Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 1:
Khóe miệng tôi giật giật.
“Tôi đâu?”
“ồ” một tiếng, chỉ tôi một chỗ .
Tầm nhìn và khoảng cách đều vừa khéo.
Vừa xuống thì thấy một túi giấy đặt ghế.
Mở xem, trong là một ly matcha latte.
Cùng lúc đó điện thoại tôi rung lên.
Là tin nhắn Trần Gia Lễ.
【Chị ơi, đây là món em hôm trước đấy, thử xem nhé.】
Tôi mỉm cười, mở ống hút cắm vào uống một ngụm.
Hương trà xanh quyện vị sữa thơm ngậy lan tỏa khắp khoang miệng.
Tôi vừa xuống không bao lâu thì trận đấu bắt đầu.
Thật lòng mà , tôi chẳng hứng thú gì rổ.
Nên ánh mắt chỉ dán chặt vào Trần Gia Lễ.
sân , thiếu niên tràn đầy sức sống, động tác nhanh nhẹn mượt mà.
Lách qua một hậu vệ, hai tay nâng , bật lên cao.
Một cú ném ba điểm đẹp mắt.
Khán đài nổ tung tiếng reo hò.
Trần Gia Lễ cười rạng rỡ, ánh mắt vô tình lướt qua hướng tôi đang .
Giữa giờ nghỉ, tôi lấy từ trong túi một chai nước và một chiếc khăn.
Tiến về khu nghỉ ngơi các cầu thủ.
13
Trần Gia Lễ là đầu tiên nhìn thấy tôi.
“Chị ơi.”
Đuôi tóc cậu ướt đẫm mồ hôi, cả một chú cún con ướt sũng.
Tôi bị đẹp phát choáng, vội dời mắt .
thẳng tới chỗ .
Đưa chai nước .
được sủng mà kinh, há hốc mồm :
“Chị …”
Tôi lưng phía Trần Gia Lễ, trừng mắt một cái.
lập tức ngậm miệng, không dám tiếp.
Tôi cầm khăn lau mồ hôi tóc .
Khóe mắt liếc về phía Trần Gia Lễ cạnh.
Cậu hình vẫn đang nhìn về này.
Đột nhiên cậu cầm chai nước khoáng uống ừng ực một ngụm trút giận, mới bước gần.
“Chị đối xử em trai tốt thật đó…”
Cậu nhỏ.
Tôi liếc cậu một cái.
Nếu cậu ta đúng là một chú chó nhỏ, chắc giờ tai cụp xuống .
Tự dưng thấy mềm lòng.
“Ly latte ghế là em để à?”
Trần Gia Lễ hình không ngờ tôi chủ động chuyện mình, đầu lia lịa.
Nhe răng cười, đôi mắt cong cong vô cùng đẹp.
“Chị thấy ngon không?”
Tôi đầu, “ được.”
cạnh thì mù tịt chuyện gì.
“Latte nào? Chị mua latte từ khi nào?”
sang nhìn Trần Gia Lễ, vẻ mặt mờ mịt.
Trần Gia Lễ khẽ ho một tiếng, ánh mắt nhìn chỗ khác.
“Khụ khụ… em khởi động đây.”
Cậu ta bước .
Tôi nhìn theo lưng cậu, ngoắc ngoắc tay .
“Bọn em ở ký túc xá sống nhau thế nào?”
ngẩn một , thành thật đầu.
“ ổn.”
“Nhưng cậu hay nhắc đến chị lắm, ồ! Còn chị là đàn chị cậu , hỏi mấy câu lạ lắm, còn hỏi tụi mình quen nhau kiểu gì nữa.”
Tim tôi khựng một .
“Em trả lời ?”
“Em bảo là quen nhau từ nhỏ, thế không đâu nhỉ?”
gãi đầu, hỏi tôi.
Tôi đầu hài lòng, vỗ nhẹ vai .
“Sau này ở trường đừng chị là ‘chị’ nữa.”
“Tại ? Chị vốn là chị em mà?”
Tôi đập nhẹ một cái lên đầu .
“Chị bảo thì vậy, lắm lời. tên chị, nghe trẻ trung được không?”
“… , Linh Triều, Linh tiểu thư đại nhân được chưa!”
14
Trận đấu kết thúc .
Kết quả không ngoài dự đoán, đội Trần Gia Lễ thắng.
Cậu lập tức trở thành nhân vật nổi bật cả hai trường.
Nghe mấy cô gái cạnh , confession trường vô số “đào info” cậu .
Cả đội rủ nhau ăn mừng, nhất quyết kéo tôi cùng.
đó vẫn đang phân tích tình huống trận đấu hôm nay.
Ghế cạnh bị kéo , tôi đầu nhìn.
Không ngoài dự đoán, là Trần Gia Lễ.
“Chị ơi.”
vẻ cậu vừa tắm xong, thoang thoảng mùi xà phòng dễ chịu.
Tóc hơi rũ xuống trước trán, trông rất tự nhiên.
Khí chất thiếu niên bừng bừng tỏa .
Tôi nhìn cậu vài giây dời mắt.
“Trước giờ em biết chơi à?”
Trần Gia Lễ đầu.
“Hồi cấp ba em là thành viên đội rổ trường.”
“Lạ thật đấy…”
Tôi nhìn kỹ gương mặt cậu lần nữa.
Rõ ràng đẹp trai vậy, hồi đó tôi chỉ mải học hành không để ý gì hết?
“Hử?”