Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
18
Mở mắt ra trần nhà trắng xóa, khí tràn ngập mùi thuốc khử trùng.
được bàn ấm áp bao bọc, khẽ động ngón .
“ tỉnh rồi.”
vội vàng đứng dậy.
Mắt hắn đỏ hoe, như vừa khóc.
Cổ họng khô rát đến đau: “Xin lỗi nhé, ch/ết được.”
nghẹn ngào: “Tại lại đỡ nhát d/ao ?”
“ lẽ vì đã đỡ chai rượu .”
“ muốn mấy lời này! muốn sự thật!”
editor: bemeobosua
Hơi thở ổn định, giọng nghẹn lại:
“Khương Vãn, phải trái tim ? quan tâm đến ?”
“Đó d/ao đấy, tại lại đỡ !”
Một lúc sau, hắn hỏi:
“Khương Vãn, phải thích ?”
quay đầu đi nhìn hắn: “Thích hay quan trọng ?”
“Quan trọng! Rất quan trọng!”
mím môi: “ phải hận ?”
như được chuyện cười: “ hận ư? hận mà còn mỗi ngày ăn ngon uống tốt.”
“Trong nửa tháng nay, ép buộc ?”
quay mặt đi, giọng mang theo chút tủi thân:
“ chỉ suông thôi, xem thật sự chọc giận ?”
“Nhưng đã ăn cổ trùng.”
“ còn chạm vào , dùng thứ đó để làm hại cơ thể chứ.”
“ chỉ muốn dọa , để đừng rời xa .”
nắm lấy , giọng rất nhẹ:
“Khương Vãn, sau này chúng ta sẽ ở bên nhau thật tốt…”
Ngay giây tiếp theo, đột ngột ôm đầu, khuôn mặt vì đau đớn mà vặn vẹo đến cực độ, thở dốc gấp gáp.
vội vàng đứng dậy, v/ết thư/ơng bị kéo rách đau nhói: “ ! vậy!”
“Bác sĩ! Bác sĩ!”
Cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
“Hắn cả.”
Tống Oánh bước vào, nhìn đã ngã xuống đất: “Chỉ một hình phạt nho nhỏ dành kẻ lời mà thôi.”