Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 5
Gần tốt nghiệp, công việc bận ngập , tôi đành tạm thời mặc kệ anh ta.
Thầm nghĩ, để lâu một chút, gã công t.ử đào hoa thế nào động đòi chia tay thôi.
Kết quả, thời gian cứ thế trôi qua mà anh ta vẫn không có chút ý định chia tay nào.
Tôi sự hết cách.
Thế là đăng ký một tài khoản phụ, nhờ dân tư vấn.
là Phó Thừa Hạc không đọc được đâu nhỉ?
Người ta không liên hệ bài viết với tụi tôi đâu ha?
… không đâu ha?
đề: để bạn trai động đòi chia tay?.
“Bạn trai tôi là kiểu mê nhan sắc, ban tôi cứ tưởng, đợi đến khi anh ta cảm thấy tôi không còn xinh nữa thì đá tôi thôi, ai ngờ anh ta mà mãi không chịu nói chia tay, giờ phải đây?”
Bình luận bên dưới không hiểu nổi:
“Muốn chia tay thì tự nói đi, lại chờ người ta nói?”
Tôi trả thành :
“Tự mình nói thì không có phí chia tay.”
Bình luận lập tức rôm rả:
“Ý bà chị… chính là cái tôi đang nghĩ phải không??”
“Chị em à, bạn trai cô là kiểu thiếu gia phát tiền sau khi chia tay đúng không?”
Tôi trả : “Ừm!”
“Lại một ngày nữa để ghen tị với người ta.”
“Lần trước tôi ghen là vì có một ngoài miệng thì cứng, lòng thì người ta đến c.h.ế.t đi sống lại, thậm chí còn mua xe với nhà cho bạn luôn ấy. Mà giờ thấy bà với giống nhau ghê, IP lại còn giống nữa, trùng hợp ?”
“Tôi đọc bài , kia bạn đến u mê không lối thoát mà cứ giả vờ cứng miệng.”
“Tôi xem rôi luôn, tôi kiểu giả vờ mạnh miệng của ổng lắm.”
Càng lúc càng nhiều người bắt ghép tôi với Phó Thừa Hạc.
Thậm chí có người đoán tôi chính là bạn của anh ta.
Bình luận bắt tag thẳng tên anh ta:
“ thớt ơi, chúng tôi khá là nghi ngờ đây là tài khoản phụ của bạn nè.”
“Thôi xong , bạn đang hỏi cách đá kìa.”
“ thớt khóc ngất quá.”
“Mỗi ngày đều có drama để hít, vụ tôi quyết tâm theo dõi tới cùng.”
Tôi hít vào một hơi lạnh.
Dân thời nay không chỉ thông minh, mà hành động nhanh chớp , chỉ có điều… bọn ra xem ra không quan tâm đến sống c.h.ế.t của người khác là .
Tôi vừa định xóa bài.
Thì Phó Thừa Hạc lại xuất hiện.
Giờ mà xóa bài thì chẳng khác nào thừa nhận là do tôi đăng .
Tim tôi muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
May mà Phó Thừa Hạc không tin:
“Toàn là tin vịt! Bạn tôi tôi đến , dính tôi còn hơn keo 502, có thể nỡ chia tay được chứ.”
“Nói ra thì sợ người ghen tị… ra cô ấy không hề tiền của tôi, cô ấy bên tôi hoàn toàn là vì tình thôi.”
“Tình cảm của tụi tôi tốt lắm, người đừng có hòng mà chia rẽ chúng tôi!”
Nói xong anh còn không quên giúp tôi hiến kế.
Xem ra khá tốt tính…
“ đơn giản, chỉ cần cô nhắc đến chuyện kết là đối phương chắn sợ đến mức chạy mất dép luôn.”
Tôi tay run run đáp lại:
“Anh không?”
Anh ta nhắn:
“Ít nhất là đứa bạn tôi đều , cứ nhắc đến cưới xin là mặt đổi sắc ngay, chạy còn nhanh hơn cả thỏ.”
Tôi lấy hết can đảm hỏi:
“Thế còn anh? Nếu bạn anh đề nghị kết , anh đồng ý không?”
Phó Thừa Hạc im lặng.
Tôi đợi lâu mà vẫn không thấy anh ta trả .
Có vẻ cách hiệu nghiệm .
…
Đêm khuya, có một bàn tay lớn luồn vào áo ngủ của tôi.
Ngay sau là những nụ cuồng nhiệt sóng biển ập tới.
Phó Thừa Hạc bế bổng tôi khỏi giường:
“ bối à, tối nay mình đổi phòng khách nhé…”
“Anh cố tình cho người thay loại rèm sát đất em nhất … em yên tâm, có ánh sáng nhưng không lộ người đâu, kích …”
“Em không nói gì, anh coi là em đồng ý nha.”
Cái đồ khốn !
Rõ ràng biết tôi là một người câm.
có thể bắt nạt tôi được chứ?
Tôi vội vàng ra dấu mắng anh ta bằng ngôn ngữ ký hiệu.
Anh ta còn giả vờ không hiểu:
“ bối à, em nói gì ? Anh không hiểu lắm, là muốn anh thể hiện tốt hơn à?”
“Em yên tâm, anh đều nghe em hết”
Ban ngày, Phó Thừa Hạc một chú ch.ó nhỏ ngoan ngoãn dễ .
Nhưng đến tối, anh ta lại một con ch.ó hoang đói khát lâu ngày, đòi hỏi mãi không biết mệt.
Anh bật hết tất cả đèn phòng.
Căn phòng vốn u ám lập tức sáng rực, từng chi tiết đều hiện rõ trước mắt.
Phó Thừa Hạc nhìn tôi bằng ánh mắt mê ly, cúi người môi tôi:
“ bối à, em quyến rũ quá…”
Anh ta đúng là một kẻ cuồng cảm giác kích .
Lần trước là xe hơi.
Mặc dù phê, nhưng cả quá trình hồi hộp đến nghẹt thở.
Tôi chống c.h.ặ.t t.a.y tấm kính sát đất. Giây tiếp theo, tay anh ta áp , đan chặt lấy mười ngón tay tôi.
“ bối, ban đêm ở đây là đẹp nhất. Em có thấy không?”
“Lúc mua căn biệt thự , anh đã nghĩ: em nhất định nơi .”
Biệt thự ở khu , mà không cho được?
Tôi khó nhọc quay lại, động anh ta.
Phó Thừa Hạc ôm lấy tôi, thì thầm bên tai:
“A Tinh, anh em.”
Nghe xong, tôi lập tức đẩy anh ta ra.
“ ?” – Phó Thừa Hạc sững người.
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, không nói một .
Sau khi quan sát kỹ sắc mặt anh ta, ra dấu hỏi:
“ anh có cưới em không?”
Phó Thừa Hạc cứng đờ.
Ánh mắt vừa còn đầy ham muốn, chớp mắt đã tan biến sạch.
Cuối cùng, Phó Thừa Hạc bỏ đi mà không để lại một .
Tôi nhìn theo bóng lưng hấp tấp của anh ta.
Khóe môi khẽ nhếch .
Mục tiêu đã đạt được.
…