mang lo sợ .】
【Tôi cầu khẩn đừng hiểu lầm nữa! Bé cưng chính, mở miệng !!!】
Tôi nhanh chóng bắt được từ khóa: “thầm yêu”.
chợt nhớ lại thiết lập nguyên tác mà mình từng lãng quên.
Trong cốt truyện, trước khi kết với tôi, Tống Kỳ Ngôn đã thích tôi từ lâu.
Hơn nữa… là tận chín năm.
Nhưng theo ký ức tôi, hai gần chẳng có nhiều tương tác.
Ấn tượng về anh yếu là điềm tĩnh, kín đáo, ít cười.
Gặp chỉ chào hỏi lệ.
Tôi còn đang mải suy nghĩ Tống Kỳ Ngôn đã .
Ánh mắt anh bắt gặp tôi, vẻ bỗng dịu xuống hẳn.
Có vẻ anh đã điều chỉnh cảm xúc xong .
【Hu hu hu, nhiên thấy thương nam chính ghê gớm. Cố gắng lắm mới cưới được mình yêu, nhưng vì “căn bệnh” bản thân mà luôn phải kiềm chế ham với chính.】
【Suốt hai năm kết , nghĩ chính vẫn còn yêu Tống nên không dám tiến thêm. Thấy cô ấy khác, trong lòng đau chết được mà vẫn không dám hỏi một câu.】
【Cứ tưởng tối nay sẽ “hắc hóa”, ai ngờ lại dỗ bản thân nguôi ngoai. Bé cưng chính ơi, nhìn anh ấy !】
Tôi lặng lẽ nhìn Tống Kỳ Ngôn, tim bị ai đó kéo căng – vừa chua xót, vừa nhói đau.
Anh tới, nhẹ nhàng nắm cổ tôi, đắc dĩ :
“Sao lại cẩn thế này?”
này tôi mới để ý, hóa nãy gọt táo tôi đã vô tình làm trầy .
Tống Kỳ Ngôn từ trước giờ vẫn luôn dịu dàng với tôi vậy.
Tôi nắm vạt áo anh, cắn :
“Anh Kỳ Ngôn, thật sự tối nay em với Tống không có gì cả. Em đã rõ chuyện kết với anh ấy, nhưng anh ta không tin, ngờ em luôn.”
“Thật đó, anh đừng hiểu lầm. Em với Tống đã là quá khứ . Giờ em chỉ sống tốt với anh thôi.”
Tống Kỳ Ngôn nghe xong có chút ngỡ ngàng,
có vẻ không nghĩ tôi sẽ động giải thích.
Anh nhìn tôi không rời, giọng khàn khàn:
“Ừ.”
Trong không gian lặng im,
ánh mắt tôi lại vô thức dừng trên đôi mỏng anh.
“Anh Kỳ Ngôn, em anh.”
Chưa đợi anh phản ứng, tôi đã động anh.
Cơ thể anh khựng lại, tai đỏ lựng.
Chúng tôi nhau khá lâu,
anh ngờ lật ngược tình thế, tôi ngồi đùi.
Bàn nóng bỏng mạnh mẽ tách tôi , chiếm từng chút không gian nơi đầu lưỡi.
Âm ướt át giữa đôi vang đầy gợi cảm.
Không khí xung quanh dần nóng .
tôi không được mà trượt về phía cơ bụng rắn chắc anh.
Đúng ấy, chuông điện thoại đột ngột vang , phá tan bầu không khí mờ ám trong phòng.
Tôi thở dốc, tựa vào ngực anh.
Tống Kỳ Ngôn nhìn màn hình cuộc gọi, sắc có phần nghiêm trọng.
Anh cúi xuống nhìn tôi, khẽ :
“ , anh ngoài nghe điện thoại một lát.”