Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Tối Tạ Yến Trì về.

Lúc anh vào , tôi kéo dài khuôn :

“Lão Vương tôi khi vào thường bước chân trái, không giống vài nào đó toàn bước chân phải.”

Anh lạnh tanh, lặng lẽ tôi.

Tôi lập dùng giọng châm chọc:

“Lão Vương tôi đáng yêu , hay , không nào đó cứ lạnh hoài, thật khó chịu.”

Tạ Yến Trì cố gắng nhếch khóe môi nhưng nụ thật sự cứng đờ.

Tôi lại trợn trắng , tiếp tục :

“Chậc, lão Vương tôi đẹp trai , không ai đó trông cứ đang khóc vậy.”

Một tiếng “tách” đèn tắt gián đoạn ý định muốn tiếp tục “tấn công” tôi.

Tạ Yến Trì phát điên, cắn lấy môi tôi.

“Không ‘lão Vương’, không , không , anh hận hắn ta!”

Suốt quá trình tôi không thể mở miệng phát ra bất kỳ âm thanh nào ngoài tiếng ư ử.

Tạ Yến Trì thực sự đã tột đỉnh , không cần cái thể diện “cool ngầu” anh nữa.

Vừa khóc vừa .

Tôi hơi muốn khóc.

Vì sướng quá.

Hừ, đây chính cái giá anh phải trả vì không tin tôi.

Ngày hôm , tôi kéo Tạ Yến Trì đi đăng ký kết hôn.

Năm tháng , tôi thuận lợi hạ sinh một đứa bé.

Thêm một năm đó, đứa bé bắt đầu tập .

Tôi lén nghe thấy Tạ Yến Trì thì thầm với đứa bé:

“Bảo bối, cha cha ruột , nếu nghe khác lời đàm tiếu thì nhất định đừng tin nhé.”

Tôi mức thúc một cú cùi chỏ vào anh.

Trời đất ơi, rốt cuộc thì bao giờ anh mới hồi phục trí nhớ đây!

Năm ba tuổi.

Một đêm nọ, tôi vô tình “lão Vương”, đã sớm trở thành Ảnh đế.

Tạ Yến Trì điên , anh loạn cả đêm mới chịu bỏ qua.

Khi tỉnh dậy, anh đang tựa vào đầu giường, không chớp tôi.

Tôi mơ mơ màng màng ngẩng đầu hôn má anh, theo bản năng cằn nhằn:

“’Lão Vương’ đã thành Ảnh đế , chỉ xem hai tập phim anh ta thôi thì sao chứ, ghen tuông gì mà dữ thế, vả lại, với anh ta quan hệ gì đâu…”

Ngay giây tiếp theo, Tạ Yến Trì bịt miệng tôi lại, giọng điệu vừa xấu hổ vừa bực :

“Anh biết , đừng nữa.”

Nếu bình thường, tôi phải đảm bảo với Tạ Yến Trì hết lần lần khác anh mới chịu thôi.

Hôm nay trạng thái anh không đúng !

Tôi lập mở to anh, liền thấy sắc Tạ Yến Trì đỏ bừng, môi mím chặt.

Tôi lập một suy đoán:

“Anh đã khôi phục trí nhớ sao?”

Tạ Yến Trì giận dữ trừng tôi một cái.

Tôi: “…”

Ha ha ha ha, đúng vậy thật.

Tôi lật ngồi dậy, ôm lấy eo Tạ Yến Trì, híp :

“Cho phép tôi hỏi một cách mạo muội, tôi thể cha không?”

“Chồng ơi, câu quen tai không?”

Tạ Yến Trì mức quay đầu đi.

trời đất, chỉ không tôi.

Tôi quay theo.

Cứ thế xuống trái phải di chuyển theo ánh anh, một cách ranh mãnh.

ai vậy ta, khó đoán quá đi mất!”

Tạ Yến Trì sắp thành cá nóc , còn tiếng tôi tám mươi vẹt.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!”

Tạ Yến Trì bị phiền.

Anh giận hóa thẹn thùng, nhào giường đè tôi xuống, cắn lấy tôi một chú chó nhỏ.

“Nhan Tuy, không !”

Khoảnh khắc , ánh nắng ngoài cửa sổ thật đẹp, rạng rỡ và nồng nhiệt.

tình yêu Tạ Yến Trì dành cho tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương