Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 5

Mở khung chat với Chu Trì An.

Tay tôi run rẩy.

Tình cảm bảy năm, nửa quãng thanh xuân vướng bận, sợi dây quấn quanh trái tim, tầng tầng lớp lớp, kín không kẽ hở, lại đau xé lòng.

Tôi tự giễu cười tiếng.

Xoa xoa cổ tay, lại nhắm ngồi yên rất lâu.

[Chu Trì An, chúng ta tay .]

Thở phào hơi dài.

Có lẽ mấy ngày nay đã bị thất vọng ăn mòn cực điểm, tim trống rỗng , nên cũng chẳng còn đau nữa.

Gọi số điện thoại trong danh bạ ghim lên đầu.

Vừa đổ hồi chuông đã có nghe máy.

“Ba,” tôi nén lại vị chua xót trong lòng: “Con định công ty nhà mình việc.”

Lúc ngẩng đầu lên, luận lại xuất hiện.

[Trời ơi tin không, con ham giàu chê nghèo cuối cùng cũng đòi tay kìa, đợi lúc biết bồ cũ sắp nổi cồn khắp cõi mạng, kiếm tiền mỏi tay, hối hận phun m.á.u luôn quá hahaha!]

[Đáng đời, ai bảo chen chân vào tình cảm nam chính chi, con nhỏ đào mỏ không có kết cục tốt đẹp đâu!]

[Cứu mạng! Con mẹ này đang diễn cái vậy trời, nếu không tui đọc truyện , biết ba là chủ tiệm bánh bao nhỏ, tui cũng tin sái cổ .]

[Con mẻ màu mè cút , tui mở VIP là để xem nam chính “ tới bến” đó!]

Tôi lặng lẽ cụp xuống, che nụ cười lạnh nơi đáy .

Xem ra tiểu thuyết cũng không hoàn toàn đầy đủ nhỉ.

Vậy thì, những việc tôi có thể , lại nhiều lắm đây.

8

Tôi đặt vé máy bay chuyến gần nhất.

là cuối cùng cũng dỗ dành Tô Oánh xong, Chu Trì An mới có thời gian trả lời tin nhắn của tôi.

vỏn vẹn hai câu.

[?]

[ quậy nữa.]

Tôi không thèm trả lời.

Sau khi xuống máy bay, có hơn chục cuộc gọi nhỡ từ Chu Trì An.

Điện thoại lại reo, tôi nhấn nút nghe.

Thôi thì nói rõ ràng lần cũng tốt.

Giọng Chu Trì An hơi khàn, pha lẫn chút mệt mỏi.

“Oánh Oánh có chọc đâu, cứ vì ấy mà giận dỗi mãi thế, vì anh mua biệt thự cho ấy thôi ?”

“Văn Nguyệt, đây đâu vô lý vậy.”

.

đây tôi luôn cho rằng Chu Trì An yêu tôi, là tính cách anh hướng nội, không giỏi thể hiện mà thôi.

Giờ xem ra, là tôi tự lừa mình dối .

thật lòng yêu bạn, nỡ để bạn chịu ấm ức chứ.

Giọng tôi tĩnh:

“Anh muốn nghĩ vậy thì tôi cũng chịu.”

“Đã tay thì sau này liên lạc nữa.”

Tôi cúp máy.

Chu Trì An gửi liền mấy tin nhắn.

Đại ý là bảo tôi vô lý ngang ngược, anh Tô Oánh trong sạch, anh coi ấy gái.

Mãi tối, anh gửi câu:

[ chắn muốn tay?]

Lạnh băng.

Theo hiểu biết của tôi anh ta, đây là biểu hiện của việc hết kiên nhẫn tức giận.

Tôi không trả lời.

[ thôi, hối hận là .]

Tôi đoán, Chu Trì An đã quay tầng hầm, thấy cảnh tôi đập tan tành phòng thu của anh ta.

Lòng tự trọng của anh ta cao vậy, đương nhiên sẽ không mặt dày cầu hòa.

cũng .

Liếc nhìn đám luận đang reo hò vì nam chính tay, tôi hít sâu hơi, đẩy cửa kính văn phòng tổng giám đốc.

“Mẹ, con .”

9

đang việc bàn từ từ ngẩng đầu, đôi sau cặp kính sắc bén thấu suốt.

Nhìn tôi vài giây, bà nhàn nhạt gật đầu:

“Nghỉ ngơi hai ngày , thứ Hai công ty việc, có vấn đề không?”

Sống mũi tôi cay cay, cố nén hơi nóng nơi khóe .

“Mẹ không hỏi tại con lại ạ?”

“Con đã tức là đã có chủ ý của mình, mẹ cần hỏi nữa?”

Thư ký dẫn tôi sang văn phòng bên cạnh, bên trong đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng văn phòng.

Có lẽ mẹ tôi đã sớm nhìn thấu, tôi Chu Trì An sẽ không cuối cùng.

cửa sổ sát đất, có thể nhìn bao quát hình ảnh thu nhỏ của nửa thành phố.

luận xì xào chế nhạo.

[ lại là con gái của chủ tịch tập đoàn Tân Nguyệt á? Ba không bán bánh bao vỉa hè ?]

[Giàu thế cơ mà… lúc nam chính sự nghiệp xuống dốc, rõ ràng có khả năng giúp mà lại thấy c.h.ế.t không cứu, đúng là m.á.u lạnh!]

[ tay thể nam chính nợ nần lắm ấy, rõ ràng là tấm chân tình của nam chính!]

[Haiz tức nữa, nam chính phát đường kìa, nam chính đã dọn vào biệt thự , ảnh sợ “ gái bảo bối” ở mình không an toàn~]

Tùy chỉnh
Danh sách chương