Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chu đỏ mắt, điên cuồng gào về phía tôi: “Đồ đĩ! Tao mày! ! Tao chết cũng tha cho mày!”
“Im miệng! Câm ngay!” Cố bẻ mạnh cánh tay anh, làm Chu la hét thảm thiết.
“Thả tao! Thả tao ra! Cô ta chết Tiểu ! Cô ta tao yêu ! Tao muốn cô ta trả giá!”
“Anh nói cái gì?”
Chu nhìn gương tái nhợt tôi rồi bỗng cười điên cuồng.
“Đồ đĩ! Tấm ảnh cô đám cưới cô do tao ghép!”
“Tao thuê thợ ghép ảnh giỏi , tìm diễn viên vóc dáng giống y thật, chụp tấm ảnh đó, rồi cho Tiểu ‘vô ’ để mày nhìn !”
“Tao chính muốn phá hủy chút niềm tin cuối cùng mày thế giới này! Tao muốn biến mày thành kẻ bị mọi quay lưng, bị cả gia đình lẫn bạn bè bỏ rơi, để mày nếm trải nỗi khổ mà Tiểu năm xưa chịu!”
“Mày hủy cuộc đời cô ấy, thì tao lấy cuộc đời mày trả! Đồ điếm! Tao mày!”
“Bốp!”
Tôi tát mạnh Chu, làm anh im bặt, cắt ngang lời chửi rủa anh.
Tôi hiểu nổi, kẻ biến thái giở trò bôi nhọ trắng đen, rơm rạ, sao còn mũi đứng đây kêu oan chứ!
Cơn giận thiêu rụi lý trí, tôi chẳng màng gì nữa, lao tới cào cấu điên cuồng Chu.
Anh ta la hét thảm thiết, cố gắng phản kháng, nhưng bị Cố ghì chặt, thể động đậy.
Cho đến khi trên Chu còn chỗ nào lành lặn nữa, Cố mới vén tôi ra.
“ , bình tĩnh ! Tin anh đi, pháp luật xét xử anh ta công bằng !”
Cuối cùng, Chu bị kết án tử vì tội cố ý , cùng với việc câu kết với Tô (tên thật Lý Thiên) dàn dựng nhiều vụ trả thù tính chất gây thương tích nghiêm trọng — nhiều tội cộng , bị tuyên án tử hình và thi hành ngay lập tức.
Tô vì tội cố ý gây thương tích và tội làm giả chứng cứ, bị tuyên chung thân.
Tôi ngồi góc hàng ghế dự thính, nghe phán quyết, bật cười cách hoang dại.
Tô trên ghế bị cáo nhìn tôi muốn sống lột da tôi.
Cô ta bất chấp tất cả, tòa la hét:
“Đồ điếm! Đòi mạng bố tao đi!”
“Cô ta hủy cả nhà tao, sao phán cô ta tử hình! Thật bất công!”
ai đáp những tiếng la lối đó, cảnh sát tư pháp kéo cô ta đi.
Kẻ xứng đáng được nhắc tới chữ “công bằng”.
Tối hôm đó, tôi mua món bánh bà ngoại thích , kèm theo bản án, tới ngã tư đốt cho bà.
“Bà ngoại, bà, ba kiếp qua, từ nay dài thênh thang. Bà đi yên lòng nhé.”
Gió thổi, tro giấy bay lên trời đêm, tôi bà ngoại mỉm cười với tôi.
“Ừ, hãy trân trọng đang trước mắt.”
Tôi tựa nghe bà thì thầm tai.
Về nhà, hộp thư đến email ẩn danh.
trong đoạn video.
Đoạn video quay ngày cưới, sau khi tôi bỏ chạy, Cố phát điên lao phòng trang điểm, căn phòng trống, cú đấm gương, tay đầy máu.
Cuối video, anh nhìn thẳng camera giám sát, từng chữ từng chữ nói:
“ , dù đang đâu, dù chuyện gì xảy ra, chờ anh. Anh định tìm .”
gửi video, chính Cố .
ngoài, ánh nắng ban mai thật đẹp.
Tôi cầm điện thoại, quay số mà mình thuộc lòng.
Cuộc gọi nhanh chóng được bắt máy, đầu kia vang lên giọng quen thuộc, pha chút hồi hộp:
“ ?”
Tôi mỉm cười.
“Cố , anh gửi email rồi.”
“Vậy thì…”
“ đợi anh đến tìm .”
(Hết)