Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi vẫy tay với Bùi Hoài Viễn: “Ngủ ngon.” WeChat, tôi gửi tin nhắn.
“Cảm ơn anh, hôm nay em rất vui.”
chỉ là gặp được hắn, mà còn rõ được số và việc.
Hắn trả lời rất nhanh, là biểu tượng cảm xúc chú chó lăn lộn.
Điều này trái ngược hoàn toàn với thật hắn, tôi bật thành tiếng.
Cửa phòng mở ra.
cái tát thẳng khiến tôi kịp né tránh.
đầy vẻ giận dữ.
“ đã nghe nói hết , chơi bời ở đâu vậy hả?”
từng yêu thương tôi, vì xuất hiện kế mà trở nên hoàn toàn khác lạ.
ngồi ghế sofa ăn trái cây: “ à, cũng đừng trách , chỉ là quá lo thôi.”
“Em cũng quá lo , hy vọng lừa.”
Tôi bước tới, giật cổ áo ra, để lộ dấu vết mập mờ xương quai xanh: “Rốt cuộc là ai lăng nhăng, trong lòng rõ sao?”
hung dữ lườm tôi cái: “ , …”
cúi đầu, hơi đỏ: “Ôi, là anh A Ngạn.”
Nói , thỏa mãn tôi cái.
tôi : “Thằng bé nhà họ Chu quả thực tệ.”
vui vẻ: “Có thể kết thân với nhà họ Chu, đúng là vinh hạnh quá.”
Cảnh tượng họ vui vẻ, hòa thuận chỉ khiến tôi cảm thấy ngạt thở.
tôi quay đầu tôi, quát: “Thằng đàn ông lạ đó là ai?”
Tôi nhếch mép: “ cần ông quan tâm.”
Tôi đóng sầm cửa bỏ .
Loáng thoáng nghe thấy tiếng đồ vật ném ở cửa: “Mày , thì đừng về nữa.”
Tôi bước đường bóng , biết trời đã đổ mưa từ lúc nào.
[Huhuhu, đau lòng quá.]
[Đúng là có kế là có dượng.]
[ thật giống như đoạt mất vận may.]
[ bạch liên hoa thật rất tức , giả tạo chết được!]
[Lần này, mang hệ thống cấp bậc gì vậy?]
[Trả lời lầu , vẫn chưa biết, xem tiếp , ảnh hưởng đến việc mở khóa cốt truyện ẩn .]
[ cố lên, đoạt lại tất cả những gì thuộc về , tra nam thì đừng nhé.]
thấy dòng bình luận này, tôi trầm tư lát.
Liên tưởng đến từ khi xuất hiện, mọi chuyện xảy ra đều có lợi .
đứng cao nhạo điên loạn tôi.
Tôi nheo mắt lại.
Hừ, được chọn bởi trời? pháo hôi?
đỉnh đầu xuất hiện chiếc ô đen.
Tôi ngẩng đầu vào đôi mắt đen sâu thẳm Bùi Hoài Viễn.