Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

khi bọn họ rời đi, trong lớp vẫn còn vương lại mùi máu nhàn nhạt.

Cùng với đó là bầu không khí xấu hổ và bàn tán chưa chịu tan đi.

“Trời đất ơi, hết hồn tôi tưởng có án mạng.”

“Gớm quá đi mất.”

“Cô ta có bệnh gì không ? Máu ra nhiều thế…”

“Hồi đâu có như , dạo gần đây đúng là xui rủi hết chỗ nói.”

Thầy giáo toán ho nhẹ hai tiếng, cố gắng ổn định lớp: “Im ! Im ! Chúng ta tiếp tục học bài!”

Nhưng chính tay ông cầm phấn cũng hơi run run.

Tôi ngồi tại chỗ, mặt không biểu cảm lật sang trang sách mới.

Ừm, xem ra “đúng giờ đúng ” và “bảy ” đều đang huy tác dụng rất ổn định.

Mới đầu tiên thôi mà.

Chị gái tốt của tôi, sáu còn lại xin mời chị thưởng thức trọn vẹn cái vị máu chảy thành sông ấy nhé.

Không biết cái niềm vui nhân đôi mà chị giành được, có hài lòng không?

Tô Di Phương hôm đó bị đưa nhà ngay , nghe nói là được sơ cứu trong phòng y tế, nhưng cái váy dính đầy máu và “chiến tích máu lũ tràn đê” của cô ta như virus lan truyền khắp khối lớp.

Thậm chí những lớp khác cũng nghe phong thanh.

biệt danh Thần Ngủ, cô ta lại có thêm một danh hiệu mới lẫy lừng.

Chị Máu.

Tô Di Phương chính thức xin nghỉ, trốn biệt ở nhà không dám gặp ai.

Mà tôi thì vui vẻ được yên tĩnh.

Mỗi ăn ngon ngủ kỹ, tinh thần phơi phới, thành tích vẫn vững vàng ở vị trí số một của khối.

Sắc mặt hồng hào đến mức Tô phu nhân thi thoảng liếc nhìn cũng mang theo ánh mắt phức tạp khó tả.

11

Tối hôm đó.

Tôi tỉnh dậy đi vệ sinh, khi đi ngang qua phòng Tô Di Phương thì nghe thấy bên trong truyền ra tiếng gào thét bị đè nén cùng tiếng đập phá như dã thú bị nhốt trong lồng.

“Tại sao! Tại sao lại thành ra thế này? Hệ thống! Trả lời tao!”

Là giọng của Tô Di Phương.

Khàn đặc, chứa đầy tuyệt vọng và điên cuồng.

Tôi dừng bước, lẽ áp sát cánh .

【Cảnh báo năng lượng cao! Danh cảnh hệ thống sụp đổ chính thức xuất !】

【Phía trường sụp đổ tâm lý cấp độ lớn.】

【Cái gì ăn trộm thì cuối cùng cũng trả lại thôi!】

“Điểm vận khí của tao đâu? Tao tích bao nhiêu lâu như ! Sao lại reset hết rồi? số sức khỏe tại sao vẫn tụt không phanh?”

“Hủy bỏ! Tao muốn hủy hết mấy trạng thái tiêu cực này! Dùng điểm vận khí đổi!”

“Đổi không được? Tại sao lại thất bại?! Mày không là hệ thống vạn năng sao?!”

“AAAAA! Là Bạch Dương! Nhất định là con tiện nhân đó giở trò! Nó biết rồi, chắc chắn nó biết hết rồi!”

Trong phòng vang tiếng vỡ sành sứ, kèm theo tiếng thở dốc đầy phẫn nộ của cô ta.

“Không được, tao không thể cứ để yên như được… tao tiêu rồi, nó cũng đừng hòng sống yên!”

Ngay đó tôi nghe thấy cô ta hình như đang lục lọi gì đó, miệng lẩm bẩm: “Còn một lần cưỡng chế cướp đoạt cuối cùng… đúng rồi, cướp đoạt cưỡng chế! Cho dù tao thiêu rụi hết sinh mệnh, tao cũng kéo nó chết chung! Cướp đoạt sức khỏe của nó, cướp trí thông của nó, biến nó thành đồ ngu! Để nó còn thảm hơn cả tao!”

Ánh mắt tôi băng.

Cưỡng chế cướp đoạt?

Còn muốn lôi tôi chết theo?

Ngay lúc đó, mắt tôi lại xuất loạt đạn quen thuộc:

【Cảnh báo! Tô Di Phương đang kích hoạt chương trình tự hủy cuối cùng.】

【Cô ta định dùng sinh mệnh của mình để cưỡng chế hệ thống động cướp đoạt không phân biệt mục tiêu.】

【Chị gái ơi chạy mau! Con điên này định đồng quy vu tận!】

【Xà tiên đại lão đâu rồi? Cứu một mạng đi!】

Gần như cùng lúc, tôi cảm nhận được một luồng khí lẽo, nhớp nháp khe tràn ra.

Tựa như vô số bàn tay toát đang cố bám vào mắt cá chân tôi, tìm đường chui vào cơ thể.

Một cơn choáng nhẹ ập đến.

Hừ.

Tôi đứng thẳng người, không những không lui lại mà còn đối diện với cánh , dùng giọng ràng và bình tĩnh mở miệng:

“Tô Di Phương.”

Tiếng động trong phòng ngưng bặt.

“Đừng phí công nữa.” Giọng tôi mang theo ý cười mỉa mai, “Hệ thống của cô, không nói với cô sao? Tham lam quá mức thì sẽ bị phản phệ đấy.”

“Cô trộm của tôi, giờ là trả lại cả vốn lẫn lời mà thôi.”

Luồng khí kia như khựng lại một giây.

Ngay đó trở nên điên cuồng hơn, cuồng công kích tôi như bão tố.

Nhưng như có một lớp kết giới vô hình chặn nó lại bên ngoài, khiến nó có thể vô ích quẩn quanh.

12

“Không thể nào! Sao mày có thể…”

trong phòng vọng ra tiếng hét chói tai đầy không thể tin nổi của Tô Di Phương.

“Sao tôi biết à?”

Tôi khẽ bật cười, “Có lẽ là vì vị xà tiên mà cô biết, cũng chướng mắt bộ dạng tham lam không đáy của cô rồi đấy.”

“Á a a a!”

Tô Di Phương gào như điên, xen lẫn là tiếng đồ đạc bị đập phá loảng xoảng, “Hệ thống! Cướp đoạt, cho tao cướp đoạt!”

Cô ta còn chưa kịp nói xong, bên trong phòng vang một tiếng “phụt” nặng nề, như thể có thứ gì đó nổ tung.

Tiếp đó là một tiếng rên gấp gáp cực độ của Tô Di Phương.

đó mọi thứ rơi vào tĩnh mịch.

Luồng khí lẽo đang quấn quanh người tôi, như băng tuyết bị ánh nắng mặt trời chiếu vào, khắc tan biến không còn dấu vết.

mắt tôi lại ra những dòng đạn quen thuộc:

【Hệ thống quá tải, lõi trung tâm sụp đổ.】

【Chương trình cướp đoạt chạy ngược, đang hút cạn sinh lực của ký chủ.】

【Tô Di Phương chính thức bị KO.】

Tôi đứng ngoài , lẽ đợi vài giây.

Bên trong không còn âm thanh nào.

Tôi ngáp một cái, xoay người đi phòng mình.

Đêm nay chắc chắn tôi sẽ ngủ ngon hơn rồi.

Sáng hôm , biệt thự nhà họ Tô vang tiếng hét xé trời của Tô phu nhân.

Bà như thường lệ đến gọi Tô Di Phương dậy ăn bổ phẩm, kết quả là con gái mình nằm ngất trên nền đất ngổn ngang, sắc mặt xám ngoét, dưới thân còn có một vũng máu chưa khô, hơi thở yếu ớt đến đáng sợ.

“Di Phương, con làm sao ? Đừng dọa mà!”

Tiếng gào khóc của Tô phu nhân gọi Cha Tô và Tô Vũ chạy tới.

Một phen gà bay chó sủa đó, xe cấp cứu hú còi inh ỏi chở Tô Di Phương bất tỉnh nhân sự đi luôn.

người nhà họ Tô cuống cuồng chạy theo đến bệnh viện.

quên mất trong nhà còn có một người là tôi.

Tôi thong thả ăn xong bữa sáng, liếc nhìn thời khóa biểu, sáng nay có tiết bồi dưỡng thi vật lý quan trọng.

Ừm, không thể lỡ được.

13

Chiều tan học, tôi đeo cặp thong dong đi đến tầng VIP của bệnh viện tư nơi Tô Di Phương đang nằm.

Chưa kịp đến gần phòng, nghe tiếng Tô phu nhân nghẹn ngào chất vấn bên trong:

sĩ, con gái tôi rốt cuộc bị sao ? Tại sao khám mãi không ra bệnh? Hết ngủ mê man, lại béo , còn cái… cái vụ máu chảy không ngừng nữa, bây giờ thì ngất luôn rồi, đây con bé vẫn khỏe mạnh mà!”

Một giọng nam sĩ nghe đầy bất lực vang :

“Phu nhân, chúng tôi làm hết mọi xét nghiệm có thể. Tình trạng của tiểu thư rất kỳ lạ. Các số cơ thể đều đang ở một trạng thái cân bằng rất thấp, giống như kiểu suy kiệt do thiếu dinh dưỡng trầm trọng cộng thêm bị vắt kiệt quá mức, nhưng thực tế thì lượng hấp thu đầy đủ. Tình trạng rối loạn chuyển hóa kéo dài và chảy máu không nguyên nhân thế này… chúng tôi thật sự cố hết sức.”

“Suy kiệt? Vắt kiệt?”

Cha Tô giật mình, giọng lộ vẻ kinh ngạc xen chút bực dọc khó , “Nó là học sinh cấp mà, sao lại thành ra kiệt sức kiểu này?”

Đúng lúc đó, tôi đẩy bước vào.

Trong phòng bệnh, Tô Di Phương đeo mặt nạ dưỡng khí, nằm mê man trên .

Sắc mặt còn trắng hơn cả tấm ga trải .

người nhà họ Tô cùng sĩ chủ trị đang vây quanh bên .

Thấy tôi bước vào, Tô phu nhân như bắt được nơi trút giận, mắt đỏ hoe vào tôi: “Là mày, chắc chắn là mày! khi mày quay , Di Phương chưa từng có nào yên ổn. Có mày khắc nó không? Đồ sao chổi!”

Cha Tô nhíu mày, không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn tôi đầy dò xét và không hài lòng.

Vũ thì mang vẻ mặt “lại đến gây rối gì nữa đây”.

Tôi đặt cặp xuống, vẻ mặt đầy kinh ngạc và vô tội: “, sao có thể nói thế được? Chị bị bệnh, con cũng rất lo mà.”

Tôi bước đến bên , nhìn Tô Di Phương đang hôn mê, khẽ thở dài: “Thật ra, con hình như biết một chút nguyên nhân.”

Trong tích tắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn phía tôi.

“Con biết gì? Mau nói!”

Cha Tô giục giã, giọng sốt ruột.

Tôi chớp mắt, làm ra vẻ đang nhớ lại: “Hôm , con hình như vô tình nghe thấy chị đang lẩm bẩm trong phòng, nói gì đó như hệ thống, điểm vận khí, cướp đoạt… rồi cả mấy như nhân đôi, phản phệ gì đó, nghe mà nổi cả da gà.”

“Hệ thống? Cướp đoạt?” Tô Vũ bật cười khẩy, “Tô Di Phương chơi game đến mức tẩu hỏa nhập ma rồi chắc?”

Nhưng sắc mặt của Cha Tô và Tô phu nhân lại đồng loạt biến đổi.

Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt là sự hoang mang lẫn nghi ngờ khó giấu.

【Drama bùng nổ! Drama bùng nổ!】

【Hóa ra cha đều biết cả! Là họ đồng lõa.】

【Cả nhà này đều thối nát!】

【Chị gái ơi mau vạch trần mặt nạ của họ đi!】

14

“Mày nói bậy cái gì hả?”

Tô phu nhân gào phản nhưng ràng thiếu tự tin.

“Tôi đâu có nói bậy,” tôi tiếp tục châm lửa, ánh mắt “ngây thơ” nhìn sang Cha Tô, “, , hai người cũng biết một chút đúng không? Con nhớ hình như có lần, nghe thấy hai người bảo với chị ấy là biết ‘tận dụng’ gì đó mà?”

Câu nói này như một quả sét đánh thẳng xuống đầu, khiến sắc mặt Cha Tô và Tô phu nhân trắng bệch.

“Con, con nghe lầm rồi!”

Cha Tô quát to, nhưng trong ánh mắt không giấu được sự hoảng loạn.

Đúng lúc đó, Tô Di Phương trên bệnh có vẻ bị kích động bởi cuộc tranh cãi.

Cô ta bỗng co giật một cái.

Đôi môi dưới mặt nạ dưỡng khí khẽ mấp máy, ra những tiếng thì thào cực kỳ yếu ớt nhưng đủ để tất cả mọi người trong phòng nghe :

“Hệ thống… Bạch Dương… điều ước… nhân đôi… của tôi… tất cả… đều là của tôi… trộm… cướp…”

Những mảnh rời rạc, ghép lại thành ý nghĩa ràng đến đáng sợ.

Căn phòng như chìm vào cái chết tĩnh .

Cha Tô và Tô phu nhân cứng đờ tại chỗ, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu.

Vũ cũng sững sờ.

Cậu ta nhìn Tô Di Phương trên bệnh, rồi nhìn , cuối cùng ánh mắt rơi vào tôi.

Há miệng định nói gì đó nhưng một chữ cũng không thốt nổi.

sĩ điều trị đẩy đẩy gọng kính, thông lựa chọn im , lẽ lùi lại một bước để giảm độ tồn tại.

Khó trách người ta hay nói: nhà giàu dễ sinh ra kẻ ngu.

Cái nhà này có khi đúng là bệnh hết cả đám.

Tôi nhìn sắc mặt đặc sắc của cả nhà họ, trong lòng cười .

Giờ thì sự thật cũng phơi bày rồi.

Tôi phủi phủi bụi không tồn tại trên lô, giọng nói thản nhiên:

“Xem ra là do chị ấy tham lam quá mức, nên bị phản phệ rồi ha.”

sĩ, chắc tôi không còn việc gì ở đây nữa đúng không? Tôi còn làm bài tập, xin phép .”

Nói xong tôi chẳng thèm liếc bọn họ thêm cái nào.

lúc trở bệnh viện, biệt thự nhà họ Tô chìm trong không khí u ám quái dị.

Cha Tô ngồi trên sofa trong phòng khách, điếu thuốc nối điếu thuốc, gạt tàn nhanh chóng đầy ắp.

Tùy chỉnh
Danh sách chương