Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 3
Nếu có thể vô duyên vô cớ lấy được một khoản tiền, thì nửa đời còn lại tôi có thể sống yên ổn rồi.
là tôi bỏ tiền điều tra lịch trình anh ta, biết được những nơi anh thường hay lui tới.
Sau đó, tôi giả vờ vô tình đụng .
Không ngờ, ngay lần đầu gặp đầu tiên, anh ta đã c.ắ.n câu.
Quả nhiên lọt vào mắt xanh một kẻ mê nhan sắc thì cần đủ đẹp là đủ, tôi thậm chí không cần làm gì hết mà anh ta đã chủ động hôn tôi.
Bây giờ tôi không có tiền, tôi còn moi được biệt thự lẫn xe sang.
Nhiệm vụ vượt tiêu rồi.
Việc còn lại là ngoan ngoãn chờ anh ta đá tôi nữa mà thôi.
lạ thật đấy, đã hai tháng trôi qua rồi. mà
Tôi cũng mong Phó Thừa Hạ chủ động nói tay, vậy mà anh ta chưa có dấu hiệu là buông bỏ?
Tôi thật sự không hiểu vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu.
Chẳng lẽ… là do tôi lại trở nên xinh đẹp rồi?
Tôi lao tới trước gương kiểm tra.
tôi nghĩ nhiều quá rồi.
Vì làm văn tốt nghiệp, tôi đã thức đêm liên tục, quầng thâm sắp lan tới cằm rồi, mụn thì nổi tùm lum, cả người sưng phù cái bánh bao.
Tôi thậm chí còn suýt tự dọa khóc chính mình khi soi gương nữa.
Đúng đó, Phó Thừa Hạ lại nhắn tin:
“Bảo bối à, cuối tuần mình đi chơi du thuyền nhé? Đã hai không gặp em rồi, anh nhớ em c.h.ế.t luôn nè.”
Cơ hội tới rồi.
Nếu tôi mà mang bộ dạng đến, chắn anh ta sẽ mất đến mức tay ngay tại chỗ.
Quả nhiên, khi lên du thuyền…
Khi Phó Thừa Hạ nhìn thấy tôi nụ cười trên anh ta lập tức đờ.
Anh không nói một lời, mà lập tức đứng dậy rời khỏi ghế sô-pha.
Tôi đứng chôn tại chỗ, xấu hổ không biết làm sao.
Một người anh thấy vậy liền vội vàng bước tới chào hỏi tôi.
Sợ tiếng nhạc quá lớn khiến tôi không nghe rõ, cậu ta cố tình nói chậm:
“A Hạ là mệt quá thôi. Em cứ ngồi đây nghỉ chút, để anh vào thử.”
Tôi ngẩn trong vài giây.
Nếu là trước đây, mỗi lần Phó Thừa Hạ nhìn thấy tôi, là y mấy con cún con thấy chủ, cứ trực tiếp lao tới rồi ôm ấp, bám chặt lấy tôi không rời.
Vậy mà bây giờ…
Đàn ông một khi mất hứng với , thì lập tức không thèm che giấu sự chán ghét nữa.
Tôi kiếm đại một chỗ ngồi, rút điện thoại , mở bài đăng cũ kia lên.
Quả nhiên, anh ta cập nhật tiếp.
Tôi đoán tám phần là đang hỏi dân mạng cách tay với tôi .
khi mở , tôi liền c.h.ế.t đứng tại chỗ.
“Mới hai không gặp, sao lại xinh nữa rồi?”
“Tim tôi đập thình thịch luôn rồi, ôm rồi hôn đến nghẹt thở, lại sợ giận.”
“Sai lầm thật, biết vậy hôm nay không nên rủ ai khác đến.”
Tôi ngơ ngác.
Mắt anh ta có vấn đề à?!
Tôi trông mà còn bảo tôi xinh ?
Bình bên dưới:
“Lại mê hoặc đến ngu người rồi anh à.”
“Lại thấy hạnh phúc nữa rồi đúng không anh !”
“Là tra nam hay não yêu, tôi tự biết phân biệt.”
“Nói thật, tôi thích kiểu anh hồi còn ngông nghênh, đầu cổ .”
“Tôi tò mò thật đấy, rốt cuộc gái anh đẹp cỡ mà khiến anh quay chong chóng vậy?”
Phó Thừa Hạ phản pháo không chút khách sáo:
“Ai nói tôi mê muội? Tôi đang nói thật. đúng là xinh , đợi đến không còn đẹp nữa, tôi sẽ đá thẳng tay.”
“Cái tính , tôi chăn không chịu nổi quá lâu đâu.”
Bình bên dưới lập tức vạch :
“Vậy thì đi? Hai tháng trôi qua rồi mà anh chưa tay, còn đắm chìm vào. Nói thật chứ giờ tôi không biết nói gì với anh cho phải nữa?”
Phó Thừa Hạ gằn từng chữ:
“Tôi tự biết trong lòng mình , không cần người khác dạy.”
Bình tiếp tục cà khịa:
“Cái miệng anh đúng là thứ nhất trên người.”
“Nói thật chứ, tôi bây giờ rất thấy cảnh anh tay xong vả ngược lại cơ.”
“ kiểu khóc vỡ đê quỳ xuống đòi quay lại, miệng nói tôi chẳng quan tâm gì cả.”
“Haha, nghĩ tới thôi đã thấy buồn cười rồi.”
“ , có ai điều tra được gái ổng không, tìm được người rồi thì gửi bài viết cho ? Tới đó người đá ngược lại chắn là ông ta!”
Phó Thừa Hạ bắt đầu rối loạn cảm xúc, lên tiếng:
“Buồn cười lắm hả? Không tin thì tôi đ.â.m đầu c.h.ế.t cho mấy người coi đấy!”
cư dân mạng đâu biết, kiểu người Phó Thừa Hạ, tỏ tình thì nhanh, lên cơn yêu cũng nhanh, tay thì tay còn nhanh .
Thảm nhất là kiểu người mất rất nhiều thời gian rồi mới rung động, khi mới bắt đầu yêu thì đã bỏ rơi rồi.
Vậy nên tôi đã không ngừng nhắc nhở bản thân:
Tuyệt đối không được động lòng.
Anh ta đến với tôi có mục đích, vậy thì tôi cũng có thể an tâm mà moi tiền anh ta.
Kiếp trả không được, thì đợi kiếp sau đi, đợi kiếp tôi khi tôi đầu t.h.a.i rồi làm nữ đại gia, rồi quay lại trả anh cũng chưa muộn.
Lướt xuống dưới tiếp, tôi dừng lại ở một bình :
“Đừng có tẩy trắng cho chủ thớt nữa. Tôi thấy là do chưa cưa đổ nên mới thấy gái đẹp. Đàn ông một khi chiếm được rồi thì tụt cảm xúc nhanh lắm, không có ngoại lệ đâu.”
Thật sự là vậy sao?
“Bé con đang gì ?”
Không biết từ , Phó Thừa Hạ đã đến sau lưng tôi.
Tôi giật bắn, vội vàng giấu điện thoại sau lưng.
“ phim không?”
Tôi gật đầu.
Trong không gian tối tăm rạp chiếu phim, Phó Thừa Hạ từ từ nghiêng lại gần, giọng khàn khàn:
“A Tinh, anh có thể hôn em không?”