Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đúng vậy.
Phó Dao có vấn đề, vậy Tạ Thanh Việt không có sao?
Chẳng qua là Viện nghiên cứu Đại học giữ anh ta lại mà thôi.
Tôi đã chặn số anh ta từ lâu, vậy mà anh ta lại mò tới trường tìm tôi.
“Như em rồi đấy, ấy đã bị sa thải, bây giờ em hài lòng rồi chứ?”
Tôi hơi sững người: “Tôi hài lòng cái ?”
Anh ta lạnh lùng nhìn tôi: “Không phải chỉ vì vào Viện nghiên cứu Đại học sao? Không phải ở bên anh sao? Em còn giả vờ nữa?”
“Lâm Khê, đôi khi kiểu phụ nữ lý trí quá mức như em thật khiến người ta sợ hãi.”
“ này đến đây thôi, em quên những lúc anh yếu lòng, anh cũng quên toan tính của em, chúng ta làm lại từ đầu nhé.”
Tôi hơi nhíu mày.
chữ anh ta nói tôi có thể hiểu, nhưng ghép lại thì hoàn toàn không hiểu anh ta đang nói .
Sao tôi lại trở thành người có lỗi rồi?
Còn chưa kịp tiếng, đúng lúc đàn anh mà tôi hẹn ăn cơm thầy ra từ tòa nhà văn phòng.
Anh ấy làm như không thấy Tạ Thanh Việt, đi thẳng phía tôi.
“Đàn em, anh hy vọng em suy nghĩ lại. Nếu em chuyển sang Viện nghiên cứu Đại học … thật anh không biết phải giải thích thế nào khi quay .”
Tôi lắc đầu, mỉm cười nói: “Không suy nghĩ nữa đâu, lý do em đã nói rõ với anh rồi.”
Tạ Thanh Việt sững sờ đứng tại chỗ, mắt từ do dự chuyển thành kinh ngạc.
“Sao lại không suy nghĩ nữa? Em không đến Viện nghiên cứu của bọn anh sao?”
Thật ra người từ bỏ Viện nghiên cứu Đại học không chỉ có tôi.
Ví dụ như đàn anh kia, mấy hôm nay đã loanh quanh quanh tòa nhà văn phòng này biết bao .
Liên tiếp nhiều giáo sư từ chối lời mời hợp tác của anh ấy, thậm chí không chịu đứng tên .
Có người nói sức khỏe không tốt, có người thì nói bản thân không đủ tầm.
Tuy có liên quan đến làn sóng dư luận hiện tại, nhưng cũng đủ khiến Viện nghiên cứu Đại học chịu áp lực lớn.
Tôi không nhìn Tạ Thanh Việt nữa, đi xuyên qua anh ta con đường rợp bóng cây.
Cuối con đường là nơi tôi đã gắn bó nhiều năm, cũng là nơi chứng kiến tôi biến ước mơ thành hiện thực.
Nửa tháng , tôi ký hợp với Viện nghiên cứu Đại học .
Mấy giáo sư lượt chuyển hướng các dự án hợp tác sang Đại học .
Những năm gần đây, Viện nghiên cứu Đại học đã dần thoát khỏi ràng buộc của trường, có xu hướng trở thành Viện nghiên cứu hàng đầu tỉnh.
Nhân lực nghiên cứu được tuyển chọn kỹ lưỡng, không còn giới hạn trong nội bộ Đại học , mà kinh phí nghiên cứu cũng tăng dần mỗi năm.
Trên mạng, làn sóng chỉ trích Tạ Thanh Việt ngày càng dữ dội.
Vì trăng sáng mà thay đổi tiêu chuẩn tuyển dụng, chỉnh sửa lý lịch, tiết lộ đề phỏng vấn… hành vi đâm trúng nỗi đau chung của lớp trẻ thời nay.
Ngày lễ tốt nghiệp, cuối điện thoại cũng vang một tin vui.
Tạ Thanh Việt bị sa thải.
nhỏ chỉ sa thải là xong, giờ vì lan truyền bùng nổ khắp nơi mà thành ra cũng biết.
Viện nghiên cứu Đại học mất sạch danh tiếng, còn Tạ Thanh Việt thì nổi tiếng theo đúng nghĩa tiêu cực.
Những Viện nghiên cứu có chút tên tuổi tuyệt đối sẽ không bao giờ anh ta nữa.
11.
Nghe nói hôm Tạ Thanh Việt bị cho nghỉ việc, chính Phó Dao đích thân đến đón anh ta, còn dẫn theo đứa con vừa tan học.
Có nghiệp ngồi trong phòng trà kể lại tình huống khi đó một cách sinh động như thật.
“Biểu cảm của tên đàn ông đó , bé kia thì miệng ‘’ liên tục, khiến mặt người ta đen xì cả lại.”
“Cười chết mất, đây chính là kiểu làm không trả giá trong truyền thuyết phải không? mau đi.”
“ hết rồi thì chỉ có thiệt thân thôi!”
“Nghe tôi đi, mọi người nên lướt xem mấy video ngắn nhiều hơn, mười giây yêu tám người, đến cả thời gian bị tổn thương cũng không có!”
…
Mấy ngày , tôi được cử ra nước ngoài tham gia chương trình học thuật, quay đã là của một năm .
Tháng thứ ba ở nước M, tôi nghe tin Tạ Thanh Việt bị đánh đến mức tàn phế, suýt nữa thì mất mạng.
Hóa ra ly hôn giữa Phó Dao chồng cũ vốn vẫn chưa giải quyết xong.
Vào lúc Tạ Thanh Việt ý ta tham gia hoạt động mẹ học sinh tại trường của con gái, chồng cũ của ta bỗng đường hoàng xuất hiện.
bé đã thấy cảnh ruột đánh người, sợ hãi đến nỗi trốn lưng Tạ Thanh Việt, run rẩy : “ ơi, cứu con!”
Tạ Thanh Việt còn chưa kịp phản ứng đã bị đá cho mấy cú.
Các phụ huynh khác đã ôm con tránh sang một bên từ sớm, Phó Dao thì ôm chặt con gái run rẩy khóc lóc.
So với chồng cũ của Phó Dao, Tạ Thanh Việt hoàn toàn không có sức lực hay bản lĩnh, bị đánh tới mức mất kiểm soát tại chỗ.
Đoạn video lan truyền điên cuồng trên mạng, thậm chí còn chưa kịp xóa đã bị đăng lại khắp nơi.
Khi bạn bè đến thăm, Tạ Thanh Việt chỉ lặng lẽ ngồi trên giường bệnh, sắc mặt ngơ ngác.
Mỗi có người tên anh ta, trong mắt hiện một vẻ mờ mịt.
Có người đề nghị nên để Phó Dao đến thăm anh ta một , có lẽ sẽ giúp anh ta lấy lại tinh thần.
Kết quả là khi Phó Dao khập khiễng vào phòng bệnh, Tạ Thanh Việt như gặp ma, lập tức chui thẳng xuống gầm giường.
nấy không khỏi cảm thán vô thường của cuộc đời.
Cái là trăng sáng, cuối cũng chỉ đến thế mà thôi.
12.
Hôm đó, ngay trước khi ra khỏi nhà, tôi bất ngờ được một email.
Tôi cau mày, vừa định mở tập tin đính kèm thì đột nhiên ra địa chỉ email quen thuộc.
Chỉ trong một giây, tôi xóa thư chặn người gửi.
Người gửi không còn quan trọng với tôi nữa, nên nội dung email cũng chẳng thiết phải xem.
Ngày tôi trở nước lại đúng vào mùa tốt nghiệp.
Điều khiến tôi ngạc nhiên là năm nay, tất cả sinh viên tốt nghiệp có ý định ở lại Viện nghiên cứu đăng ký vào Đại học .
nghiệp trêu đùa đó là “Hiệu ứng Tạ Thanh Việt”.
Khi nghe ba chữ ấy, tôi đã không còn dao động như trước.
Giống như một thứ đó đi tôi suốt quãng thời gian dài, một ngày kia biến mất, tôi cũng từ từ quen với điều đó.
Tan ca, tôi nghiệp rủ nhau đến trung tâm thương mại mua ít đồ.
Một giây trước tôi còn cười hả vì câu nói của nghiệp.
Một giây ngẩng đầu , bỗng thấy như có đang nhìn .
Trên mặt vẫn còn nụ cười, tôi chỉ liếc nhẹ bằng khóe mắt.
Là anh ta.
Tạ Thanh Việt đứng đó một , gầy đi rất nhiều.
Giữa mùa hè oi bức mà vẫn mặc áo dài tay quần dài, tóc tai rối bù.
Chàng trai năm xưa đi dưới mặt trời để đến bên tôi, thật không còn nữa.
Tôi không dừng lại.
Khoảnh khắc đi lướt qua nhau, anh ta vẫn luôn nhìn tôi.
Mãi cho đến khi tôi đã đi xa, anh ta mới chịu thu lại mắt.
Hôm đó, tôi nghiệp mua rất nhiều đồ.
Trang sức xinh đẹp, nước hoa thơm tho, váy áo vừa vặn…
Mỗi tấm gương trong trung tâm thương mại lấp lánh sáng.
Còn tôi trong gương cũng đang rực rỡ như sáng ấy.
Hai năm , tôi được mời trường tham gia buổi tọa đàm. Có người hỏi tôi làm sao để cân bằng giữa học hành tình cảm.
Tôi gần như không chút do dự: “Tôi cho phép tình cảm của rối bời không lối thoát.”
“Nhưng tiền đồ, tự do, cuộc đời của tôi, tuyệt đối không được xảy ra bất cứ vấn đề .”
Từ nay , dòng nước trong sẽ chảy xiết, chẳng ngại ngần núi xanh cản lối.
[ TOÀN VĂN HOÀN ]