Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

4

Uống mấy vòng, bạn tôi nhân vật chính nay bèn đề xuất trò mới: ẩn.

Ngoài không tham gia, tất cả mọi đều bốc thẻ ẩn, hoàn thành trước khi tiệc sinh nhật kết thúc.

Ai thất bại trả toàn bộ hóa đơn.

bàn đầy rượu ngoại đắt tiền đủ bằng mấy năm lương của tôi, cúi xuống tấm thẻ trong tay, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác “ chết nhẹ”.

xin của ngồi bên trái.】

Bên trái tôi chính .

Tôi nắm chặt điện thoại, cẩn thận liếc qua bên trái.

đang cúi đầu nghịch điện thoại bỗng ngẩng lên: “Sao?”

“Không… không .”

Tôi lúng túng quay lại, tạm thời bình an vô sự.

Qua lúc, tôi lại lén liếc anh ta, định nói lại thôi.

Anh ta nhíu mày hỏi tiếp: “ chuyện ?”

“Không .”

Tôi lại chối.

Vẫn bình yên.

này hình như khẽ cười tiếng.

Sống lưng tôi lập tức cứng ngắc.

mở miệng xin kiểu cho tự nhiên mà không khiến anh ta để ý quá nhỉ?

Đến thứ ba lén , vì căng thẳng và hồi hộp mà mặt tôi hơi nóng lên, ửng đỏ.

Không ngờ ánh mắt tôi lại chạm thẳng ánh mắt anh ta.

Không biết từ lúc nào anh ta đã quan sát tôi, ánh mắt lướt qua gương mặt đỏ bừng của tôi khẽ nhướng mày: “ xin nói thẳng đi.”

!

Trời ạ.

Anh ta thấu luôn của tôi.

Tôi luống cuống đưa mã QR bạn bè ra: “Ừm… không?”

, tán tỉnh thẳng thắn chút.”

?

Tôi ngớ .

Ai thèm tán tỉnh anh chứ.

dù sao coi như hoàn thành ẩn.

5

khi thêm của xong, tôi không dám làm phiền anh ta, càng không dám xóa bạn, cứ để tên anh ta nằm yên trong danh sách bạn bè.

sinh nhật bạn, tôi nghỉ, đứa cháu gái học tiểu học tới nhà tôi .

Vừa bước vào đã đòi mượn điện thoại tôi.

Tôi đưa cho nó vào bếp nấu cơm.

“Cô ơi, con game xếp hình!”

“Ừ, tự con tải đi.”

“Cô ơi, của cô không auto- à, chẳng ngầu hết.”

Nghĩ nó nói auto- tên game mới, tôi không ngẩng đầu: “Thích tự tải thêm đi.”

“Dạ ~”

Nó hí hửng tiếp.

khi nó về, tôi chẳng đụng tới mấy app nó cài, để đó nó tới .

tuần trôi qua, hai tuần…

nọ đi ăn với bạn, nó bỗng tôi đầy ẩn ý:

“Lâm Thính, dạo này mày rảnh lắm hả?”

“Không nha, bận chết.”

“Vậy sao mỗi đăng story mày đều đầu tiên ? Thậm chí nửa đêm đăng mày liền. Không biết tưởng mày đang thầm thích đó.”

“Hả?”

Tôi mờ mịt: “Không thể nào, dạo này còn chả rảnh lướt , chứ?”

“Kỳ cục ghê, không lẽ mày cài cái auto-?”

Auto-?

Tôi nhớ lại con bé nói cái từ đó.

À.

ra không game.

“Ờ, cháu mượn điện thoại bật bậy, để tắt ngay.”

Tôi vội vàng vô tắt tính năng auto-.

Cuối cùng không còn ” toàn bộ story của mọi nữa.

hai ngày , cái tên nằm yên trong danh sách bạn bè lại đột nhiên nhắn tôi bốn chữ khó hiểu.

bắt thả?】

Tùy chỉnh
Danh sách chương