Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

“Là… Tu sao?”

“Phải.” Tống Thanh Trạch cười – nụ cười ấy lại lẽo và rùng mình.

“Anh ta với tôi, anh ta muốn cô luôn nhớ rằng: cô bị ung thư, cô là một nhân.

Anh ta muốn cô đừng mơ tưởng gì anh ta nữa. Anh ta muốn cô anh ta.”

Tống Thanh Trạch cầm chiếc hộp nhung trên bàn, mở , rút chiếc nhẫn kim cương, – một cách cố ý và chậm rãi – đeo nó lại vào ngón áp út tay trái của tôi.

Như Ý, bây giờ, cô tỉnh táo chưa?”

Giọng anh như băng. “Cô tưởng anh ta ký giấy đồng ý vì yêu cô sao? Không.

Anh ta chỉ đang thực hiện ‘trách nhiệm’ của mình.

Anh ta muốn cô sống… để nhìn thấy cô – với tư cách là vị hôn thê của kẻ thù anh ta – sống tiếp.”

Ánh mắt tôi rơi vào chiếc lọ thủy tinh. Khối mô bên trong như một vết sẹo khắc sâu vào tim tôi.

“Anh ta muốn tôi anh ta?” Tôi ngẩng , trong mắt không nước mắt – chỉ sự lẽo và căm . “Vậy thì… như anh ta mong muốn.”

Tống Thanh Trạch hài lòng gật .

“Tốt lắm. Giờ thì, về chuyện đính hôn của chúng ta. Một tháng nữa, nhà Tống ở Bắc Kinh sẽ tổ chức một buổi tiệc đính hôn long trọng. Nhân vật chính – chính là tôi và cô.”

“Đính hôn?” Tôi kinh ngạc nhìn anh.

“Đúng vậy. Cô nghĩ tôi chỉ đùa thôi à?” Tống Thanh Trạch cười khẽ.

“Tôi, Tống Thanh Trạch, chưa từng nửa vời. Hơn nữa, cô ký hợp đồng hôn nhân. Giờ đây, cô không chỉ là vị hôn thê của tôi, là…”

Anh dừng lại, cúi sát xuống, thì thầm bên tai tôi:

“Công cụ báo thù của tôi.”

Cơ thể tôi khẽ run lên. Đây không là trò . là một cuộc chiến, nơi hai thiếu gia quyền quý số phận tôi làm ván cược.

tôi… không đường lui.

.” Tôi đáp lại bình tĩnh. “Hãy tôi biết, tôi cần làm gì.”

Tống Thanh Trạch đứng thẳng dậy, trong ánh mắt là sự tán thưởng.

“Rất đơn giản. ngày mai, tôi sẽ mời những giáo viên lễ nghi giỏi nhất dạy cô.

Tôi muốn tạo một tượng ‘Thiếu phu nhân nhà Tống’ hoàn hảo.

Tôi muốn Tu biết, người phụ nữ anh ta vứt bỏ – tôi xem như báu vật.”

tôi có một điều kiện.” Tôi nhìn thẳng vào anh.

đi.”

“Tôi không dùng một xu nào của anh. Tôi chỉ dùng tiền của mình.”

Tôi chỉ vào túi xách. “Tôi là vị hôn thê của anh, không phải tình nhân của anh.”

Tống Thanh Trạch khựng lại một giây, bật cười lớn.

“Có khí phách. Rất tốt.” Anh đưa tay vuốt nhẹ chiếc nhẫn trên tay tôi. “Vậy bây giờ, Như Ý – cô chính là người phụ nữ của tôi.”

Anh không hôn tôi, chỉ buông một câu tuyên bố nhẹ nhàng – đầy uy lực.

Vận mệnh của tôi, khoảnh khắc này, hoàn toàn nằm trong tay Tống Thanh Trạch.

Tôi nhìn ngoài cửa sổ. Đêm Bắc Kinh rực rỡ ánh đèn, không chiếu nổi con đường phía trước tôi.

Tống Thanh Trạch cầm án của tôi, ánh mắt dần nghiêm túc.

“Ngủ đi. mai, bác sĩ của tôi sẽ kiểm tra lại. Người phụ nữ của tôi… phải sống lâu một chút. Vì trò của chúng ta – mới chỉ bắt .”

Anh quay người, rời khỏi phòng .

Tôi nằm lại, lần này là sự đau nhói trong tim – chứ không phải nơi vết mổ.

Tôi đưa tay sờ vào chiếc nhẫn trên ngón áp út, buốt và rắn chắc.

Tu, Anh tưởng tôi sẽ anh sao?

Không. Tôi sẽ khiến anh phải chứng kiến một Như Ý rực rỡ, chói cả đời này, anh cũng không thể có .

Tôi cầm chiếc lọ thủy tinh trên bàn, ánh mắt lên với một tia kiên định không thể lay chuyển.

“Công cụ báo thù?”

Vậy thì để xem, ai dùng ai.”

Có lẽ, đây mới là sự tái sinh thật sự của tôi.

2

Tôi gần như không có thời gian để nghỉ ngơi.

sớm ngày thứ hai sau ca phẫu thuật, thuốc mê vẫn chưa hết hẳn, thì cơn đau dữ dội ập như thủy triều.

Tôi mở mắt. Ánh ban ngày tràn ngập phòng , bên trong đứng hai người — một

bác sĩ mặc blouse trắng và trợ lý của Tống Thanh Trạch, tên A Thành.

“Cô , tôi là bác sĩ của Tống thiếu gia, Lâm.” Giọng bác sĩ Lâm chuyên nghiệp và lùng.

Ông ta nhanh chóng tiến hành hàng loạt kiểm tra, thay băng vết mổ và theo dõi ống dẫn lưu.

Trong suốt quá trình, A Thành đứng bên cạnh, mặt không cảm xúc, ghi chép lại mọi thứ.

“Phục hồi tốt hơn dự đoán.”

Bác sĩ Lâm hoàn tất ghi chép, gật với A Thành. “ phải sớm lên phương án hóa trị sau mổ. Phân loại của cô không thể chậm trễ.”

“Thiếu gia sắp xếp xong. Chiều nay sẽ chuyển cô viện tư nhân của nhà Tống.” Giọng A Thành cung kính.

viện tư nhân. Đúng là Tống Thanh Trạch cùng.

Sau bác sĩ Lâm rời đi, A Thành đưa tôi một chiếc điện thoại mới tinh.

“Cô , đây là điện thoại thiếu gia chuẩn bị cô.

Trong máy chỉ có số của anh ấy và tôi, cùng với nhóm chăm sóc cá nhân 24/7 cử cô.

Thiếu gia dặn rằng, hôm nay, mọi liên lạc và thông tin cô tiếp nhận đều phải qua anh ấy kiểm soát.”

Đây là giam lỏng?

Tôi ngẩng nhìn A Thành. Người đàn ông cao lớn, ánh mắt sắc như dao.

“Ngay cả tôi chỉ muốn nhắn thư ký của Tu, cảm ơn vì giúp tôi liên hệ bác sĩ Trương, cũng không sao?” Tôi hỏi.

“Không .”

A Thành đáp thẳng thừng. “Phía tổng, thiếu gia có sắp xếp .

Hiện tại cô là vị hôn thê của thiếu gia, không cần thiết phải có liên hệ gì với nhà nữa.”

Tôi hiểu .

Tống Thanh Trạch không chỉ muốn tôi “”, muốn tôi “đoạn” – cắt đứt toàn mối liên hệ với quá khứ, để tôi trở thành quân cờ hoàn hảo của anh ta.

, tôi biết .” Tôi nhận điện thoại.

A Thành lại một chiếc máy tính bảng, màn hiện lên hàng loạt thiết kế váy cưới cao cấp và sưu tập trang sức.

“Thiếu gia dặn, trước chuyển viện, cô cần chọn trước ba lễ phục tiệc đính hôn, kèm theo trang sức phù hợp.

Chuyên gia tạo sẽ vào chiều tối để bắt thiết kế ảnh cô.”

Tôi nhìn những váy xa hoa đó, lòng không chút gợn sóng.

Đối với tôi, tất cả chỉ là “chiến bào” – phục trang của một cuộc chiến sinh tồn.

Tôi lướt nhanh qua, không chọn bất kỳ kiểu nào quá rực rỡ hay gợi cảm.

Tôi chọn một chiếc váy dài màu đen, đường nét tối giản, mang cảm giác lùng mạnh mẽ.

Trang sức đi kèm là bạch kim không hề có một viên kim cương nào – chỉ có ánh kim loại thuần túy.

“Ba này.” Tôi chỉ vào màn .

A Thành rõ ràng có phần bất ngờ. Có lẽ anh ta nghĩ tôi sẽ giống như những người phụ nữ khác, háo hức chọn những thứ xa hoa nhất đứng trước tiền tài.

“Vâng, tôi sẽ đặt hàng ngay.” Anh ta thu lại máy tính bảng.

“Tôi muốn anh chuyển lời với Tống Thanh Trạch.” Tôi nhìn cửa sổ, giọng điềm đạm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương