Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

10

quàng tôi mua theo trào lưu thịnh hành, một tuyết rơi giá rét, cậu ấy ôm chặt nó trong lòng một báu vật vô giá…

—Cậu ấy hoàn toàn tin rằng tôi thật lòng cậu.

quan tâm tôi dành cậu, đối với cậu ấy , chỉ một ban ơn hiếm hoi và đầy xa xỉ.

tôi hiểu ra được điều đó, trái tim tôi chợt nghẹn ngào mức khó chịu hơn cả việc bật khóc.

Sáng hôm đó, ngay trước cậu chuẩn đi , tôi đặt bánh mì tay cậu, rồi tỉ mỉ đeo lại sợi dây bình an, sau đó cẩn thận quàng cổ cậu:

“A , kể từ hôm nay, em sẽ tự tay chuẩn bữa sáng anh mỗi ; nếu sợi dây bình an có rơi mất, em sẽ đan lại một sợi dây mới; nếu hỏng, em sẽ mua anh một khác đẹp hơn—”

Tôi ngẩng nhìn thẳng mắt cậu:

“Anh nhất định phải tin em, em thật rất cố gắng để có thể anh.”

Vậy nên, xin anh hãy chấp nhận tình này, và dần làm quen với dịu dàng em dành anh.

Kể từ sau đó, tôi mạng tìm kiếm thông tin nữa, bắt yêu theo cách riêng chính mình.

Tôi bắt tự tay chuẩn những hộp cơm trưa cậu mỗi , đều đặn đón cậu sau giờ tan , chia sẻ với cậu những điều bản thân mình yêu , và thậm chí đi xem tất cả các trận bóng cậu tham gia…

Nụ cười trên mặt Tạ Tiêu càng xuất hiện nhiều hơn, tôi thì lại càng lúc càng thú được ở bên cạnh cậu.

Có lẽ… chính tôi cũng dần dần chìm đắm mối quan hệ này.

[ – .]

tôi thực xác định rõ được tình mình, chính là cái hôm đó tôi trường để đón cậu tan .

“Kia… kia có phải là tỷ Chu Nhược Vãn ạ? Em từng ảnh chị trên bảng vinh danh những sinh viên xuất sắc trường đó ạ!”

Một nam sinh với mặt ửng đỏ, giọng đầy vẻ hưng phấn:

“Chị thật rất tài giỏi… lại vô cùng xinh đẹp nữa, em… em có thể xin phép được kết bạn wechat với chị ạ?”

Tôi khéo léo từ chối lời đề nghị đó, rồi vừa ngẩng liền bắt gặp ngay ánh mắt lạnh lùng Tạ Tiêu đứng ở phía xa.

Tôi định bụng bước lại gần phía cậu, thì lại nhìn một cô gái có vẻ ngoài đáng yêu với mặt ửng hồng điều gì đó với cậu, cậu thì lại cúi đáp lại lời cô ấy.

hiểu vì sao, một cơn ghen tuông bất chợt dâng trong lồng n.g.ự.c tôi, giác nghẹn lại, vô cùng khó chịu.

Sau đó, Tạ Tiêu với mặt sa sầm mực kéo tôi một góc hẻm vắng người:

“Vừa rồi nhìn anh chuyện với một cô gái khác, giác em thế nào?”

Tôi thoáng sững người, rồi thành thật thừa nhận:

“Có một chút ghen tuông.”

“Chỉ là một chút thôi sao?”

Thiếu niên cúi xuống, giọng khàn khàn đầy vẻ nhẫn nhịn:

“Thế nhưng nhìn em mỉm cười với một người khác, anh lại đau đớn mức sắp c.h.ế.t đi vậy.”

“Cái gì cơ——ý cậu là, thằng nhóc đó vì quá cậu nên cố tình hạ cổ người cậu, khiến cậu thậm chí có thể gặp phải nguy hiểm tính mạng ư?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương