Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lần thứ ba tin cung nhân rằng sắp hòa thân thể kiềm chế mà chạy đến tìm Phó Vĩnh Đạc
Tuy nhiên khi thư phòng thấy đang trò chuyện với hoàng
“Tất nhiên trở nhưng dùng nhi để đổi thì chút nỡ”
Lời của hoàng vang rõ ràng sót một chữ nào tai
Lòng bàn bỗng trở nên lạnh buốt dừng bước yên thư phòng Ta cũng ngăn thái giám khi họ thông báo
đó thấy quốc sư Phó Vĩnh Đạc an ủi: “Bệ hạ đã hai mươi ba tuổi Nếu công chúa tự nhiên thể sinh một công chúa với các mỹ nhân trong hậu cung”
Hắn với điệu lạnh lùng: “Thẩm Dư cũng chẳng gì đặc biệt cái danh công chúa thì cứ nàng ”
Hắn như thể chỉ là một món hàng để hòa thân mà thôi
đó khi cứu rõ ràng đã sẽ mang cho một cuộc đời bình yên
Vậy mà giờ đây chính quên lời
Ta lùi nửa bước ánh mắt lo lắng của thái giám buông
Sau đó thêm lời nào đẩy bước thư phòng
Cuộc trò chuyện giữa hoàng và quốc sư lập tức dừng
Phó Vĩnh Đạc và thẳng nhưng trong mắt hề chút chột nào
“Hành vi của công chúa An phù hợp với thân phận đoan trang của một trưởng công chúa”
Hoàng lạnh lùng tiếng
“Vừa nãy đã bao nhiêu trong cuộc chuyện giữa và quốc sư”
Huynh hỏi trực tiếp như nếu giải thích thì sẽ giống như cố tình lén
Vì im lặng một khi trả lời để xem hoàng sẽ gì
“Nghe các bàn việc hòa thân”
“Nếu đã thì mau thu dọn chuẩn hòa thân”
Hoàng chỉ một câu còn thấy nỡ trong của nữa
Sắc mặt tái nhợt khàn khàn: “Tại để luôn”
Phó Vĩnh Đạc là tiếng đáp :
“Người là công chúa của một nước theo lý thì nên gánh vác trách nhiệm xúc tiến hòa bình chỉ là một cô gái yếu đuối nên nhận loại trách nhiệm ”
Ta giống như ngày đầu tiên quen biết Phó Vĩnh Đạc cẩn thận quan sát từng biểu cảm của
“ khi cứu ngươi ngươi đã bảo vệ một đời bình an vì đổi Đàn ông gian đều giống như ngươi béo mầm vì nuốt lời ”
dạng vẫn thản nhiên như chỉ là mặt đầu tới cuối đều ý
“An đừng làm loạn Tới giờ vẫn còn tìm cứu cung đó Nếu đó thật là ngươi nhận chứ”
Dứt lời thở dài nhẹ như an ủi:
“An ngươi là trưởng công chúa của một nước Đại Hạ nuôi ngươi lâu như ngươi cũng báo đáp Đại Hạ chứ”
Ta Phó Vĩnh Đạc cổ họng chua chát
Hai chữ “hòa thân” bọn họ nhẹ nhàng cỡ nào
Có ai mà biết man tộc phương bắc hề lễ nghĩa liêm sỉ chuyện chung vợ giữa em cha con thể thấy mọi nơi Càng đừng đến một công chúa bại quốc như khi qua đó chắc chắn sẽ nhận hết nhục nhã
Hắn biết những chuyện
Hắn biết chứ
Người đề nghị để hòa thân chính là mà
Biết những chuyện đó thì chứ Hắn vẫn chút do dự khuyên hoàng tới man tộc…
Chỉ để đổi lấy một con đường sống cho trong lòng của bọn họ –
hoàng nhượng đẩy khay bánh hoa đào mà thích ăn tới mặt
“ Đại Hạ chiến lực đủ nếu hòa thân chỉ sợ khó mà thủ Yến Vân mười sáu châu ”
“Muội là công chúa hưởng thụ đặc quyền hoàng thất Muội cũng nên gánh vác trách nhiệm thôi”
Ta hỏi nếu hưởng đặc quyền hoàng thất vì mấy qua quần mới cũng để mặc
Cuối cùng lời nhấm nuốt xuống cùng hoa đào tô trong miệng một câu chua xót điểm tâm biến thành ngọt ngấy: “Muội biết ạ”
2
Một ngày khi hòa thân rốt cuộc mặc đồ mới
Đó là cưới đỏ như lửa
Trước khi rời khỏi hoàng cung còn ngắm mặt tường son mấy trăm phai màu
Đi mà tới Đan Tinh điện
Các tú nương trong đó đang vui vẻ trò chuyện với
Ta kiềm tò mò trong Chỉ thấy một chiếc khoác duyên dáng đang thành hình bàn của tú nương
khoác làm gấm vóc Giang Nam hoa văn sẫm màu thêu bằng chỉ vàng còn điểm xuyết vài hạt trân châu
Mười mấy tú nương đang bận rộn may vá chiếc khoác trông còn đẽ và quý giá hơn hôn phục của nhiều
“Bệ hạ cùng quốc sư thật là hào phóng biết là ai mà thể làm cho hai vị quý nhân mở quốc khố làm y phục đây”
Nhóm tú nương bắt đầu tám chuyện một tú nương trong nhóm trả lời:
“Nghe là thiên kim của nhà Quốc Công lần công chúa hòa thân cũng là đổi để vị thiên kim ”
“Vậy là dung nhan bực nào chứ”
Câu chuyện phía đã còn tiếp nữa Im lặng tới im lặng
đồ mới mong lâu chỉ thể nhận khi đồng ý hòa thân
Bởi vì hoàng cũng Phó Vĩnh Đạc luôn với rằng: “ loạn trong giặc quốc khố trống rỗng hậu cung tiết kiệm An là trưởng công chúa đương nhiên làm gương”
đó trong suốt ba liền đều mặc quần cũ
khi bông của rách thì cũng cung nữ tùy thân khâu miễn chướng mắt là
thì khác
Hoàng cùng Phó Vĩnh Đạc mà mở quốc khố chỉ để làm cho nàng một lễ phục mặc trong bữa tiệc
thật khiến lòng đau đớn khó chịu vô thức dạo khắp nơi trong hoàng cung mục đích
Không ngờ một chuyến của thái giám tố cáo với hoàng
Bọn chúng ý định đào hôn
Một cơ hội giải thích cũng đã hoàng cấm túc
“An ngươi khiến trẫm quá thất vọng ngươi cứ Chi Lan cung mà suy ngẫm cho tới ngày đại hôn ”
Phó Vĩnh Đạc bên cạnh hoàng Nhìn khuôn mặt dần dần biến mất khỏi tầm mắt nhịn mà nhào tới
“Không Quốc sư hiểu Ta chỉ là ngắm hoàng cung Đại Hạ khi rời mà thôi nhỏ chúng đều làm như mỗi khi chuẩn xuất cung”
“Công chúa cũng nên trưởng thành ”
Dứt lời cung chậm rãi đóng mặt một ngọn đèn bọn họ cũng thắp cho
Ta ôm đầu gối trong cung
Phó Vĩnh Đạc biết sợ tối nhỏ mỗi lần chúng gặp mặt đều buổi tối cho nên đều tới Chiêm Tinh đài trộm cho ngọn nến to
Sau đó sẽ nắm hai cùng ngọn nến cháy dần
hôm bảo nên trưởng thành
3
Không biết bao nhiêu ngày cấm túc đã trôi qua cuối cùng mắt cũng xuất hiện một tia sáng
Phó Vĩnh Đạc giống như từng chuyện gì xảy
“ ”
Ngày Chi Lan cung của náo nhiệt từng thấy
Hoàng hoàng hậu quý phi Phó Vĩnh Đạc tất đều đến đây
Nhiều như đồng loạt tiếng giống như tụng kinh mà niệm bên tai
“Qua bên đó làm việc cẩn thận”
“Muội là trưởng công chúa định làm mất mặt Đại Hạ Nếu bọn họ làm nhục ngươi biết xử trí nào đúng …”
…
Mỗi một câu nhưng câu nào rời khỏi chuyện hòa thân Những câu đều quan tâm tới
Ta nhịn siết chặt nắm
“Thẩm Dư ”
Phó Vĩnh Đạc tiếng mang theo vài phần cảnh cáo
Ta cắn môi run rẩy xuống giường mặc cho cung nhân trang điểm
Trong của hoàng còn lẫn theo vài tia vui sướng
“ lần định thể bảo vệ Đại Hạ mười an ”
Ta khẽ nhếch khóe miệng một cách châm chọc
Xưa hòa thân thành công quả thực thể đổi lấy một đoạn thời gian yên bình nhưng nếu thất bại thì
Man tộc vốn khai mở dân trí đạo lý lời của bọn họ tin một chữ nào
những thứ đó tác dụng gì
Vương triều Đại Hạ bây giờ đã còn chỗ cho xen
Như đã dự đoán hành trình hòa thân hề suôn sẻ
Cũng may mà hoàng và Phó Vĩnh Đạc chuẩn cho đủ kiên cố Nó thẳng tới biên giới
khi qua khỏi biên giới những man tộc hộ tống bắt đầu bộc lộ bản chất của
Họ còn giữ gìn bắt đầu trò chuyện những câu chuyện của tộc mà hề e dè
những điều họ như cố tình dùng tiếng Trung Nguyên để bên cạnh của
“Công chúa mà Bắc Lạc dâng giờ nào ”
“Còn nào nữa Đại hãn đã chặt đứt tứ chi ném chuồng ”
“Và công chúa Trần quốc… da thịt nàng đúng là mềm mịn quả hổ là công chúa”
Chỉ với vài câu ngắn gọn số phận tương lai của dường như đã định đoạt
Không biết nào móng đã bấm sâu lòng bàn cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi
Ta thậm chí đã nghĩ đến việc tự kết liễu để trải qua những đau đớn sắp tới Điều sợ là chịu đựng đau đớn
khi kịp làm điều đó đoàn hòa thân đã gặp bọn thổ phỉ núi
Ta đã nạn cướp bóc phương Bắc nghiêm trọng nhưng hôm mới thực chứng kiến thổ phỉ
Dù to lớn nhưng khí bức của chúng khiến bầy phía hoảng sợ
Các quan chức cùng yêu cầu bọn họ tránh nhưng ngờ đám thổ phỉ chẳng thèm bận tâm mà lao thẳng tới
Nhìn vẻ hỗn loạn nhưng thật đám thổ phỉ đang nhắm cùng một mục tiêu
Lần hòa thân Đại Hạ lẫn man tộc đều mấy coi trọng nên những tướng sĩ cử hộ tống cũng chỉ ngang sức với bọn thổ phỉ
Cảnh giao chiến khiến cho của tách khỏi đoàn
Ta chỉ còn tỳ nữ cùng một đánh man tộc thương chạy hướng Vương đình của man tộc
Đám thổ phỉ phía ngừng truy đuổi tỳ nữ của đã sợ đến ngây
Người đánh man tộc đã thể cử động cánh buộc tự nắm lấy dây cương