Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
03
Tôi mang toàn bộ số tiền tích cóp của mình, cộng thêm tiền Hạ Quân gửi tới, bắt đầu khởi nghiệp từ sạp nhỏ, từng bước mở rộng doanh, dần dần thuê được cửa đầu tiên.
Sau đó, từ cửa mở rộng mười cửa , rồi phát triển chuỗi thương hiệu.
khi vất vả điều hành việc doanh, tôi cũng không lơ là việc dục con trai.
Từ lúc rời khỏi quê, tôi luôn mang Hạo Hạo bên mình. Dù gió to hay mưa lớn, buôn bán khổ cực thế nào, tôi vẫn không rời xa con.
Những tháng như thế bắt đầu từ khi Hạo Hạo mới ba tháng tuổi, kéo dài đến khi con bắt đầu đi học mẫu .
Khi đến tuổi đi học, Hạo Hạo đến trường học hành như bao đứa trẻ khác, còn mỗi dịp nghỉ lễ, con lại mang sách vở tôi sạp .
Hạo Hạo rất hiểu chuyện và lời, lại cực kỳ yêu thích việc học, tích luôn nằm top đầu.
Công sức không phụ lòng người, Hạo Hạo thi đậu vào trường cấp ba tốt nhất tỉnh, còn công việc làm ăn của tôi thì càng phát đạt.
Để đảm bảo Hạo Hạo có thể đỗ vào trường đại học danh giá, tôi không ngần ngại bỏ tiền mời gia sư giỏi nhất dạy con.
Ba năm cấp ba vất vả trôi qua, Hạo Hạo không phụ kỳ vọng, giành được vị trí toàn tỉnh với số điểm cao nhất.
Tin con trai tôi – Hạo Hạo – tỉnh nhanh chóng lan rộng nơi.
Lãnh đạo nhà trường và lãnh đạo ủy đều đích thân đến nhà tôi thăm hỏi, chúc mừng.
chốc lát, nhà tôi nên náo nhiệt chưa từng có. Tôi cũng không giấu giếm gì, quê mở tiệc mừng thật lớn, tổ chức tiệc đỗ đại học Hạo Hạo với 188 bàn tiệc.
Buổi tiệc mừng tôi mời tất viên, bạn học của Hạo Hạo, còn có lãnh đạo trường và người của ủy.
tôi tổ chức tiệc mừng con trai là , có phóng viên chủ động liên hệ xin đưa tin và tham dự.
Cứ như vậy, tiệc mừng đỗ đại học của Hạo Hạo được tổ chức hoành tráng, danh tiếng vang xa vùng.
thôn, mọi người treo băng rôn chúc mừng làng trên xóm dưới từ vài .
Trường cấp ba nơi Hạo Hạo học cũng nhân cơ hội đó quảng bá rầm rộ nơi. Câu chuyện của con tôi lan truyền tỉnh.
tổ chức tiệc, trời gió mát, thời tiết hiếm khi tốt đến thế.
Khi tất khách khứa đã yên vị, MC mời tôi – người mẹ của – lên sân khấu chia sẻ vài lời nghiệm nuôi dạy con.
Ngay lúc ấy, hai vị khách không mời mà đến đột ngột xuất hiện giữa hiện trường.
4
Hạ Hoa và Lương Thu Nguyệt đúng như kiếp , xuất hiện đúng giờ tại buổi tiệc mừng đỗ đại học.
Dù hai trông đã già đi nhiều so với mười tám năm .
Nhưng vẫn khiến những người làng từng quen biết nhanh chóng nhận .
Người đã c.h.ế.t suốt mười tám năm nay đột nhiên xuất hiện sống sờ sờ mắt khiến ai nấy đều ngạc.
Đặc biệt là mẹ chồng tôi – Triệu Kim Hoa – vội vã lao đến phía Hạ Hoa, tay chân luống cuống.
“Hoa nhi, là con thật sao? Con đã rồi! Đồ con vô lương tâm, cuối cùng con cũng biết quay rồi! Làm mẹ lo c.h.ế.t đi được!”
“Con không phải vẫn sống ngon lành đây sao? Mẹ lo gì chứ? Đừng khóc, hôm nay là vui, không được khóc đâu.” – Hạ Hoa cười rạng rỡ, đưa tay đỡ lấy Triệu Kim Hoa.
“Con trai của con bây giờ đã toàn tỉnh, làm cha như con sao có thể không tự mình đến xem được!”
Anh cố tình lớn, sợ dân làng không thấy.
Sau khi Hạ Hoa xong câu đó cách nghiêm túc, sắc mặt của Triệu Kim Hoa thoáng cái nên khó coi.
Nhưng Hạ Hoa không để ý đến biểu cảm của bà , tay đỡ mẹ, tay còn lại kéo Lương Thu Nguyệt từ phía sau mặt.
Anh nôn nóng hỏi Triệu Kim Hoa: “Con trai con đâu? Con trai của con ở đâu?”
Lúc ấy, Hạo Hạo trò chuyện với các lãnh đạo trường học và viên. thấy bên ồn ào, cậu cũng quay đầu sang.
Cậu đứng dậy bước đến, và vừa hay Hạ Hoa cũng thấy Hạo Hạo đi phía , lập tức kéo Lương Thu Nguyệt vội vã tiến lên đón.
“Con trai, ba là ba của con đây!”
Lương Thu Nguyệt cũng vươn tay định nắm lấy tay Hạo Hạo, vội vã giới thiệu bản thân: “Mẹ là mẹ của con đây!”
Hạo Hạo lập tức hất tay Hạ Hoa và Lương Thu Nguyệt .
Cậu nhanh chóng bước đến mặt tôi: “Mẹ, chuyện gì xảy vậy? Hai người có bị thần không?”
Hạo Hạo chửi mình bị thần , Hạ Hoa bắt đầu tức giận: “Con là con trai của ba, sao có thể mắng ba như vậy được?”
Lương Thu Nguyệt cũng phụ họa : “Đúng đó Hạo Hạo, bọn mới là cha mẹ của con mà.”
“Các người bậy! Cha mẹ của tôi là Hạ Quân và Ngô Ngọc Lan.” Hạo Hạo phản bác.
“Mẹ, hai kẻ điên từ đâu vậy? Mau gọi người đuổi đi đi!”
Thấy Hạo Hạo không có ý định nhận , Hạ Hoa và Lương Thu Nguyệt bắt đầu hoảng loạn.
“Hạo Hạo, con thực sự là con của bọn ! Ngô Ngọc Lan chỉ là mẹ nuôi của con thôi! Con tin bọn được không?”
“Không tin! Tôi không quen biết các người! Cút đi ngay tôi! Nếu không tôi báo công an bây giờ!”
Hạo Hạo căm ghét lùi lại phía sau, quát lớn vào mặt Hạ Hoa và Lương Thu Nguyệt tha thiết nhận con.
Tôi khoanh tay đứng lạnh lùng, không lời.
Thấy Hạo Hạo hoàn toàn không nhận , người dân xung quanh cũng bắt đầu bằng ánh mắt như kẻ ngốc.