Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Mẹ tôi khoản 300.000 nhân dân làm nhật.

Tôi thích chiếc của Chanel, mỗi chiếc giá 100.000 , và ý kiến bạn trai.

Bạn trai tôi phấn khích nói: “Đừng mua , hãy xin 200.000 mẹ em mua một chiếc Audi A8 cho anh.”

Anh ấy nhìn tôi và một câu: “Đi chơi sẽ tiện hơn.”

Tôi đáp: “Ồ,” chọn mua và thay bạn trai biết lái Audi A8.

nhật năm nay, mẹ khoản cho tôi 300.000 làm .

Mẹ tin nhẹ nhàng: “Mẹ đã gửi con 300.000, muốn mua gì cũng được.”

Tôi mừng phát điên, tin ngay: “Mẹ đúng là thiên thần nhỏ của con! Mẹ là mẹ tuyệt vời nhất thế giới!”

phấn khích bất thường của tôi khiến Minh, bạn trai tôi, quay sang nhìn. Anh ấy cầm một hoa nhỏ, không vẻ lắm: 

“Mẹ em cho em gì mà em thế?”

Tôi cười, khoác anh ấy, hào hứng nói: 

“Mẹ em khoản 300.000 làm nhật!”

Anh ấy hừ một tiếng, vẻ không tin lắm. 

Tôi đưa màn hình điện thoại với số dư tài khoản cho anh xem. Anh ấy ngay lập tức dán mắt vào màn hình, hơi thở có phần nặng nề hơn. 

“Chỉ là nhật mà mẹ em hẳn 300.000!” – anh ấy thốt lên, đầy vẻ không tin nổi.

Tôi vẫn chìm đắm trong niềm , không nhận ra biểu cảm kỳ lạ của anh ấy. Tôi mở bức ảnh chiếc Chanel mà tôi đã thích lâu, nhờ anh ấy chọn giúp: 

“Anh xem chiếc này, cái đẹp hơn?”

Minh lấy lại bình tĩnh, cau mày

cái này bao nhiêu?”

Tôi vẫn đang lưỡng lự chọn, trả lời qua loa: 

“Chỉ khoảng 100.000 thôi.”

“Chỉ ư!”

Tôi ngẩng lên, nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.

Anh hít một hơi sâu, nở nụ cười gượng gạo: 

“Em yêu, đừng mua nữa nhé.”

Anh đưa hoa nhỏ cho tôi, vòng qua vai tôi, thân mật nói: 

chẳng làm gì. Em xin mẹ 200.000 nữa, mua cho anh một chiếc Audi A8.”

Niềm của tôi lập tức tan biến. Tôi nhìn anh ấy, không nói lời .

Có lẽ im lặng của tôi khiến anh ấy nhận ra rằng yêu cầu này chẳng phải điều đương nhiên.

Anh bổ sung

đi chơi sẽ tiện hơn. Em chẳng phải luôn muốn tự lái xe đi du lịch Tân Cương sao? Mua xe anh lái cho em.”

Giọng điệu của anh ấy cứ “đưa em đi du lịch” là lý do đủ tôi đồng ý.

Tôi cúi nhìn hoa trong , mép cánh hoa đã héo quắt. Rõ ràng không phải hoa tươi cửa hàng, trông giống nhặt thùng rác.

Thành thật mà nói, tôi không phải kiểu ham vật chất. Minh không có điều kiện, tôi chưa từng đòi cáp đắt tiền. mang hoa vậy tặng tôi làm nhật thì thật thiếu tôn trọng.

Tôi lặng lẽ gỡ anh khỏi vai , bình thản nói: 

“Em không muốn mua xe, cũng không muốn trả góp hàng tháng.”

Minh trở nên hưng phấn: 

“Em yêu, xe có đứng tên anh, anh sẽ trả góp thay em. Em chỉ cần xin 200.000 mẹ, gom đủ 500.000 là được.”

Quả là giỏi xoay . Cuối cùng, tôi không chỉ bỏ ra 500.000 mua xe mà còn phải biết ơn vì anh ấy trả góp thay tôi!

Tôi ném hoa vào anh: 

“Thôi cảm ơn anh. Nếu em đã có 500.000 mua xe, thì em cần gì phải trả góp?”

Ánh mắt anh lóe lên vẻ khó chịu – dấu hiệu anh sắp bực . anh cố nhịn.

Anh tiếp tục thuyết phục: 

“Em yêu, anh coi em là đi cùng anh cả đời. Xe đứng tên anh hay em cũng chẳng quan trọng. em không muốn trả góp, nên anh làm.”

“Em thử nghĩ mà xem, sau này chúng lái xe đi chơi, muốn dừng đâu thì dừng, thoải mái biết bao.”

Tôi nhếch mép cười, đáp lại ngắn gọn: 

“Không mua.”

Minh nổi giận, gay gắt :

“Em có ý gì? Xe đứng tên anh thì làm sao? Chúng yêu nhau bao năm , em tính toán chi li thế à?”

2

Rạp chiếu phim đông , ồn ào. Nhiều ánh mắt tò mò bắt đầu hướng về chúng tôi.

Tôi không muốn tranh cãi với anh ấy, vì thật không đáng.

Tôi nhìn điện thoại, nói: 

“Phim anh tự xem đi. Mẹ bảo em về ăn cơm.”

Tôi quay rời đi. Anh ấy đuổi theo sau, không ngừng chỉ trích:

“Anh đã nhìn nhầm em ! Không ngờ em là loại phụ nữ vậy. Yêu nhau bao năm, em phòng bị anh mức này!”

Tôi gọi taxi, mở cửa bước lên: 

“Vậy anh mua đứng tên em, được không?”

Anh ấy đáp ngay: 

“Tại sao anh phải mua cho em?”

Tôi bật cười lạnh: 

“Vậy tại sao em phải mua xe cho anh?”

Về , tôi đã nguôi ngoai phần cơn giận.

Tôi và Minh yêu nhau bốn năm. Trong thời gian ấy, anh không phải lúc cũng , tham lam hôm nay thực khiến tôi không chịu nổi.

Anh tin tôi đã về chưa.

Nhìn tin , tôi có chút phân vân. Có lẽ… anh vẫn quan tâm tôi?

Tôi đáp ngắn gọn: “Về .”

Anh gửi rất nhiều biểu tượng hôn gió, giữa chúng tôi chưa từng xảy ra mâu thuẫn .

“Em yêu đang làm gì thế?”

Tôi quyết định thử anh lần nữa, cố ý gửi ảnh chiếc

“Chiếc đẹp hơn?”

Anh không trả lời.

Biểu tượng “Đang nhập…” nhấp nháy trên khung chat, mãi không có tin gửi .

Tôi chủ động phá tan im lặng: 

“Em định mua chiếc đầu tiên, dễ phối đồ hơn.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương