Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Khả Ngôn sững người, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười khó nhận ra, giọng nhỏ nhẹ:
“Không có đâu … Em chưa bao vào đồ của người khác cả. Tinh Diên, em không thích em, nhưng không thể vu oan cho em như vậy chứ?”
Thấy bộ dạng giả tạo của cô , tôi cũng chẳng muốn dài dòng:
“Công ty có gắn camera khắp nơi, cô có vào hay không, kiểm tra là .”
chưa kịp để cô phản ứng, nịnh hót xung quanh lập tức nhảy vào:
“Khả Ngôn nói không vào là không vào.”
“ của tụi mày có vấn đề thì tự kiểm điểm, đừng có đổ cho người khác.”
“Tao để ý lâu rồi đấy. Tống Tinh Diên, mày có phải là đang ghen với Khả Ngôn vì cô ấy thân với giám đốc không? Trước tao thấy mày cứ lượn lờ quanh văn phòng của anh ấy. anh ấy lơ đẹp rồi nên quay sang giở chiêu ‘nữ đấu’ hả?”
Vừa nói, người đó không nhịn được xô đẩy tôi.
Ngay khoảnh khắc họ chạm vào người tôi, một bàn lớn bất ngờ túm chặt lấy cổ người kia rồi hất mạnh ra.
Cố xuất hiện, vẻ lo lắng tôi:
“Em không chứ? Có thương không?”
“Rốt cuộc là chuyện đang xảy ra vậy?”
Mọi người xung quanh thấy Cố xuất hiện thì lập tức im bặt, tản ra.
Khả Ngôn nấp sau lưng bọn họ lúc này liền lộ . Cô thoáng lúng túng, nhưng rất nhanh lấy vẻ đáng thương, cắn môi, cố không để nước mắt rơi xuống, đôi mắt tràn đầy uất ức:
“Cố , em cũng không chuyện xảy ra… Tinh Diên vừa đến mắng em, em thật sự không mình làm sai …”
Cố tôi:
“Tinh Diên, hôm qua là anh suy nghĩ chưa chu đáo. Em đừng nhắm vào cô ấy nữa được không?”
Tôi cười lạnh:
“Cố , anh im đi.”
“ cô, Khả Ngôn, cái trò ‘không liên quan’, cô trò nào chẳng diễn.”
“Tôi hỏi , là cô sửa đúng không? bày trò giả bộ mất trí nhớ à?”
“Tôi nhịn cô óc nhỏ, tôi hỏi lần nữa: Khả Ngôn, có phải cô vào của tôi không?”
Khả Ngôn làm bộ vô tội:
“Em không có.”
đứa sai nhảy vào, lần này không phải mắng tôi, quay sang nịnh hót với Cố :
“Cố , anh xem, dám bắt nạt Khả Ngôn ngay trước anh đó. Khả Ngôn nói không làm vẫn không tin.”
“ đòi kiểm tra camera nữa, coi công ty là nhà mình chắc? Cố , anh phải thay Khả Ngôn làm chủ mới được.”
Cố bước ra chắn trước tôi, nghiêm túc Khả Ngôn:
“Là em làm ?”
Khả Ngôn cúi , né tránh ánh mắt anh, nhịn một lúc rồi cuối cùng cũng mở miệng:
“Là em làm, thì nào?”
“Cái của họ xám xịt xấu hoắc, em chỉ thêm chút màu sắc cho sinh , em là có ý tốt .”
“Họ thấy không hợp thì sửa là được chứ , mắc phải làm em mất trước bao nhiêu người? Em làm đến mức tội tày đình vậy? Đáng các người vây đánh hội đồng thế ?”
“Chẳng qua là hôm qua Cố đưa em về, giận nên lấy công trả thù tư chứ ?”
Tôi cái điệu bộ lý sự cùn, trắng thành đen của cô chọc cười luôn tại chỗ.
người vừa bênh vực cô cũng bất ngờ liếc cô một cái, nhưng vẫn cố gắng gật phụ họa:
“Phải đó, phải đó…”
Cố kéo tôi, nhỏ giọng:
“ đi…”
Tôi bật cười thành tiếng:
“? Tôi cái to thế này gánh cái nồi bự tổ chảng rồi bảo là hả?”
“ Khả Ngôn, tôi thật muốn bổ cái cô ra xem bên trong có cái vòi nước nào không, suốt ngày hai cái mắt cô chảy nước không dứt vậy?”
“Cô phá nát của tôi, khiến tôi truy cứu trách nhiệm, rồi bây bảo là lỗi của tôi?”
“Tôi sai rồi đúng không? Tôi đáng ra phải hai dâng lên cho cô, để cái chó của cô chỉnh sửa, rồi phải quỳ xuống cảm ơn mới vừa lòng?”
“Đủ rồi!”