Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dọc :
Năm tôi bỏ chạy khỏi lễ cưới, Cố phát điên đi tìm tôi.
khi ấy ôm tôi khóc, nói:
“ , cậu đừng trách Cố cảnh quan, anh ấy lẽ chỉ thời hồ đồ thôi, đàn ông …”
ta làm Cố “ thời hồ đồ” được?
Tôi chính mắt nhìn thấy tấm ảnh, nhưng chưa từng nói với ai!
Một ý khủng khiếp hình thành trong tôi.
Nếu năm , tấm ảnh là đưa tôi thì ?
Nếu , mục tiêu của ta không chỉ là tôi, là cả Cố thì ?
Vậy đồng bọn của ta…
Tôi không dám tiếp nữa.
Toàn thân lạnh buốt rơi xuống hầm băng.
Đúng lúc , một đôi tay ấm áp ôm chặt tôi.
Chu vội vã quay về, gương mặt đầy đau lòng và hối hận.
“ , xin lỗi, anh đến muộn , làm sợ .”
“Tất cả đều là lỗi anh, không nên đi công tác, anh không bảo vệ được .”
Nhìn gương mặt quen thuộc của anh, sau khi thoát khỏi hiểm cảnh, uất ức và sợ hãi trong tôi bùng nổ, tôi ôm chầm anh khóc nức nở.
Chu giúp tôi xử lý vết thương, nghe tôi kể toàn bộ sự việc, tức giận đấm mạnh một cú vào tường.
“Con đàn bà độc ác! Đúng là người mặt không lòng! ta coi ta là bạn tốt , vậy ta hại thế này!”
Chửi xong, anh lập tức đặt hai vé máy bay ra nước ngoài.
“ , ta rời khỏi đây, đến một nơi không ai tìm được ta. Anh mời bác sĩ tâm lý giỏi , ta bắt .”
Anh ôm tôi, đặt lên trán tôi một nụ hôn dịu dàng.
Tôi không chút do dự đồng ý.
Thành phố này là địa bàn của Cố , bị bắt, chưa chắc sẽ không khai ra mọi chuyện.
Lời và quả óc chó viết máu kia đều chứng minh mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Tôi còn một cửa ải cuối cùng.
Chu bên cạnh, dây thần kinh căng thẳng của tôi cuối cùng cũng được thả lỏng.
Tôi dựa vào ngực anh, thiếp đi.
Nhưng tôi không , sau khi tôi ngủ, Chu điện thoại, gửi một tin nhắn một số lạ:
【 ấy nghi ngờ , kế hoạch tiến hành sớm.】
Trên đường ra sân bay, tôi càng càng thấy không đúng.
Nếu mục đích của là trả thù tôi và Cố , thì tại ta còn phải lôi cả Chu vào?
Giết người trong nhà của Chu vu oan tôi — việc lợi gì anh ta chứ?
Trừ phi…
Trừ phi, ngay Chu là đồng bọn của ta!
Ý vừa xuất hiện, tim tôi ngừng đập một nhịp.
“ .”
Giọng nói dịu dàng của Chu vang lên bên tai, anh nắm tay tôi, khẽ xoa.
“ tay lạnh thế? khó chịu ở đâu không?”
Đôi mắt vốn luôn chứa chan cảm ấy, giờ đây rắn độc thè lưỡi.
“Tôi , là Cố .”
Tôi cố ép mình bình tĩnh, rút tay ra, trong túi bức ảnh tôi giấu đi lâu.
“ Chu, một chuyện luôn giấu anh. Cố , vị hôn phu trước đây của , anh ta ngoại . Đây là chứng cứ.”
“Thằng súc sinh! Hắn dám đối xử với thế! , chờ anh, anh sẽ không tha hắn!”
Tôi giả vờ bị cơn giận làm mờ mắt, đứng dậy định bảo tài xế quay xe.