Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Người yêu quen là người trời rơi xuống.

Người bạn thời đã đuổi tôi hơn mười năm.

Trùng hợp thay, hai người họ lại là bạn cùng phòng.

Cậu bạn thời : “Cô bạn thuở nhỏ của tôi có bạn trai quen , tớ tin rằng chỉ cần kiên trì thì không có góc tường nào mà tớ không đào .”

Người trời rơi xuống: “Đúng vậy, làm người trời rơi xuống có chiến thắng bạn thời chứ?”

, cậu đã cố gắng hết sức để bày mưu tính kế cho cậu bạn thời .

Cho đến một ngày nọ, cậu nhìn thấy ID của tôi phát hiện ra người mà cậu bạn thời muốn đuổi chính là tôi…

1.

Tôi đang .

Cậu bạn thuở nhỏ gửi cho tôi một tin nhắn: [Cậu đã ăn ?]

nhìn thấy tin nhắn, não của tôi ngừng hoạt động giây lát.

Để tránh bị cậu nhắn tin làm phiền như lần trước, tôi nhanh chóng chuyển màn , trả lời loa: [Tớ đã ăn .]

Sau đó vội vàng quay lại .

Nào ngờ, ngay vừa trở lại màn , trụ đã bị phá, dòng chữ “THẤT BẠI” đỏ chói đ.â.m vào mắt tôi.

Tôi: “?”

Cùng lúc đó, khung chat của cậu lại hiện lên: [Ăn vậy?]

Tôi: [Ăn ông nội cậu á!]

Ăn, ăn, ăn, suốt ngày cứ lo chuyện tôi ăn , còn quản tôi chặt hơn cả mẹ tôi nữa.

Một phút sau.

“Đing~ Đong~”

“Đing~ Đong~”

Tôi nằm giường, lấy gối bịt tai, tiếng tin nhắn vẫn tiếp tục vang lên.

Aaaaa! Phiền c.h.ế.t đi !

Da của tên này càng ngày càng dày .

Tôi cau mày, cầm điện thoại lên, định mắng cho cậu một trận té tát.

tôi lại phát hiện ra, người gửi tin nhắn không phải là cậu bạn thời của tôi.

Mà là người yêu .

nói phát ra điện thoại có sự pha trộn giữa trầm ấm, lười biếng và một chút làm nũng.

Trớ trêu thay, nó đã chạm đúng vào tử huyệt của tôi, làm cơn giận của tôi tan đi không ít.

“Bé yêu, về nước ~”

“Dạo này có rảnh không? đến thăm nhé?”

Sau đó, cậu lại gửi thêm một vài sticker “cún con làm nũng”.

Tôi dán mắt vào hai tin nhắn thoại màn , lần đầu tiên tôi cảm thấy giằng xé lòng.

Tôi và cậu quen nhau , yêu xa xuyên quốc gia.

Phải nói rằng, ngoài việc chúng tôi bao giờ trao đổi ảnh, cậu hoàn toàn là mẫu bạn trai lý tưởng của tôi.

Cậu siêu giỏi, trận nào cũng gánh team.

nói ấm áp, khiến người khác phải rung động.

Thính thì thả không trượt phát nào, tán tôi đến nỗi tôi muốn khuỵu cả chân.

… Vấn đề là ở chỗ…

Ai mà biết sau màn kia, bộ thật sự mà cậu đang có là như nào?

2.

kinh nghiệm gặp ngoài đời của đông đảo cư dân , những người có hay thì thường không có ngoại đẹp.

Tôi không phải là người quá quan trọng ngoại , tôi có nguyên tắc riêng.

Hẹn hò chẳng khác nào mở một chiếc hộp mù, mà vận may của tôi luôn không tốt, nên tôi chẳng dám đánh cược vào khả năng gặp một người bình thường.

Vì vậy, tôi từng gọi video cho cậu, đến cả ảnh cũng không dám xin.

Không phải cứ sống giới tưởng tượng của mình sẽ tốt hơn ?

Tại cứ phải làm liều mà gặp ngoài đời chứ?

Tôi ngập ngừng đáp: [Dạo này bận nhập học, chắc không có thời gian đâu, để lần sau không?]

Vài giây sau, cậu gửi một tin nhắn thoại: “ .”

Phù~ Tôi thở phào nhẹ nhõm.

, đúng lúc này, một nói nhàn nhã lại vang lên phía bên kia: “Vậy lần sau là nào?”

Tôi: “…”

Không lấp l.i.ế.m thêm nữa, lòng tôi vô cùng mâu thuẫn.

Mang sự miễn cưỡng, ngón tay run rẩy, cuối cùng tôi gõ ra vài chữ: [Một tháng sau?]

Một tháng nữa thôi, mối tình của tôi sẽ chính thức kết thúc.

Sau đó, tôi rủ cậu liền tận mấy trận .

Suy cho cùng, nếu bây giờ không tranh thủ phá đám thì tương lai sẽ không còn cơ hội nữa.

Niềm vui chiến thắng liên tiếp khiến tôi tạm thời quên đi nỗi đau sắp phải chia tay.

“Bên có tiếng vậy?” Tôi vừa dọn đám lính vừa hỏi.

“À, bạn cùng phòng mới của .” cậu nghe có vẻ thờ ơ, không hứng thú lắm.

“Khóc ban công đến vào phòng, đúng là nhân tài mà.” Nói xong, cậu ngập ngừng.

Nhân vật của cậu đang đứng bụi cỏ, đối diện vị trí của tôi: “Bé yêu, thực sự phải lâu như vậy ? muốn gặp sớm hơn.”

đừng lo lắng, dù nào, cũng thích .”

Đúng lúc này, Ngộ Không của phe địch lao tới và định tấn công tôi.

Tôi đã dùng hết “Tốc Biến” nên cậu đã đỡ đòn thay tôi hạ gục đối thủ.

[Ngộ Không (phe địch): bạn à, làm người chút đi…]

Tôi hơi xấu hổ, bèn điều khiển pháp sư đi phá trụ, vụng về đổi chủ đề: “Hả? Vừa kém, nói bạn cùng phòng khóc à, người lại khóc ?”

Cậu thở dài, đi sau tôi, chậm rãi nói: “Nghe nói cậu ấy có một cô bạn thuở nhỏ, đuổi cô ấy mười mấy năm mà vẫn .”

“Người đã có bạn trai cậu ấy vẫn không bỏ cuộc, thậm chí còn nói rằng nếu đủ kiên trì thì không có góc tường nào mà cậu ấy không đào .”

“Chẳng phải ? Cậu ấy vừa dày nhắn tin cho người , không rõ đối phương trả lời nào mà làm cậu ấy tủi thân, vừa khóc vừa ôm điện thoại.”

Tôi: “…”

Quả nhiên, tất cả mấy đứa ngốc đều giống nhau, giống hệt cậu bạn thời của tôi vậy.

Sau xong ván này, tôi tìm cớ để thoát trò .

Mùa khai giảng có rất nhiều người, tôi phải đợi đến sát ngày học mới đến.

Đêm hôm đó, tôi chuyển hành lý vào ký túc xá, vừa bước vào đã bạn cùng phòng chào đón nồng nhiệt.

Chúng tôi ở phòng đôi, mối quan hệ cũng khá tốt.

Sau tôi sắp xếp đồ đạc, bạn cùng phòng bí ẩn kéo tôi sang một bên: “Cậu đã xem trang confession ? Năm nay trường mình có một nam sinh chuyển trường trường đại học hàng đầu ở nước ngoài về đấy.”

“Cậu ấy đẹp trai lắm, đẹp trai kinh khủng!!! Cậu ấy và cậu bạn thuở nhỏ của cậu học cùng lớp, cùng ngành đó.”

Vừa nói, bạn cùng phòng vừa mở điện thoại cho tôi xem một bức ảnh.

Chắc đây là ảnh chụp lén.

Người ảnh có tỷ lệ cơ cực chuẩn, trang phục đơn giản, càng làm tôn vóc dáng vai rộng chân dài của cậu.

Gương góc cạnh, cực kỳ cuốn hút, đặc biệt là cậu ngước mắt nhìn vào ống kính, môi là một nụ cười hờ hững, như cậu chẳng quan tâm đến điều .

Chính thái độ bất cẩn đời này lại có sức hấp dẫn lạ lùng, khiến người không kìm mà nảy sinh mộng tưởng.

Tôi im lặng một lúc, khó khăn lắm mới kìm nén sự xao xuyến lòng, cảm thán: Gương này đỉnh thật.

Tùy chỉnh
Danh sách chương