Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh ấy đang cầm điện thoại gõ chữ, tốc độ nhanh.
Cứ cảm nhận được điều gì, anh ngẩng đầu , ánh chúng tôi chạm nhau.
Anh sững lại một chút, vẻ mặt giận dữ ngấm ngầm vẫn chưa kịp thu .
“Nhìn cái gì mà nhìn!”
Anh hừ lạnh một tiếng, lướt qua tôi.
Ơ…
Cái tính cách đại thiếu gia này vẫn ngày .
Tôi nhún vai, không để tâm.
Khi thanh toán ở quầy thu ngân, vừa lúc nhìn thấy hộp kẹo cao su cạnh quầy, liền tiện tay lấy một hộp.
Ánh tôi liếc qua thấy bóng Lục Tinh Nhượng, tôi theo bản năng nhìn sang.
Anh ta đang đanh mặt lại, sắc mặt còn khó coi hơn lúc nãy.
Lại có ai chọc giận anh ta ?
Sợ lửa giận đổ đầu mình, tôi vội vàng thu tầm .
Đại thiếu gia đứng đó vài giây, cuối cùng chẳng gì, đẩy cửa bước ra ngoài.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, xuyên qua cửa kính nhìn theo bóng lưng anh.
Anh bước vội, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, vai rộng eo thon, dáng đẹp.
Trông có vẻ trưởng thành hơn .
Tôi cụp , thu tầm .
Về nhà, tôi vô thức mở đăng đó .
Chủ thớt cập nhật thêm nửa tiếng .
[Tức c.h.ế.t tôi rồi! Cô ta vậy mà lại một hộp T ở quầy tiện lợi, khốn kiếp, tức c.h.ế.t tôi rồi!]
Chuyện này…
Phát triển nhanh vậy sao?!
Tôi cũng ngây .
[Hahahahahahahahaha Chủ thớt cứ phải xông gì, giờ thì hay rồi nhé.]
[Chủ thớt trả lời: cái gì mà ! Tức c.h.ế.t tôi rồi đây này!!]
[Chủ thớt, bình tĩnh phân tích , dù có thì cũng là để hờ thôi? Không nhất định là dùng ngay đâu.]
[Chủ thớt trả lời: hờ cái gì mà hờ! Cô ta hờ ai?! cái thằng lái xe Volkswagen rách nát đó ?! Hắn ta xứng sao?! Cái thứ này mà còn phải để cô ta đi !]
Chủ thớt này thật sự là phá vỡ tuyến rồi.
Khiến tôi nhịn không được bật thành tiếng.
Buồn quá đi.
[Chủ thớt có nhìn nhầm không ?]
[Chủ thớt trả lời: Không thể ! Tôi thấy rõ ràng mồn một! Cái kích cỡ đó, cái bao bì đó, tôi không thể nhìn nhầm được, tôi cô ta đâu phải chưa từng !]
[Phụ nữ dễ dãi ? Chủ thớt còn rối rắm gì? Loại phụ nữ này ông cũng thích .]
[Chủ thớt trả lời: Mày dùng cái mồm tiện mày thêm một câu nữa ? Nhà Thanh sụp đổ rồi mà mày còn ở đây co rút cái não lại, cút xa cho ông!]
Chủ thớt này tuy chua ngoa cay nghiệt, nhưng tam quan vẫn khá chính trực.
Tôi âm thầm nhấn like, rồi lưu đăng này lại.
[Chủ thớt, đừng ngụy biện nữa, câu chữ ông vẫn còn yêu cô ta.]
[Chủ thớt trả lời: cút, trên đời này chỉ còn lại mỗi cô ta là phụ nữ thì tôi cũng KHÔNG! THÍCH! CÔ! TA!]
Khóe môi tôi cong , nhướng mày.
Cái miệng cứng rắn này, trời có sập xuống cũng phải để miệng Chủ thớt chống đỡ cho mà .
[Không phải muốn báo thù ? Chủ thớt gặp rồi sao còn chưa bắt đầu?]
[Chủ thớt trả lời: Bắt đầu rồi chứ, tôi đá xoáy cô ta vài câu.]
[Ừm… Tôi cạn lời rồi.]
[Chủ thớt trả lời: Sao ? Tôi quá đáng ? Cũng bình thường thôi mà.]
Tôi im lặng một lát.
Cũng không biết gì cho phải.
[ xỉu, sao Chủ thớt không lấy tiền đập cho bạn gái cũ choáng váng đi?]
[Chủ thớt trả lời: Tôi có nghĩ , nhưng cô ta tự trọng khá mạnh, tôi sợ cô ta không chấp nhận được.]
Tôi hoàn toàn cạn lời.
Điện thoại đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Là bà chủ nhà.
Bà ấy đồng thuê sắp hết hạn, cháu trai bà ấy kết hôn định dùng này nhà tân hôn, nên không gia hạn nữa.
Tôi trả lời một chữ “Dạ”.
Còn năm ngày nữa là hết hạn đồng.
Tôi ấn ấn thái dương, hơi đau đầu.
Lúc tìm nhà cũng tốn khá công sức, không ngờ lại…
Tôi nghĩ ngợi, đăng một trang cá nhân, hỏi thăm có phù không.
Vệ sinh cá nhân xong bước ra, có vài nhắn tin cho tôi.
Nhưng đều là sẽ giúp tôi để ý.
Tuy nhiên, có một bạn học cấp ba lâu rồi không liên lạc, rằng anh ta vừa hay có một hộ trống.
Trò chuyện một lúc, tôi thấy điều kiện tốt mức khó tin.
Giống một cái bẫy lừa đảo vậy.
Tôi do dự một chút, hỏi anh ta:
[Địa điểm và hộ tốt vậy, sao giá thuê lại rẻ ?]
Đối phương trả lời nhanh.
[Ôi, cậu đừng lo lắng, cấp ba cậu cho tôi chép tập lần , giờ tôi có thể giúp được gì thì giúp thôi. Tính tôi cậu đâu phải không biết, tiền nong không quan trọng đâu.]
Quả thật.
Học sinh ở trường cấp ba kia hầu đều là con nhà giàu.
Số tiền này đối họ, còn không bằng tiền một bữa ăn.
Tôi yên tâm hơn , hẹn thời gian nhà.
Chiều hôm sau, chúng tôi chốt đồng.
hộ đó từ kiểu nhà trang trí đều hoàn toàn gu thẩm mỹ tôi.
Quan trọng nhất là nó gần công ty, thời gian đi lại có thể giảm bớt một tiếng đồng hồ so .
Tôi nhanh chóng sắp xếp chuyển nhà, đợi mọi chuyện xong xuôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi nằm ườn trên sofa, tiện tay mở đăng đó .
Mấy hôm nay bận chuyển nhà không , Chủ thớt cập nhật khá .
[Tức c.h.ế.t tôi! Thằng đó bản không xứng cô ta được không?]
[Gu cô ta kém , không tìm được tốt hơn tôi sao không quay lại tìm tôi? Mặc dù tôi chắc chắn sẽ không đồng ý.]
[Rồi mọi ơi, tôi một chuyện lớn, tôi thuê nhà cho cô ta rồi.]
Hửm?
Bạn gái cũ anh ta cũng đang thuê nhà ?
Trùng thật.
Tôi không nghĩ , tiếp tục .
Bình luận cư dân mạng đủ mọi kiểu.
[Chủ thớt đây là giáo trình báo thù chắc? Chứ không phải nhật ký kẻ bợ đỡ sao?]