Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Sự xuất hiện của và bó hoa trắng tinh khôi tại nhà hàng dường như đã khiến Lục Trạch và Phương Nghi rằng những chiêu trò nhỏ nhặt của họ không còn tác dụng với tôi nữa. Những ngày sau đó, tần suất tin nhắn rác và cuộc gọi quấy rối giảm hẳn. Tôi nghĩ rằng họ đã tôi không còn là con mồi dễ dàng, hoặc ít nhất, họ đang tìm kiếm một chiến lược khác.

Tuy nhiên, sự im lặng không mang tôi sự bình yên hoàn toàn. Tôi biết, đây chỉ là một sự tạm lắng. Lục Trạch là một người đàn ông mưu mô và đầy thù hận. Anh ta sẽ không chấp việc tôi sống hạnh phúc anh ta, đặc biệt là tôi đã có một người đàn ông khác tốt . Tôi linh cảm rằng một kế hoạch đang ấp ủ.

Một buổi sáng, tôi email một công ty tổ chức sự kiện , mời tôi tham dự một buổi đấu giá thiện quỹ bảo trợ trẻ . Đây là một sự kiện thường niên rất uy tín, thu hút nhiều doanh nhân và nhân vật có ảnh hưởng trong xã hội. Tôi vốn rất quan tâm đến các hoạt động cộng đồng, nên lập tức lời tham gia.

Tôi và cùng đến buổi đấu giá. bận rộn với các mối quan hệ xã hội, còn tôi thì say mê ngắm những tác phẩm nghệ thuật trưng bày. tôi đang xem xét một bức tranh phong cảnh, một giọng quen thuộc vang bên tai. “Vy, trùng hợp quá nhỉ.” Tôi quay , và thấy Lục Trạch đang đứng ngay phía sau tôi, với Phương Nghi khoác tay bên cạnh.

Phương Nghi nở một nụ gượng gạo. “Vy đến đây sao? Thật ngờ.” Giọng cô ta đầy vẻ giả tạo, như thể cô ta không hề biết tôi sẽ có mặt ở đây. Tôi biết rõ, Lục Trạch chắc chắn đã tìm để chúng tôi có mặt cùng nhau. Đây là một cái bẫy, và tôi đã rơi nó.

“Chào anh Lục Trạch, chào Phương Nghi.” Tôi đáp một lạnh nhạt. “Tôi đến đây vì mục đích thiện. Các anh chị thì sao?” Tôi giữ khoảng , không muốn dây dưa cứ cuộc trò chuyện vô nghĩa nào với họ.

Lục Trạch mỉm , một nụ đầy ẩn ý. “Tất nhiên là vì mục đích thiện rồi. Nhưng là cơ hội để gặp những người bạn cũ.” Anh ta liếc tôi, ánh mắt như muốn : “Anh biết đang ở đây, và anh sẽ không để yên.”

Buổi đấu giá bắt đầu. Không khí trở nên sôi nổi các đồ đưa . Tôi và tham gia đấu giá một vài , chủ yếu là những bức tranh nhỏ và đồ thủ công mỹ nghệ. Chúng tôi không phải là những người phô trương, chỉ muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình.

một bức tượng đá quý đưa , giá khởi điểm khá cao. Tôi không có ý định đấu giá, nhưng Lục Trạch đột nhiên giơ bảng. “Một trăm triệu.” Anh ta , ánh mắt liếc sang tôi đầy thách thức. Phương Nghi ngồi cạnh anh ta, nở nụ đắc thắng.

Một vài người khác tham gia, đẩy giá cao . Lục Trạch kiên trì, liên tục giơ bảng, quyết tâm giành bằng bức tượng. Đến giá đến gần ba trăm triệu, anh ta không nhượng bộ. Tôi cảm thấy khó hiểu. Bức tượng đó không phải là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, không có giá trị đặc biệt về mặt lịch sử. Tại sao anh ta quyết tâm đến vậy?

Cuối cùng, Lục Trạch là người thắng cuộc với mức giá ba trăm triệu đồng. Anh ta đắc thắng, thẳng tôi. “Bức tượng , anh muốn tặng một người đặc biệt.” Anh ta , giọng điệu đầy ẩn ý. Phương Nghi siết c.h.ặ.t t.a.y anh ta, vẻ mặt có chút bối rối, nhưng gắng mỉm .

Tôi cau mày. “Người đặc biệt nào, Lục Trạch?” Tôi hỏi, cảm thấy một sự khó chịu dâng . Tôi linh cảm rằng anh ta đang muốn một trò gì đó.

Lục Trạch bước xuống bục, đi thẳng về phía tôi, cầm theo bức tượng. Anh ta dừng trước mặt tôi, vẻ mặt đầy vẻ trịnh trọng. “Anh muốn tặng bức tượng , Vy. Anh biết luôn yêu thích những thứ đẹp đẽ.” Anh ta chìa bức tượng trước mặt tôi, như một quà. Hành động của anh ta khiến tôi và đều ngờ.

Cả căn phòng im lặng. Mọi ánh mắt đổ dồn chúng tôi. Phương Nghi đứng cạnh Lục Trạch, sắc mặt cô ta tái mét, ánh mắt đầy sự tức giận và hoảng hốt. Cô ta rõ ràng không biết gì về màn kịch . Tôi bức tượng, rồi Lục Trạch. Anh ta đang nhục tôi, đẩy tôi một huống khó xử trước mặt mọi người. Anh ta muốn chứng tỏ anh ta có thể cứ điều gì tôi, chấp việc tôi đã có chồng.

“Lục Trạch, anh đang gì vậy?” Tôi khẽ, giọng tôi đầy sự phẫn nộ. “Tôi không thể quà . Anh đã có vợ, và tôi đã có chồng.” Tôi gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dậy một cơn bão tố. Tôi biết, đây chính là chiêu trò nhất của anh ta trước đến nay, một công khai đẩy tôi thế khó xử, thậm chí là tai tiếng.

Lục Trạch giữ vẻ mặt điềm nhiên. “Không sao đâu, Vy. Đây chỉ là một quà một người bạn cũ. đừng nghĩ nhiều.” Anh ta hạ thấp giá trị của mối quan hệ hiện tại của tôi, biến tôi thành người phụ nữ lẳng lơ, dễ dãi. Tôi biết mình không thể để yên anh ta vậy. Đây là lúc tôi phải phản công, một dứt khoát và thông minh nhất.

Tùy chỉnh
Danh sách chương