Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tại trường livestream show hẹn hò, tôi phát ra tôi và chồng đều là những kẻ ngốc đáng thương.
Anh ấy được gia tài hàng tỷ, cuối lại rơi hết vào nam đầu óc chỉ toàn tình yêu.
tôi thì chuyên khoe của không biết xấu hổ, cố ý gây thù chuốc oán, trở thành bàn đạp giúp nữ tăng vọt lưu lượng.
Sau khi hoàn thành “sứ mệnh”, hai vợ chồng tôi nhau c/h/ế/t trong một vụ tai nạn xe hơi.
C/h/ế/t rồi bị fan cực đoan chửi rủa rằng: “Đáng đời!”
Hóa ra vợ chồng tôi chỉ là công cụ tặng danh tiếng và lợi ích cho nam nữ ?
Không thể nào nhịn được!
1.
“Em à, bao giờ xong? Chiều nay tôi đi mua trang sức nữa.”
Tôi giơ chỉ về phía máy quay bên cạnh.
Nữ đúng là toan tính giỏi, rõ ràng livestream, vậy mà cô ta cứ khăng khăng là quay sẵn, nói là sẽ chỉnh sửa rồi phát.
Tính toán đủ đường để đào hố cho tôi, nhằm tôn lên sự dịu dàng, lương thiện của mình.
Nhưng lần này, tôi sẽ khiến cô ta vác đá đập chân mình.
“Chị , mấy hôm trước chẳng chị mua đấy ?”
Diệp Hân tỏ vẻ khó xử.
“Anh cả việc cực khổ như thế, chị tiêu xài hoang phí quá rồi.”
“Đúng đó, vẫn là nhà ta có Hân Hân tốt bụng, biết tiết kiệm vun vén cho gia đình.”
Người lên tiếng là Âu Kiệt, em trai khác mẹ của chồng tôi, con riêng của mẹ , chuyên ngồi không hưởng lợi, đúng kiểu “kẻ nhặt được món hời”.
Nhưng bây giờ, hết thời rồi.
Một kẻ ăn chơi chẳng có quyền thừa , có thể so được người xuất sắc từ nhỏ lớn như chồng tôi.
“Chẳng qua là vì cậu vô dụng, không ra .”
Tôi cười lạnh, không buồn nể mặt nào.
“Chị…!”
Âu Kiệt giận đỏ mặt, nhưng biết livestream nên đành kìm chế xúc.
Diệp Hân thì vội vàng nắm lấy anh ta, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc:
“Chị à, trong lòng em, A Kiệt là người ưu tú nhất.”
Hừ.
Tôi cười lạnh trong lòng.
Lúc này, chắn màn hình bình luận nổ tung, người người gào thét “CP bọn họ thật ngọt ngào”, tiện thể chửi rủa tôi thêm vài câu cho đủ vị.
Cặp đôi này đúng là có thiên phú diễn kịch, quả thật vượt trội hơn tôi.
Diệp Hân cũng không quên nhân cơ hội này thể phẩm chất đạo đức cao quý:
“Em nghĩ, dù kết hôn rồi, phụ nữ cũng nên lập, cường.”
“ , tiêu, có khí chất.”
Nghe cô ta lên lớp đạo lý, dù biết phát sóng trực tiếp, tôi vẫn không nhịn được mà đảo mắt:
“ hay ho thì ai chẳng nói được!”
“Âu Kiệt chỉ là một kẻ ăn bám, có đâu mà nuôi cô?”
Tôi khinh thường nói.
Diệp Hân thì Âu Kiệt nhẫn nhịn được, nhưng người ngoài thì cứ ngang ngược, cục cằn là đúng bài!
Thế đúng cái hình tượng “não chỉ biết yêu” của anh ta chứ.
“Cô ngoài mua sắm ra thì biết nữa? Cô có tư cách mà nói tôi!”
Nếu không livestream, tôi ngón anh ta dí sát vào mũi tôi rồi.
Hừ, dám chỉ trỏ chị , vô lễ!
“Chồng tôi được nhiều mà!”
Tôi hất cằm đắc ý, một câu nghẹn c/h/ế/t bọn họ:
“Tôi càng tiêu nhiều, anh ấy càng có động lực .”
“Chứ để không thì tôi biết ? Chẳng lẽ mang xuống mồ?”
“Ôi, tiếc là tiêu mãi mà số dư trong thẻ vẫn tăng lên, có vẻ tôi vẫn chưa đủ cố gắng!”
Tôi chắn, nụ cười của mình lúc ấy vừa chảnh vừa chọc tức.
Nhưng nhìn vẻ mặt sắp nứt toác của Diệp Hân, tôi lại thấy… quá sảng khoái!
dám tính tôi?
Chuyện này, chưa xong đâu!
2.
Lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng động, càng lúc càng gần.
Tôi vui vẻ đứng dậy: “Âu Dương về rồi.”
Đúng là dân chuyên diễn xuất, Diệp Hân nhanh chóng điều chỉnh xúc, lập tức tiếp tôi:
“ anh cả chỉ về lấy tài liệu nhỉ? Anh ấy bận như vậy, sẽ quay lại công ty ngay .”
“Chị , chị mau ra xem đi.”
Trong nguyên tác, đúng là tôi bị ảnh hưởng bởi này, rời khỏi khung hình.
Ngay sau đó, Diệp Hân cố ý nhắn tin nhắc tôi nói rằng Âu Dương quá xuất sắc, nếu lộ mặt rồi bị lên sóng thì thế nào cũng bị những người phụ nữ có mưu đồ để mắt tới.
Lúc đó tôi thật sự tin cô ta, liền kéo Âu Dương lên lầu hai, không cho anh ấy xuất .
Sau đó khi tôi trở lại ống kính, đội thủy quân do Diệp Hân sắp đặt bắt đầu hành động.
Họ dẫn dắt dư luận, nói tôi chỉ là một bình hoa được cưới vào nhà hào môn để cảnh.
Rằng tình vợ chồng tôi không tốt, Âu Dương chê tôi nông cạn, chỉ biết tiêu nên chẳng buồn xuất .
Nhưng lần này, tôi sẽ dùng sự thật để chứng minh tình giữa chúng tôi, thanh mai trúc mã, thân thiết vô !
“Tổ quay theo sát nhé.”
Tôi tươi rói nhìn vào ống kính.
“Để chị đây dẫn mấy đứa đi xem người đàn ông của chị, cực phẩm luôn đó!”
3.
“Chồng ơi, mau lại đây, quay rồi này!”
Tôi bước ra cửa, vẫy gọi Âu Dương vừa bước xuống xe dáng người cao ráo, vai rộng eo thon.
Quả thật, hoạch ban đầu là để Âu Dương tôi ghi hình.
Chúng tôi vốn nghĩ đơn giản, dù cũng sẽ hậu kỳ chỉnh sửa, lúc đó cố gắng đừng để lộ rõ mặt anh ấy là được.
Dù anh ấy cũng là nhân vật m.á.u mặt trên thương trường, nếu không chồng và mẹ đích thân mở , thêm việc tôi cũng có hứng thú, thì Âu Dương căn bản không đồng ý tham gia.
“Nhìn đi, người đàn ông của chị đây, có vừa đẹp trai vừa khiến người ta muốn nhào lên ôm không?”
Tôi khoe khoang trước ống kính.
Nghe tôi nói vậy, tuy mặt Âu Dương không biểu , nhưng vành tai lại ửng đỏ, không giấu được ngượng ngùng.
Ánh mắt anh nhanh chóng lướt qua đám nhân viên, sau đó đi tới, rất nhiên ôm lấy eo tôi, giọng nói trầm thấp dịu dàng:
“Bên ngoài nắng lắm, em không đợi anh trong nhà?”
Tôi kiễng chân, ngẩng đầu hôn lên má anh một cái, rồi bộ giận dỗi:
“Em chỉ muốn quay cho xong sớm một , không thì lát nữa là chẳng giành được món trang sức nào đẹp đâu!”
Nghe vậy, Âu Dương lập tức ngẩng đầu nhìn về phía quay phim, đôi mày tuấn tú hơi nhíu lại:
“Có thể dời lịch quay được không?”
“Thiệt hại tôi chịu!”
Âu Dương biết rõ, thứ tôi yêu nhất là anh ấy, là trang sức.
“Anh cả, quay thêm một nữa , không mất nhiều thời gian đâu ạ.”
Diệp Hân từ trong bước ra, vội vàng lên tiếng.
Cô ta nhất định không muốn tổ chương trình lỡ tiết lộ rằng đây là livestream trực tiếp.
“Anh, không ảnh hưởng chuyện chiều anh công ty đâu.”
Âu Kiệt cũng phụ họa theo.
“Bảo trợ lý qua đó trước, nếu không kịp thì gọi đặt hàng.”
Âu Dương dặn dò xong liền nắm tôi kéo vào nhà hàng:
“Ăn trước .”
Trong suốt quá trình, anh không hề liếc nhìn Âu Kiệt lấy một cái.
mẹ là hôn nhân thương nghiệp, nhưng lại ngoại tình trong lúc hôn nhân thức, sinh ra đứa em khác mẹ ấy, người bình thường ai mà ưa cho nổi?