Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Ta qua lại, thở dài.

, đã làm .

Sóng càng to, cá càng đắt.

khi ta nhận lấy ấn tín, Vương tuyên bố tin tức này trước toàn quân.

Vài vị võ tướng ôm nhau khóc thành đoàn.

Như lũ trẻ mồ côi cuối cùng cũng có mẫu thân.

12

Tuy rằng tương lai phải làm hoàng đế, ta lại có không nắm chắc, dù ta cũng chưa từng qua.

Ý của Kỷ Tà Xuyên là, cứ làm đã, làm thành tính tiếp.

Từ xưa tới nay, hoàng đế lên từ ruộng bùn đâu phải hiếm, cũng có qua đâu.

Vương không nghĩ , hắn nói hoàng đế không có thủ đoạn, sớm muộn gì cũng bị người ta chơi chết, nào cũng bắt ta đọc sách, dạy ta thuật cân bằng quyền lực.

Kỷ Tà Xuyên cũng chẳng khá hơn nào.

Cũng không ép hắn, chủ yếu là hắn tự nguyện , nói rằng lỡ này nghiệp còn phải thi , biết đâu dùng tới.

Những ấy, ta với hắn mở mắt ra đã hành, dậy còn sớm hơn gà, ngủ còn muộn hơn chó, làm sai đề còn bị đánh vào tay.

Tuy rằng về thời đổi thay, ta với Vương trở mặt thành thù, mỗi lần nhắc tới hắn là phải mắng liền ba ba đêm.

ít nhất vào lúc ấy, ít nhất trong mấy tháng đó, hắn đối xử với ta rất .

Chẳng bao lâu , nghĩa quân chiếm được Kim Lăng.

Khi ấy quần hùng tranh bá, nơi nơi đều có vương.

Ý của Vương là, người ta xưng vương, ta cũng phải xưng, Ťųₒ không thể thua kém người khác.

Để danh chính ngôn thuận, Vương sai người giúp ta tạo thanh .

Kỷ Tà Xuyên đập ngực cam đoan: “Chuyện này ta rành lắm!”

hôm đó, tửu lâu lớn nhất thành mổ cá, mổ ra một cuộn lụa, bên trên viết sáu chữ lớn bằng chu sa: Phạm Hưng, Máu Mỡ Nồng.

Tối , bên ngoài cổng thành nổi lửa trại, trong rừng rậm vang lên tiếng hồ ly kêu từng trận: “ Phạm Hưng, Máu Mỡ Nồng!”

Ta ngồi xổm lưng Kỷ Tà Xuyên, đá hắn một cước.

“Chiêu này có người dùng !”

Kỷ Tà Xuyên cười hề hề: “ tập kinh nghiệm thành ! Dùng cũng chẳng , quan trọng là phải có danh hiệu.”

Nói xong lại tiếp tục gào rú: “ Phạm Hưng, Máu Mỡ Nồng!”

Ta cảm thấy quá mất mặt, lặng lẽ quay về thành.

nữa, tạo cũng coi như thành .

là ta tự lập làm vương, lấy Kim Lăng làm đô, đặt quốc hiệu là “Phạm”.

Không lâu , thuật xúc sinh hạt giống của ta cũng có khởi sắc.

cần có nước và ánh nắng, trong vòng mười có thể khiến hạt giống sinh trưởng thành ruộng lúa đầy bông trĩu quả.

Kỷ Tà Xuyên lắc đầu cảm khái: “Lý Mục Ngôn, quả thực là thần tiên!”

“Không dám nhận, không dám nhận.”

Ta nhìn cánh đồng lúa, khẽ thở dài: “Nhanh nhanh thật, sản lượng quá thấp, lại quá yếu đuối. nhìn cỏ dại bên ruộng xem, cần nước là mọc ầm ầm, hạt tuy nhỏ nhiều vô kể. Nếu có thể kết hợp ưu điểm của hai thứ, trồng ra lúa chịu hạn năng suất cao biết bao.”

Kỷ Tà Xuyên giật giật mí mắt.

“Ý tưởng này của đúng là mang tính cách mạng, hừm, chẳng phải cũng xuyên không tới đây đấy chứ?”

“Xuyên cái gì xuyên?”

Hắn: “Hả kì mi!”

“Hả?”

“Đậu xanh Nam Bắc hả kì mi!”

điên ?”

, không có gì.”

13

khi thuật xúc sinh hạt giống thành , tin tức nhanh chóng lan khắp Trung Nguyên.

Nhiều dân nghe được tin, dắt díu cả nhà kéo quy thuận.

quân của ta mở rộng gấp mười lần, đánh thành này chiếm thành kia, cán cân thắng lợi nghiêng hẳn về phía ta.

Hôm ấy ta tìm Kỷ Tà Xuyên, phát hiện hắn đang nghịch bùn.

Dưới chân tường có một pho tượng đất cao bằng người, một tay chống hông, một tay nâng cao bát cơm, thần thái oai phong.Đọc full tại page Nguyệt hoa các

Đế tượng khắc năm chữ lớn: “Nâng bát Lý Vương”.

Kỷ Tà Xuyên nói, đây là tượng hắn thiết kế riêng cho ta, ngụ ý là giơ bát xin cơm với trời.

“Thích không?!”

Hắn mặt mũi dính đầy bùn, cười toe toét rơi cả đất: “ ta phải khuếch trương danh tiếng, không thể trông vào truyền miệng! Ta nghĩ , mỗi lần thu phục một nơi, phải dựng một pho tượng như để biết, chỗ đó là địa bàn của ta, nào?”

Ta mấy lần định nói lại .

Nhìn tượng, đầu ta nhức cả lên, lại vào đứa nhỏ cao một thước dưới chân tượng chính: “Đây lại là cái gì?”

“Là ta đó!” Kỷ Tà Xuyên vỗ ngực, in luôn hai dấu tay lên ngực.

“Mỗi người vĩ đều có một tên tiểu bên cạnh, ta chính là tiểu đó! Tương lai tượng này dựng khắp , dân bái sẽ hỏi: kẻ nhỏ kia là ? Lúc đó sẽ có người nói: đó là bằng hữu của bệ , không biết ? này là hắn cùng bệ đánh xuống đấy!”

Hắn nói cười ngốc: “Như , ta cũng không uổng phí chuyến này. Dù ta không phải người của giới này, lỡ một nào đó đột nhiên biến mất, có bức tượng này, dám nói ta chưa từng tồn tại?”

Ta nghe hắn nói đầy khí khái, không nỡ từ chối, đành để hắn làm.

nhẹ nhàng nhắc nhở, tạo hình hơi khó coi, làm cho oai phong .

Hắn nghe theo.

Thêm cho ta một cái áo choàng.

, là được .

Tùy chỉnh
Danh sách chương