Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

11.

khi chính thức yêu Lục Diễn.

, không cậu cái gì kích nắm tay tôi, không tôi đi, mắt đỏ hoe, đáng thương nói: “Bé yêu, anh rất sợ, anh không có giác toàn.”

Tôi: “???”

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của tôi, Lục Diễn càng thêm tủi thân. Cậu ôm chặt tôi, vùi đầu vào gáy tôi, khóc nức nở: “Cố Hành Chi nói cậu muốn lốp dự phòng của em.”

“Cậu còn bảo anh đừng đắc , hẹn hò ngoài đời không giống như hẹn hò mạng, việc xảy ra mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi.”

“Cậu nói cậu khác anh, cậu quen em lâu như , chưa từng em giận, đợi em đá anh , cậu sẽ thừa cơ chen vào để ở bên em.”

Nói xong, Lục Diễn buông tôi ra, đuôi mắt đỏ hoe, nói nhỏ nhẹ, trông như sắp sụp đổ đến nơi.

“Bé yêu, anh buồn quá, em có thể ủi anh được không~”

Thấy cậu như , mặt tôi đỏ lên.

Lục Diễn như này dễ khiến người ta muốn bắt nạt quá.

tới lui, tôi bỗng giật mình, mình đang cái quái gì này?

Tôi là người đoan trang, sao có thể như được!

là tôi nghiêm mặt lại, nghiêm túc hỏi: “ ủi anh nào?”

Tôi cau mày, cẩn thận suy : “Gọi điện giải với cậu ?”

Cố Hành Chi có thể nói ra những lời như không có gì lạ, dù sao thì cậu ta đã như rất lâu .

Lúc đầu tôi còn kiên nhẫn chối cậu ta, nhưng điều chẳng có tác dụng gì.

tôi , lúc nào cậu ta được người mình thì sẽ buông tay tôi thôi.

nên tôi dứt khoát không quản .

“Không cần gọi điện đâu.” Lục Diễn nhỏ , có chút khó chịu.

Cậu nắm tay tôi, ánh mắt ẩn chứa sự mong đợi: “Bé yêu, em có thể đổi khác để ủi anh không?”

“Theo anh ?”

Tôi vẫn nghiêm túc: “ gì?”

cậu á? Cậu gì? Có ủi nào tốt hơn là trực tiếp nói ra không?

Lục Diễn chớp mắt với tôi: “Hôn nhé?”

“Hôn cái là hết buồn ngay.”

Hôn… hôn á?!

Đối diện với ánh mắt đầy hy vọng của Lục Diễn, tôi hoàn toàn không chịu nổi .

Xong , không giả vờ nổi .

Tôi hoảng quá. Cái này, cái này, cái này, tôi vẫn chưa sẵn sàng !

Tim tôi đập nhanh như sắp nhảy ra ngoài.

Nghe của Lục Diễn, là muốn tôi hôn cậu sao? Là hôn ngay bây giờ sao? Hôn ở đâu? Hôn nào? Tôi không !

sao đây sao đây? Tôi muốn hỏi bạn cùng phòng, nhưng tình huống này không tiện lấy điện thoại ra nhỉ?

Aaaaa!

Rất lâu .

“Không được sao?”

“Thôi được , anh không ép em.”

Ánh sáng trong mắt Lục Diễn dần dần phai nhạt, cậu cúi đầu, điệu trầm xuống.

Tôi kéo cậu lại: “Em đâu có nói là không được!”

Lục Diễn ngạc nhiên nhìn tôi.

Tôi nhìn chằm chằm nên thấy hơi mất tự nhiên, lắp bắp, nói ngày càng yếu ớt: “Chỉ là, chỉ là, chuyện này, không phải con trai là người nên chủ động sao?”

“Với lại, chúng ta là người yêu , anh muốn hôn thì cứ hôn, không cần hỏi em đâu.”

Lục Diễn cười khẽ.

Ánh mắt của cậu khi nhìn tôi lại trở nên mơ hồ khó đoán, anh cong môi: “Bé yêu, chính em nói đấy nhé.”

Tôi không hiểu, chẳng phải chỉ là nụ hôn thôi sao? Sao lại thành ra…

này tôi mới lý do.

Tôi hôn đến mức không còn sức lực, mềm nhũn trong lòng cậu, yếu ớt than phiền: “Anh cố đúng không?”

Lục Diễn mỉm cười, cúi đầu hôn nhẹ lên mặt tôi: “Ừ, anh cố đấy.”

Tôi tròn mắt kinh ngạc, cậu lại dám thừa nhận! Lại còn tự tin chứ?!

Tôi giả vờ tức giận, cố đẩy Lục Diễn ra, nhưng không ngờ cổ tay lại cậu nắm lấy.

“Anh…”

Ánh mắt cậu nghiêm túc, nói dịu dàng: “Nhưng , anh không có giác toàn là thật, muốn hôn em là thật.”

nên bé yêu, anh hôn thêm lát được không?”

Tôi: “???”

12.

khi tốt nghiệp đại học.

Tôi đã kết hôn với Lục Diễn.

là lần đầu tiên tôi bố mẹ của cậu.

miệng của bố mẹ Lục Diễn, tôi được vài năm trước, cậu đã mắc chứng trầm .

Lúc , cậu thường xuyên nhốt mình trong phòng, suốt ngày không ra ngoài.

chính là thời điểm tôi quen cậu.

“Lục Diễn, anh em khi nào?”

“… Không .”

Ngón cái của Lục Diễn vuốt nhẹ má tôi, cong môi: “Có lẽ là trong game, em đã đỡ đòn anh. Hoặc có lẽ là em thường xuyên ‘vượt tường lửa’ để chia sẻ cuộc sống thường ngày với anh trên mạng xã hội. Hoặc có lẽ là em tính chênh lệch múi giờ, mỗi ngày đều đúng giờ gửi lời chúc ngủ ngon anh.”

“Nhiều quá, không thể nói hết trong thời gian ngắn được.”

“Nhiều gì chứ? Nói đi, em muốn nghe!” Tôi ngồi lên đùi Lục Diễn, vẻ mặt bất mãn.

… Anh đang !” Tôi thấy người mình đột nhiên nhấc bổng lên không trung, cơ thể mất trọng tâm, tôi chỉ có thể ôm chặt cổ cậu.

Lục Diễn bế tôi lên kiểu công chúa, ghé sát vào tai tôi, nhẹ nhàng cắn vành tai tôi: “Nếu bé cưng muốn nghe, lát anh sẽ kể em nghe trên giường nhé~”

“Rõ ràng vừa mới !”

, nay là nay.”

“Anh…”

Môi tôi chặn lại thô bạo, kèm theo tiếng thở dốc và những lời yêu mơ hồ, lại là đêm dài.

Yêu mạng là lựa chọn không mấy sáng suốt.

Ít nhất, trước khi bắt đầu yêu mạng, tôi đã như .

đến khi tôi Lục Diễn.

khi cậu, tôi mới nhận ra, hóa ra trên giới này thực sự có những người như .

Họ tràn đầy nhiệt huyết, không ngại khó khăn.

Để được người tâm đầu hợp, dù có xa vạn dặm, họ sẽ bất chấp mọi rào cản địa lý.

Vượt muôn trùng gian khó để đến bên bạn.

Không chút do dự xông vào cuộc sống của bạn.

Kiên cường không quay đầu chạy về phía bạn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương