Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Anh tôi thì phấn khích như khỉ vớ chuối, hết đi tới đi lui, miệng lẩm bẩm:

“Không ngờ một phát trúng ngay, mình sắp bố rồi!”

Ba tôi vui như tết, đến nỗi không khép miệng nổi, lập chuyển 2 vạn 8 “ an thai” cho Tần Tần.

“Tần Tần à, cứ tĩnh dưỡng. Khi nào khỏe hẳn, mình chọn ngày đẹp tổ chức đám cưới nhé.”

Tôi miễn cưỡng chúc mừng vài câu, rồi cớ bận việc mà rời đi.

Ngày chị dâu xuất viện, tôi tan về đến cửa thì bị cô ta kéo lại, nhe răng trắng bóng, ngọt như mật độc.

“Tiểu Chu tan ca rồi à?”

cứ , trước là chị sai.”

“Phụ nữ có t.h.a.i dễ nhạy cảm, chị nhất thời hồ đồ mới lỡ lời. Đây, vàng này coi như chị bồi thường cho .”

Cô ta mở hộp trang sức, trong đó lấp lánh một chiếc vàng khá to. Chưa kịp phản ứng, cô ta nhanh luồn chiếc ấy lên cổ tôi.

Ra hào phóng xin lỗi kiểu này rõ là có ý, hơn nữa trong bụng cô ta là con anh trai tôi. Nghĩ vậy, tôi chủ động nắm cô ta, mỉm :

“Chị dâu, chuyện qua rồi. Chúng ta là người một nhà, chị cứ dưỡng thai, nhà sẽ coi trọng chị.”

đó, ba vùi đầu trong bếp ba tiếng, bày ra mâm thịnh soạn tẩm bổ cho chị dâu — tám món một canh, cá thịt đầy đặn.

Ai dè nhìn bàn , chị dâu bịt mũi, mày vẻ khó chịu:

“Cái gì thế này? Tôi đang mang thai! Bác sĩ dặn dinh dưỡng cân bằng, mâm toàn cá thịt thế này nhìn muốn nôn, ăn vào thì con sao phát triển tốt ?”

ba chúng tôi khựng người. Bàn ăn ấy rõ ràng nấu theo khẩu vị cô ta mà. Tôi có gì đó mờ mờ: tặng vàng, nịnh nọt nhận lỗi, đến chén liền lật , giở giọng chanh chua. Rõ là cố ý gây chuyện.

Ba lúng túng không biết nói, anh trai ngồi im cứng họng. Tôi lặng lẽ tháo chiếc vàng trên . Cô ta đảo mắt, sắc như dao, rồi đứng phắt dậy đóng sầm cửa về phòng. Mâm bốc khói mà chẳng ai động đũa.

Mấy ngày sau, cô ta ngày nào kiếm cớ bắt bẻ, chê không miệng. Thôi, mắt không lòng không phiền — tôi xin đi công tác xa cho mát. Ai ngờ rời nhà, chị dâu bắt đầu giở trò.

Sáng sớm, chị dâu oang oang tung một rổ tin nhắn trong nhóm gia đình:

【Đây là hóa đơn!】

【Ba, kiểm tra lại giúp nhé.】

【Tiền thuê bảo mẫu 7000/tháng, an t.h.a.i + tổn thất tinh thần 66666, tư vấn trung dưỡng sinh 20000, chi phát sinh đám cưới lớn 80000.】

【Tổng cộng 173666, thôi tròn 180 ngàn nhé, ba chuyển thẳng vào thẻ con!】

Tôi suýt trợn mắt. Trời ơi, coi nhà tôi là cây ATM à? Không đưa là không rồi! 

Tôi nóng ruột gọi ngay cho ba. Chưa hỏi gì, nghe ba kể: trong mấy ngày tôi đi công tác, chị dâu viện cớ m.a.n.g t.h.a.i mà moi thêm từ nhà tôi: “Không đưa thì kêu đau bụng; tiền an t.h.a.i đưa ít, thuê bảo mẫu — là họ hàng bên ngoại nó; chi tiêu phung , đi chợ vài trăm một ; anh con ngày nào chạy không công bên nhà nó.”

Nghe giọng ba yếu ớt mà tôi như lửa bốc. xong việc, tôi phi thẳng về nhà với quyết : này chơi tới cùng.

Đến , trên bàn lèo tèo một đĩa gà rán và ba đĩa rau luộc. 

Một bữa tốn mấy trăm mà ra này sao? Ba bảo chị dâu thích ăn vậy, ăn ngon lắm. 

Anh trai gắp cho tôi một đùi gà: “Tiểu Chu, anh biết thích đùi gà nên dặn nấu, anh đi mua tận trại gà thả vườn hôm nay.” 

Nhìn anh ngốc nghễ với nụ hiền lành, rồi bao oán hận trong lòng tôi lùi lại. Dù sao anh là anh ruột thương tôi năm này tháng khác.

Đúng lúc đó, — bảo mẫu — mở miệng: “Ấy dà! Tiểu Chu sao mà ăn đùi gà ? Đùi gà để đàn ông ăn, anh con vất vả gánh gia đình nên bồi bổ nhiều.” Bà nhét vội một cánh gà vào bát tôi: “ gái già như này ở làng chúng tôi chẳng ngồi bàn đâu, ăn cánh gà là phúc to rồi. Con gái biết đủ, biết bằng lòng thì vui.”

Tôi phát điên, cảm đầu như vỡ. Nhìn đống đồ ăn tầm thường và ngông ngạo của , tôi bật lạnh. Hổ mà không gầm là coi tôi là con mồi dễ bắt nạt!

đó tôi lướt qua bạn bè của , con trai bà ta đeo một dây chuyền quen — đúng món quà sinh nhật tôi tặng anh trai. A ha! Không trách ba kêu mất đồ linh tinh mấy . Tôi lưu bằng chứng, hôm đó âm thầm mua camera mini lắp kín. vài ngày sau, camera ghi cảnh lén đồ trong nhà nhiều . Tôi lập báo công an.

Trước chứng cứ, khai sạch sành sanh: những thứ lặt vặt bà ta trị giá vài vạn; cô ta tố chị dâu: “Không trách tôi, cháu tôi muốn gì là . Tiền lương 7000 thì đưa tôi 2000, nó bỏ túi phần lại. Tôi tranh thủ cầm thêm ít thì mất mát ít chứ.”

Hoá ra nhà thành ổ “ăn cắp trong nhà”. Anh trai hiền lành đến tím nhưng nhịn vì chị dâu mang thai. Ba thì dứt khoát bác bỏ mọi lý do vòi tiền của chị dâu. Sau vụ đó chị dâu một thời gian.

Nhưng bình không kéo dài. Một , cô ta mày hớn hở tuyên bố: “Xem này, bụng có nhọn không!” “Người ta nói bụng nhọn chắc con trai. Hay rồi, nhà họ Lưu có người nối dõi rồi, chồng à, anh sắp có con trai!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương