Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

18.

Tôi cầm túi xách trên bàn, cúi đầu đồng hồ mỉm cười:

“ Tôi có hẹn đi xem phim với bạn. Vậy nhé, chào mọi . Chúc chơi vui!”

Buổi tối, tôi nằm dài trên sofa, đắp mặt nạ thư giãn thì WeChat của Đoàn Mục Húc gọi video tới. Lúc ấy tôi mới sực mình chưa chặn anh ta. Tôi lập tức kéo hết toàn bộ số liên lạc của anh ta danh sách đen. Căn phòng cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Rất nhanh, chuông cửa lại vang lên. Tôi cau mày, chuẩn dậy đuổi Đoàn Mục Húc đi. Không ngờ giây theo, cửa mở ra.

Cơ Dã bước , mặt còn vương mấy vết bầm tím, vừa cười vừa nói:

“ Quên mất là anh có mật mã, nên vẫn lịch sự bấm chuông.”

Anh ngồi phịch xuống sofa, vòng tay ôm tôi:

“ Ninh Ninh, có anh không?”

Tôi hất tay anh ra, châm chọc:

“ Nếu có thì em một Cơ Dã bảnh bao đẹp trai, chứ không cái đầu sưng vù như heo .”

Cơ Dã sờ khóe môi rách, nhếch môi cười:

“ Đừng bề ngoài . Anh đánh cho Đoàn Mục Húc thảm hơn anh nhiều.”

Tôi dậy hộp thuốc sơ cứu, vừa bông gạc vừa liếc anh:

“ Em thấy cái miệng của anh là cứng nhất ! Đoàn Mục Húc học taekwondo từ nhỏ, anh bảo xem sao anh có thể khiến hắn thương nặng cơ chứ?”

Cơ Dã bất ngờ rướn tới gần, thấp trầm :

“ Muốn thử xem chồng sắp của em, rốt cuộc có cái miệng cứng nhất không?”

19.

Tôi tăm bông ấn mạnh vết thương trên mặt Cơ Dã, anh ta đau mức suýt bật dậy:

“ Em định mưu sát chồng chưa à!”

Tôi lạnh lùng hừ một tiếng:

“ Có chồng chưa hay không thì còn chưa chắc .”

Cơ Dã liếc sang, khóe môi cong lên:

“ Sao nào, em tính làm cô dâu bỏ trốn à?”

Anh bất ngờ ghé sát, khẽ trộm một cái.

Tôi giữ gương mặt anh, nheo mắt:

“ Cưng à, đừng quên, sính lễ đủ thì mới được đấy.”

Anh lại cúi xuống thêm một cái, :

“ Đừng lo, rất nhanh thôi.”

Hai tuần sau, tập đoàn Đoàn Mục liên mất mấy dự án lớn, chịu tổn thất nặng nề. nói Đoàn Mục Húc chính bố mình mắng mức cúi đầu chẳng khác gì cháu chắt.

Thấy tôi nở nụ cười, Cơ Dã xoa đầu tôi, trêu chọc:

“ Vui hơn chưa? phần sính lễ lớn nhất thì chờ thêm chút .”

Anh còn ghé sát thì thầm:

“ À, tặng thêm cho em một quả trứng Phục Sinh. Cô nàng Đường Đường ấy, anh đảm bảo ở Thượng Hải không tìm nổi việc làm. Sau em không còn thấy cái gai trong mắt ấy .”

Tôi đáp lại bằng một nụ , hài lòng với “quà tặng” .

Ngày , Đoàn Mục Húc cũng xuất hiện, trong hàng ghế khách mời, ánh mắt dõi theo tôi không chớp. Dưới sự chèn ép từ nhà Giang và nhà Cơ, tập đoàn Đoàn Mục gần như kiệt quệ, chính anh ta cũng tiều tụy hẳn đi. thiếu niên ngạo mạn năm nào, nay trông đã già dặn hơn rất nhiều.

Cơ Dã bước lên che chắn tầm của tôi, cười nửa đùa nửa ghen:

, ! Chú rể của em đang ở đây cơ .”

Tôi ngước mắt anh, bình thản:

“ Tôi không yêu anh. Tôi gả cho anh chỉ vì cuộc nhân liên minh của hai nhà thôi. Anh thật sự không ý sao?”

Cơ Dã nở nụ cười đầy tự tin:

“ Cả đời còn dài. Anh có đủ tự tin khiến em yêu anh.”

20.

Trong suốt buổi lễ, Cơ Dã luôn cảnh giác, đề phòng Đoàn Mục Húc giở trò phá đám. ngoài dự đoán, anh ta lại im lặng một cách khác thường, cả buổi ngồi yên vị trí, thậm chí phần rót rượu cũng không rời đi.

Khi tôi cùng Cơ Dã khoác tay tiến bàn của anh ta, Đoàn Mục Húc bỗng bật dậy, :

“ Thời gian qua, anh đã nghĩ rất nhiều. Từ nhỏ em đã luôn chăm sóc, ở bên cạnh anh. Chính vì , anh tự cho rằng em chẳng bao giờ rời xa, nên mới lơ là, đi lạc mất trên con đường dẫn nhân của chúng ta.”

Anh ta ngừng một nhịp, cụp mắt, nói :

“ Anh sai , Ninh Ninh. Anh biết bây giờ xin lỗi đã quá muộn, anh vẫn muốn nói một câu… xin lỗi em.”

Dứt lời, Đoàn Mục Húc ngửa cổ uống cạn ly rượu.

Cánh tay Cơ Dã siết chặt eo tôi, lực đạo tăng dần, như sợ tôi thoát ra chạy lòng Đoàn Mục Húc.

Tôi khẽ cười, nâng ly rượu lên, đáp lại bình thản:

“ Còn tôi đã từng nói gì không? Ai dám phản bội tôi… chẳng có kết cục tốt đẹp . Cho dù Đoàn thiếu gia có nói nào đi , thì tôi và nhà Cơ cũng không dừng tay dễ dàng .”

vậy, Đoàn Mục Húc cứng , siết chặt ly rượu trong tay, chỉ lại một câu ngắn ngủi:

“ Anh biết .”

Nói xong, anh xoay rời đi.

Tôi vỗ nhẹ bàn tay đang siết nơi eo mình:

“ Thả lỏng đi.”

Cơ Dã làm bộ thở phào thật khoa trương:

“ Tưởng cô dâu của tôi sắp gã trai hối hận kia cướp đi mất cơ.”

Tôi bật cười khinh miệt:

“ Làm gì có chuyện ‘lãng tử quay đầu’. Đoàn Mục Húc có cứng đầu nào đi thì vẫn là thừa kế được gia tộc nhà Đoàn dốc sức bồi dưỡng. Hôm nay anh ta chỉ đang giả vờ yếu , muốn lợi dụng chút tình cảm cũ đổi sự khoan nhượng từ chúng ta thôi.”

Cơ Dã tôi đầy tự hào, ánh mắt rực sáng:

“ Bà xã của anh đúng là thông minh nhất!”

Tôi nheo mắt, mang theo chút nguy hiểm:

“ Câu đó… chẳng giống lời khen .”

Anh ta lập tức giơ tay đầu hàng, nịnh nọt:

“ Anh nói thật ! Vợ anh thông minh tuyệt đỉnh, mọi chuyện anh đều theo em hết!”

Tôi mặc kệ trò lém lỉnh ấy, lạnh nhạt nói:

“ Vậy thì cứ tục chèn ép tập đoàn Đoàn Mục. Cho dù đó có là một con quái vật khổng lồ, tôi cũng xé ra vài miếng thịt cho bằng được!”

chưa kịp ra tay thêm, Đoàn Long đã đích thân dẫn con trai xin lỗi, còn chủ động cắt mấy dự án lớn nhường cho chúng tôi. Hơn , ông ta còn quyết định đưa Đoàn Mục Húc ra nước ngoài du học vài năm, tạm thời không cho nhúng tay chuyện công ty.

Thương trường vốn dĩ không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng.

Tập đoàn Đoàn Mục chủ động cầu hòa, nhà Giang và nhà Cơ cũng đồng ý nhận.

nói trước khi ra nước ngoài, Đoàn Mục Húc còn nhờ bạn chung hẹn tôi gặp lần cuối.

lúc ấy, tôi đã cùng chồng mới của mình khoác tay nhau tận hưởng kỳ trăng mật ở Iceland.

Còn Đoàn Mục Húc ư?

“ Đoàn Mục Húc là ai ?”

-Hết-

Tùy chỉnh
Danh sách chương