Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
bà mối này là hàng xóm, không tiện đắc tội nên đành nén lòng đi xem mắt vài người, kết quả là suýt nữa thì tức đến phát bệnh.
Một thì chê ta không giữ nữ tắc, vừa gặp đã xỉ nhục ta ba phần, bị ta đánh cho thành heo.
Một khác chưa đợi ta mở miệng đã vạch sẵn kế hoạch tương lai cho ta, nào là sinh ba con trai một con gái, cuối lấy tiền của ta mua cho hắn một chức quan.
Với tài năng của tại hạ, nhất định thăng tiến nhanh chóng, có khi nàng được phu nhân tri phủ ấy chứ!
Ta cười : Đến vợ Thái tử ta chẳng thèm , ngươi chưa được tri phủ đã vẽ bánh cho ta rồi à.
đàn ông đó bị ta mắng cho một trận xối xả, tức đến đỏ tía tai.
Cô chẳng qua có chút tiền, chút nhan sắc thôi, có gì mà vênh váo!
này ta có chút ngại không nỡ mắng tiếp. Ta tao nhã đoan trang sửa lại cây trâm trên , nghĩ thầm, cứ giàu sang đến , xinh đẹp đến c.h.ế.t thế này thật vô vị.
Thế là ta bảo hắn ngồi xuống lại, định bụng thêm chút sóng gió cho cuộc đời mình.
Nào ngờ này lại càng dày mày dạn, mở miệng là mẹ ta .
Ta nhắm mắt lại, không thấy tương lai đâu cả.
Nàng rời ta là ngoài lấy chồng ?
Bỗng một giọng băng từ sau lưng ta truyền đến, một gáo nước dội từ xuống chân, ta buốt cả người. Ta không dám quay , nhấc chân định chạy thì bị giữ chặt lại.
Chạy đi đâu? ta à? Thẩm Chu tiền, ta mà toát mồ hôi hột. Bây giờ thì biết ta rồi, lúc nàng đi không ?
Ta nặn một nụ cười toe toét: Vị công tử này, ngài nhận nhầm người rồi thì phải.
Thẩm Chu lập tức sa sầm , ta chằm chằm: Giang Dao, khi quân là tội , tốt nhất nàng nên chuyện cho tử tế. Ta sắp khóc đến nơi rồi, không ngờ ngày vui của mình lại chóng tàn đến vậy.
đàn ông đang xem mắt ta cạnh nghe thấy thế thì đến run lẩy bẩy, tè cả quần rồi bị lôi đi.
Thật lòng mà , ta tè quần rồi bị lôi đi lắm, vì cái mạng nhỏ này, ta vẫn phải kính đáp lại: Bệ hạ, có lẽ người không tin, thần nữ quả thực đã dục hỏa trùng sinh, luyện được thần công, đại nạn không c.h.ế.t ắt có phúc sau.
Thẩm Chu ta một con ngốc: Ta quả thực không tin.
Ta tiu nghỉu cúi chịu thua: Vậy thì thần nữ hết cách rồi. c.h.é.m giết, xin người tùy ý định đoạt.
Thẩm Chu lại vuốt ve ta, hỏi: Lúc đó tại lại đi?
Người thật sự không biết ? Thần nữ vốn là thế thân, người thật đã rồi, thần nữ ở lại đó gì?
Thẩm Chu ta chằm chằm, ta lại chạy mất: Chắc gì ta đã không chứa được nàng.
Người chứa được, Trường Ninh quận chúa thì ? Nàng ta có chịu được không? Nếu thần nữ không chạy nhanh thì có lẽ đã c.h.ế.t trong tay nàng ta rồi. Hoàng thượng, người có nỡ phạt nàng ta không? Người thần nữ ở lại cạnh người, thần nữ có thể ở lại được bao lâu?
Người không biết từ nhỏ thần nữ khổ sở thế nào đâu. Vì vậy thần nữ không dám ở lại, không ở lại. Thần nữ từ đến cuối một cuộc yên ổn, thậm chí không dám mơ tưởng đến chuyện tình cảm.
Thẩm Chu ôm chặt ta: Xin lỗi, trẫm không biết nàng đã khổ sở vậy. Trẫm hứa lần này , tuyệt đối không ai bắt nạt nàng nữa.
Ta đẩy hắn : Bệ hạ, một khuôn có thể ở trên một người. Thần nữ có thể người , người có thể Trường Ninh quận chúa đi không?
Thẩm Chu do dự: A Dao, ta và Trường Ninh từ nhỏ đã nhau lớn lên, trẫm không thể rơi nàng ấy được. Nàng đừng trẫm khó xử.
Câu này ta nghe đến phát ngấy rồi, lúc nào là đừng hắn khó xử.
Ta cười một tiếng: Đúng vậy, giữa thần nữ và nàng ta nếu bắt buộc phải một người thì người đó có thể là thần nữ. Dù là trước kia ở Đông hay sau này thần nữ người , kết quả này không bao giờ thay đổi.
Người xuất tìm thần nữ, có lẽ có bảy phần yêu thương có ba phần không cam lòng. Thần nữ theo người , ban người có thể bảo vệ thần nữ. đợi đến khi thần nữ dung nhan tàn phai, ân sủng không , e rằng thần nữ có thể chờ c.h.ế.t trong lãnh .
không đâu! Thẩm Chu quả quyết .
Ta lắc : Hoàng thượng, người xem bây giờ thần nữ rất vui vẻ, có tiền có sắc lại có người bầu bạn, không phải sắc ai. Đây là cuộc mà lúc nhỏ thần nữ có mơ không dám nghĩ tới. Xin người nể tình thần nữ từng cứu người một mạng mà thả cho thần nữ đi.
Ta xoa xoa chỗ từng bị kiếm đâm, khơi gợi lòng thương cảm của hắn.
Thả nàng đi, thả nàng đi nàng sớm tối ở người khác ? Nàng rời ta là tìm lấy loại người này ư? Trẫm có điểm nào không bằng hắn? Thẩm Chu vào đàn ông xem mắt vừa bị lôi đi của ta.
Hai chúng ta rơi vào chiến tranh . Ta nhắm mắt không thèm ý đến hắn, Thẩm Chu thì ngồi ở một khác. ngoài bị binh lính vây kín, người trong nhà đến không dám thở mạnh.
Tiểu thư, tiểu thư… Có người khẽ gọi ta. Ta thấy Thúy Hồng đang lo lắng ta ở cửa.
Ta nhớ hôm nay là ngày Ngọc Kỳ tranh giành danh hiệu đệ nhất kỹ nam. Ta đã mạnh miệng hứa đến cổ vũ cho hắn, thời gian thì sắp không kịp nữa rồi.
Ta dè dặt lên tiếng: Ờm, Hoàng thượng, thần nữ có thể đi được chưa ạ? Thần nữ có việc.