Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Suốt bữa , tôi không dám ngẩng đầu lên nhìn Phan Tĩnh lần nào, chỉ cúi đầu không ngừng. tôi làm lạ liền hỏi:

-Sao hôm nay em im lặng thế? Bình thường nói nhiều lắm mà.

Tôi anh ấy chọc đến tức điên. Cái tên đần , không nhìn tình huống à!

Nghĩ đến việc bây giờ đang ở trong quán , tôi chỉ có thể cố nén giận vào lòng, qua loa đáp:

-Hôm nay em không khỏe lắm, không ngon miệng.

Phan Tĩnh dường đã nhận ra điều gì , liền bảo có thể tôi đã cảm, giục Cao Hữu mua thuốc cảm về. Chờ anh ấy xa, chị ấy mới nhìn tôi mỉm cười.

-Đừng ngại , cứ thoải mái . Chị em nghĩ gì. Yên tâm, thằng nhóc không phải gu của chị. 

Chị ấy nói thế khiến mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ. Chưa kịp nói gì chị ấy đã gắp miếng thịt bò lớn vào bát tôi nói tiếp:

-Tiểu là đứa nhỏ , có điều là hơi chút. Nó không có gan ngoại tình đâu, không chị và chú Cao sẽ đánh gãy chân nó. Chú Cao và dì Cao đều là hiền lành, hiểu lễ nghĩa, em về làm dâu không cần lo lắng sẽ xích mích mẹ chồng. 

-À đúng , dì Cao nấu ngon lắm . Dì ấy thích nấu . em muốn gì cứ nói dì ấy là được. 

Chị ấy càng nói, mặt tôi càng đỏ lên, hai tai nóng bừng bừng. Do dự lúc, tôi ngập ngừng hỏi chị ấy:

-Chị… Chị không em rất xấu sao? Em đã tự tiện nghĩ xấu về chị…

-Ba chị thường nói, không thể có tâm hại , nhất định phải có tâm phòng . Em là gái của Tiểu , chị là thanh mai trúc mã từ bé nó, em có lo nghĩ là bình thường. em chỉ lo nghĩ đề phòng thôi chứ không làm gì xấu cả, điều chứng minh em là cô gái .

Khóe mắt tôi không hiểu sao có chút cay cay. Tôi thầm nghĩ không nên đọc nhiều ngôn tình vậy , suýt nghi oan cho . Chị thật sự là quá quá được, không là tên khốn nào có phước lấy được chị ấy .

Mấy ngày , tôi lưu luyến không rời tạm biệt chị , cùng trở trường bắt đầu học kỳ mới. tôi ngồi bên cạnh tôi ủ rũ thế có phần ghen tị nói:

-Anh ngay là không nên để hai gặp nhau mà. Giờ hồn em chị ấy cướp luôn .

Tôi anh ấy chọc cho bật cười, không chút kiêng nể đáp:

-Ai bảo anh vậy, chị ấy tinh tế đến thế làm chi. Hơn anh chơi bóng rổ thua chị ấy . Chị ấy vừa ngầu vừa đẹp, vừa ga lăng. Giá mà chị ấy là con !

Sắc mặt tôi tái mét, vội vàng hỏi:

-Bảo bối à, em mà đúng không?

Tôi đen mặt, học theo chị vào đầu anh ấy phát. 

-Anh nghĩ cái gì hả? Em mà không em đã chia tay anh để theo chị ấy !

chuyến du lịch , không có phải vì sợ tôi chị cướp mất không mà Cao Hữu đối xử tôi càng hơn. dù vậy thời gian bên nhau của chúng tôi không nhiều, vì anh ấy đã bắt đầu thực tập . Tôi hiểu cho anh ấy nên thường ngày rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, không vòi vĩnh đua đòi gì. 

Chẳng mấy chốc mà đã sắp đến tết. Cao Hữu muốn đưa tôi về giới thiệu gia đình, tôi cảm cả hai mới yêu đương chưa được năm, vẫn quá sớm cho chuyện nên đã từ chối. Anh ấy tuy có hơi buồn, vẫn tôn trọng quyết định của tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương