Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
“Chuyện cưỡng ép người khác phạm pháp tôi không làm.”
Có lên mạng bài cầu cứu, không ngờ tính cách anh ta lại khá cứng rắn.
bài : “ người là vợ chồng, hắn có nghĩa vụ với cô.”
“ nữa cưỡng hiếp là trái với chí phụ nữ, hắn đâu phải phụ nữ.”
“Hắn là một tên cặn bã sắp ngoại tình thôi.”
Tôi bị anh ta chọc cười.
Tâm trạng cũng khá một chút.
“Không nói tôi nữa, nói về vợ anh đi.”
“Cô ấy nhìn anh nhiều thế nào?”
nhắc tới vợ anh ta.
bài lập tức chuyển chế độ rất nhanh.
“Vợ tôi thật rất thuần khiết, rất e thẹn.”
“Cô ấy nhẹ nhàng liếc tôi một .”
“Hàng mi dày dài, còn khẽ run lên.”
“Sao trên đời lại có người đẹp như chứ.”
Tôi: “Có phải anh đứng trơ ra đó, nên cô ấy buộc phải nhìn không?”
kia im lặng một lúc.
bài : “Cô không .”
“Bình thường cô ấy không nhìn tôi như .”
“ nay ăn cơm, tôi nhìn cô ấy, cô ấy lập tức quay đầu đi.”
“Bình thường cô ấy hoàn toàn không nhìn tôi.”
Đột nhiên tôi cảm anh ta thật rất yêu vợ mình.
cũng rất đáng thương.
Tôi: “ anh khó khăn lắm mới thu hút được chú của cô ấy, phải cố gắng thêm nữa.”
bài : “Tiếp theo phải làm sao?”
“Cô có dạy tôi không?”
“Tôi cách của cô hữu dụng của cư dân mạng khác.”
Đương nhiên .
bài đó ngoài mắng anh ta ra, cách đưa ra sau còn vô lý trước.
Phần lớn là bảo anh ta phải có hình có thật.
Một phần thì nói giúp vợ thử xem anh ta có xin được liên lạc không.
Còn có người bảo anh ta tự thiến.
Dù sao cũng không phải trang web chính quy.
Tôi định chối.
bài : “Tôi có trả tiền.”
“Thành cho cô 1000w, được không?”
Tôi khựng lại.
Bao nhiêu?
Anh ta nói bao nhiêu cơ?
Nếu tôi thật kiếm được 1000w, tôi có đủ vốn liếng ly hôn với Hoắc Đình Xuyên !
5
Tôi dùng tài khoản phụ kết bạn với anh ta.
kia chuyển tiền ngay: 100w, tự nguyện tặng.
Tôi lưu tên anh ta: Chồng Bị Chốn Khuê Phòng.
Đã xác định nghiêm túc kiếm tiền.
Tôi cũng ra chút tâm sức.
“Quần áo anh mặc trước đó, gửi cho tôi xem.”
Đừng là mắt vợ anh thuần túy bị cay quá.
Nếu tôi còn phải dạy anh ta quản lý vóc dáng và phối đồ.
kia gửi tới một chiếc sơ mi lụa thật mỏng màu đen của một thương hiệu danh gia nào đó.
Tôi hơi yên tâm.
Xem ra gu thẩm mỹ của anh ta không tệ.
“Thiết kế của trai tôi.”
“Không phải loại đồ không đứng đắn như cô nói.”
Tôi: “Loại này rất kén dáng người đó, anh thì sao?”
Chồng Bị Chốn Khuê Phòng: “188, tỷ lệ vàng, cơ bắp cần có đều có.”
“Ngoại hình là ưu điểm không đáng nhắc nhất của tôi.”
“Xin lỗi, mọi thứ của tôi đều thuộc về vợ tôi, không gửi ảnh cho cô xem.”
Đúng là kiểu đàn ông giữ nam đức hiếm có thời nay.
Tôi quyết định giúp anh ta thật tốt.
“Không tệ, có triển vọng.”
“Bình thường anh và vợ anh giao tiếp thế nào?”
Chồng Bị gõ chữ rất lâu, cuối cùng gửi tới một câu thế này.
“Mỗi tháng gặp lần.”
Tôi: “!”
Chồng Bị : “Cô ấy không thích tôi, tôi về thì cô ấy không vui.”
Tôi: ……
Tốn không ít sức, tôi liệt kê cho anh ta ba nguyên tắc.
Thứ nhất, nhất định phải về nhà nhiều , tăng cảm giác tồn tại.
Thứ , sinh hoạt hằng ngày cũng phải chia sẻ, bồi dưỡng tình cảm.
Cuối cùng, đã kết hôn thì cũng phải hẹn hò.
“Phải cô ấy cảm nhận được rằng, người đang ở nhau, chưa?”
Chồng Bị trả lời một chữ: “Được.”
Lại bày tỏ cảm ơn với tôi.
“Cô là người rất tốt, chồng cô thật không có mắt nhìn, không biết trân trọng.”
“Cô cho thuốc mạnh tay một chút, có được phát hiện ra hắn cũng như thôi.”
Người này đúng là ngốc nhiều tiền, mạch não lại kỳ lạ.
nhờ số vàng anh ta ném ra.
Lại nhìn được hy vọng thoát khỏi xiềng xích hôn nhân.
Đêm đó tôi ngủ ngon lạ thường.
6
Ngày sau.
Không ngờ Bạch Noãn Noãn đã về nước, Hoắc Đình Xuyên vẫn quay về nhà.
Tôi vô thức nhìn anh thêm lần.
“Có chuyện gì?”
Vẫn lạnh nhạt như cũ.
Tôi gượng gạo kéo khóe miệng.
“Không ngờ nay anh cũng về.”
“Dì Trương nấu cơm cho một mình .”
Cháu gái nhỏ của dì Trương mới chào đời.
Làm xong nồi mì cay cho tôi, tôi liền cho dì nghỉ phép.
Khẩu vị Hoắc Đình Xuyên thanh đạm, chắc anh chê.
Tôi thử dò hỏi.
“Hay nấu mì cho anh ăn nhé?”
Nói xong, không vì sao tôi yết hầu Hoắc Đình Xuyên khẽ chuyển động.
Chắc là đói .
anh vẫn nói: “Không cần.”
Nhìn bóng lưng cao thẳng của anh.
Tôi bĩu môi.
Thà đói còn ăn đồ tôi nấu.
Ăn xong, Hoắc Đình Xuyên lại tìm tôi.
Anh đưa cho tôi một tập tài liệu.
“Nếu lần hợp tác này thành , nhà hoàn toàn thoát khỏi khủng hoảng.”
“Ôn Nhu, mong .”
gì?
Nhìn tên dự án.
Tôi chợt ra, chẳng phải đây là sản phẩm Bạch Noãn Noãn chính thức bố làm đại diện sao?
Là đang gõ tôi đó à?
Tôi nhìn anh, gật đầu.
Sắc mặt Hoắc Đình Xuyên dịu đi.
Có lẽ anh hài lòng với nghe lời của tôi.
“ nữa có một buổi tiệc, đi cùng tôi.”
Trở về phòng.
Chồng Bị nhắn tin tới.
“ nay tôi về nhà, cô ấy lại nhìn tôi thêm lần.”
“Thậm chí còn động mời tôi, tôi không dám dọa cô ấy.”
“Tôi chia sẻ với cô ấy về việc của chúng tôi, cô ấy cũng rất vui.”
“Còn đồng hẹn hò với tôi.”
“Cảm ơn cô, xem ra tôi và vợ sắp tâm tương thông .”
Nghĩ đến việc sắp thoát khỏi xiềng xích.
Trong lòng bớt đi vài phần u uất.
Tôi nghiêm túc dẫn.
“Đừng vui mừng quá sớm.”
“Tình cảm phải , tiến dần từng bước.”
“Nhất là kiểu vợ anh, tuyệt đối đừng dọa cô ấy.”
7
Ngày diễn ra yến tiệc.
Vì có việc đột xuất, tôi không đến cùng Hoắc Đình Xuyên.
Giữa đường xe còn bị hỏng.
Gọi cho Hoắc Đình Xuyên anh cũng không nghe máy.
Vội vàng tới nơi.
Tôi Bạch Noãn Noãn đang khoác tay Hoắc Đình Xuyên, định đưa rượu cho anh.
Quá đáng thật!
Lén lút sau lưng tôi còn chưa đủ.
Giờ là muốn khai diễn trò ngay trước mặt tôi sao?!
Tôi giữ nụ cười đúng mực bước lên.
Một tay kéo Hoắc Đình Xuyên lại.
Chặn ly rượu Bạch Noãn Noãn đưa tới.
“Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Đúng lúc khát nước.”
Nói xong liền uống cạn.
người sững lại.
Tôi rõ ràng cảm nhận được cơ Hoắc Đình Xuyên cứng đờ.
Bạch Noãn Noãn nhanh chóng điều chỉnh lại.
Giọng nói dịu dàng, lời lẽ thì giấu kim trong bông.
“Ôn tiểu thư có phải quản chặt quá không?”
“Tôi và Hoắc tổng uống một ly cũng không được sao?”
Tôi không thèm .
“Dĩ nhiên là được.”
“Chẳng phải tôi đang uống cùng người đó sao?”
“Hay là cô muốn uống riêng với chồng tôi?”
Khóe miệng Bạch Noãn Noãn cứng lại.
“Không phải.”
Hoắc Đình Xuyên nãy không nói gì bỗng mở miệng.
“Sao đến muộn ?”
Dường như không hài lòng với việc tôi gây hấn với Bạch Noãn Noãn.
Giọng nói mang theo chút khó chịu.
Tôi liếc anh một .
Quay đầu đi, “Xe hỏng .”
Bạch Noãn Noãn khẽ cười.
“May mà nay có xe của Ôn tổng, nếu không tôi cũng đến muộn.”
“Tôi tới cảm ơn Ôn tổng.”
“Không làm phiền nữa.”
Lúc rời đi, ánh mắt nhìn tôi đầy đắc và khiêu khích.
“Ôn Nhu.”
Hoắc Đình Xuyên lại gọi tôi.
Đúng lúc có người khác tiến lên chào hỏi anh.
Tôi không muốn tới anh, lấy cớ đi sang một .
Uống thêm ly rượu trong bực bội.
Cảm hơi khó chịu.
Hoắc Đình Xuyên vẫn bị người ta vây quanh.
Tôi muốn tự mình về trước.
Dù sao ở đây, tôi cũng giống như một kẻ hề.
Tôi bước ra ngoài.
càng đi càng choáng.
Không lâu sau, hình như có người đỡ lấy tôi.
Người đó gọi một tiếng “Bạch tiểu thư”.
Đến khi tỉnh lại, tôi đang ở trong phòng khách sạn.
Toàn thân nóng rực.
cạnh là Hoắc Đình Xuyên đang nhắm chặt mắt.