Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
 
                            
                                                            
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ phạm lỗi thì chịu , kiểm điểm tốt. Nếu ai cũng như em, không chịu phục tùng kỷ luật thì trường chẳng sẽ loạn hết cả lên sao?”
“Đừng ỷ mình giỏi mà không biết tôn sư trọng đạo!”
Cuối cùng tôi cũng nhìn ra.
Giáo viên chủ nhiệm cũng cùng một giuộc cô Vương.
Đúng lúc lại đi công tác, không ở trường.
Chuyện đấu cũng không thông báo rộng rãi.
Không một ai ra giúp tôi.
Chẳng là chạy bộ thôi sao!
Vậy thì chạy thôi!
8
Thấy tôi hoàn toàn ngoan ngoãn, cô Vương cũng lười giám sát nữa.
“Bao giờ chạy xong thì cút về lớp .”
Trước khi đi còn cáo tôi.
“Chạy thiếu một vòng thì cộng thêm mười vòng nữa tôi!”
Tôi liên tục gật đầu tỏ ra yếu thế.
“Vâng ạ, thưa cô.”
Vì khi nào chạy xong thì về lớp.
Vậy thì tôi chạy đến lúc về, cũng không quá đáng chứ?
9
là không ngờ.
Chuyện chạy bộ đồn thổi khắp nơi.
Không ít người tụ tập ở sân thể dục, gây ra một phen náo động không nhỏ.
Cầm đầu đám đông hóng chuyện chính là ở phòng bên cạnh.
Lúc chạy ngang qua cô , tôi vô tình nghe thấy đám lâu la bên cạnh nịnh hót:
“Cô Vương đối xử cậu tốt thật đấy, vì cướp mất vị trí đầu khối cậu mà ra mặt trút giận giúp cậu !”
“Đây đâu mẹ nuôi, rõ ràng là mẹ ruột thì !”
“He he, vắt óc cũng không ngờ là mình vì đắc tội đâu…”
Ánh mắt tôi tối sầm lại.
Trước đây không nghĩ tới, nhưng bây giờ thì tôi hiểu ra .
Các kỳ lớn trong trường, tôi đều đầu khoảng cách điểm rất xa.
Bỏ xa người thứ hai mấy chục điểm.
chính là người thứ hai đó.
Lần liên kết tám trường trước, tôi còn bỏ xa cô tới ba mươi điểm, cô còn từng tìm tôi một lần.
cái gì nhỉ?
cáo tôi đừng quá đắc ý.
Tôi không tâm, hóa ra là chờ ở đây trả thù tôi.
hy vọng, cô thể gánh chịu hậu quả này.
10
Người xem náo nhiệt quá đông, đề nghị duy trì trật tự, việc chạy đổi thành chạy vòng quanh trường.
Trường chúng tôi là trường liên cấp trung cơ sở và trung phổ thông, rộng gần một nghìn mét vuông.
Đừng một trăm vòng, cần chạy mười vòng thôi cũng đủ mệt lử !
Kết quả là cô Vương không một lời đồng ý.
Dù người nhìn ra sự bất công rành rành cũng không dám lên tiếng, người lần trước đắc tội cô Vương ép nghỉ .
cần tôi lộ ra một chút ý nghĩ không phục.
Cô Vương liền lấy “kỷ luật cáo” ra uy hiếp tôi.
Quá đáng hơn nữa là bà tịch thu chăn đệm tôi, đến tối mới phép tôi đến phòng giám thị lấy.
Liên tiếp ba ngày, tôi chạy vòng quanh trường hết vòng này đến vòng khác.
Mụn nước dưới lòng bàn chân nổi lên lại vỡ, chảy máu mấy lần.
Trong một thời gian, tôi trở thành “phong ” trường.
đến sáng ngày thứ ba, tôi trực tiếp vắng mặt trong cấp thành phố.
Người ban tổ chức gọi điện đến trường, tự ý thay thế tôi tham gia cấp thành phố.
Bên đó tưởng trường chúng tôi tạm thời đổi người nên cũng vào.
“Cái gì!? không tham gia ! Vậy ai đi?”
“ ? Cô đến đó làm gì!”
tìm tôi đến phát điên.
“ đâu, đi đâu !”
Vẫn là các bạn trong lớp ông ấy biết: “ cô Vương chạy bộ ạ, chạy quanh trường một trăm vòng, chưa chạy xong không đến lớp!”
ngớ người ra: “Cô Vương, cô Vương nào?”
“Chính là giám thị ký túc xá nữ đấy ạ!”
Mọi người nhao nhao kể lại sự việc ông ấy nghe, vội đến mức chạy cả lên.