Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tâm trạng Tống Thời Yến không tốt, chó qua cũng anh ta mắng câu, huống chi là Giang Uyển, anh ta đuổi theo mắng ba con phố.
Giang Uyển không chịu nổi tiếng sủa của anh ta, bèn gõ cửa phòng tôi:
“Xin chị đấy chị gái, chị tái hợp với anh ta đi.”
“Em không chịu nổi sự mỉa mai của anh ta , trái tim yếu đuối của em không chịu đựng nổi đâu, anh ta tiếp tục vậy, sớm muộn gì em cũng treo cổ tự tử ở nhà xem.”
“Em chỉ muốn kiếm chút độ hot thôi, không đạo đức, nhưng cũng đâu đến nỗi tội tày trời vậy chứ?”
Tôi không nghĩa khí đóng sầm cửa . Khả năng cách âm tốt, tôi chặn mọi tin tức liên quan đến Tống Thời Yến ngoài.
…
Giới trí nhỏ, mặc dù tôi cố tình tránh mặt anh ta. Nhưng vẫn tin tức về anh ta truyền đến tai tôi.
Ví dụ khi tôi đang ở đoàn cạnh Tống Thời Yến, nghe mấy nhân viên công tác Tống Thời Yến nhảy hồ, óc tôi choáng váng, túm lấy ta hỏi chuyện gì xảy .
Nhân viên công tác thái độ của tôi dọa sợ, ấp a ấp úng: “Không biết , đồng nghiệp làm việc đó , hình thương nặng.”
Tôi lập tức nhớ đến mươi lăm lần tôi câu Tống Thời Yến, trong lòng chột dạ.
Trong lòng dâng dự cảm chẳng lành, tôi đứng dậy, cầm cần câu thẳng đến đoàn cạnh:
“Giúp tôi xin phép đạo diễn nghỉ lát, lát tôi !”
Lúc tôi đến đoàn cạnh, thở hổn hển, chống gối, thở dốc.
“Dịch Hòa?”
Phía sau vang giọng trong trẻo quen thuộc, tôi giật mình ngẩng , liền thấy Tống Thời Yến quấn khăn tắm, cả ướt sũng, là trạng thái vừa mới vớt từ dưới nước.
Sự quan tâm của tôi thốt : “Anh thật sự nhảy hồ sao?”
Tống Thời Yến sững sờ, động tác lau tóc cũng dừng :
“, đây là yêu cầu của đoàn .”
…
Mẹ nó, hóa là đang .
“Nghe anh thương?”
Tống Thời Yến xắn áo , trên cổ vết xước nông. Anh ta chỉ vào vết xước, nghiêm túc gật :
“Ừ, đau lắm.”
Tôi cạn lời: “…”
Chỉ cần tôi đến muộn chút , vết xước này biến mất rồi. Giờ tôi cầm cần câu, ngón chân cà vào mặt đất, không khí bỗng chốc trở ngại ngùng.
Tôi còn đang suy nghĩ xem thích thế nào, Tống Thời Yến đi thẳng vào vấn đề: “Vậy , em là nghe anh thương, cố ý đến quan tâm anh sao?”
Tôi vội vàng phủ nhận, nhưng không dám ngẩng nhìn Tống Thời Yến, nhỏ giọng :
“Không .”
Tống Thời Yến dễ dỗ, dù tôi phủ nhận, anh ta cũng sẽ tự mình lý .
Anh ta cong môi, làm dịu đi đôi mắt sắc bén: “Anh sẽ không c.h.ế.t đâu, ít nhất anh sống đến ngày em đồng ý tái hợp, nếu không, dù c.h.ế.t anh cũng bò từ dưới đất.”
Tôi: “?”
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh: “Tống Thời Yến, chúng ta tái hợp cũng chưa chắc đi đến cuối cùng, nhỡ đâu giống trước đây, chưa yêu đương bao lâu chia thì sao?”
“Vậy chi bằng chia ngay bây giờ, mỗi đều giảm bớt khoản chi phí chìm, anh thấy sao?”
Tống Thời Yến nhìn tôi, im lặng lâu.
Anh ta mím môi, đột nhiên xin lỗi tôi: “Dịch Hòa, xin lỗi em.”
“Mấy năm nay anh tự kiểm điểm nhiều lần rồi, là lỗi của anh, khiến em không cảm nhận thành ý của anh, khiến em luôn cảm thấy bất an.”
“Không em đủ cảm giác an toàn, khi phát hiện vấn đề, phản ứng tiên của em không là quyết vấn đề, là quyết anh.”
Tôi đăm đăm nhìn anh ta, thể anh ta vượt qua muôn vàn khó khăn gian khổ mới đến trước mặt tôi.
Anh ta :
“Nhưng anh thật sự thích em, không vì em cứu mạng anh, cũng không vì anh chỉ mình cần tìm bầu bạn.”
“Em… bằng lòng thử với anh lần không?”
15
Ngày 10 tháng 11, Tống Thời Yến và tôi chụp ảnh chung, cùng lúc đăng Weibo công khai:
[Làm phiền chút, khoe khoang chút đây. (Ảnh)(Ảnh)]
Hot search nổ tung. Không ít vào hùa theo:
[Chào buổi sáng, trừ .]
[Sao Tống Thời Yến cười giống hệt con nai vàng ngơ ngác thế kia? Cười c.h.ế.t mất.]
May trên đời này vẫn luôn tình yêu chân thật tồn tại. Fan CP đôn đáo báo tin, vui mừng khôn xiết:
[CP của tôi BE rồi, nhưng là bed ending. [lắc ]]
[Hu hu hu, cuối cùng cũng về nhau rồi, tung hoa tung hoa!]
(Hết)