Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tên hơi bốc đồng kia và cư dân mạng phòng phát giờ mới chú đến tôi.
khi nhìn rõ tên phòng và tên tài khoản của tôi xong thì ngây một lúc.
“Phòng phát đoán mệnh, hahahaha, cả nhà , thì chủ thớt đối diện là một kẻ l/ừa đ/ảo trá hình.”
“Cô gái còn nhỏ tuổi mà cũng có chí hướng phết ấy nhỉ.”
“Vừa cô là sao?”
người bọn họ, người một câu, nhưng lại rất ăn .
Tôi chẳng có biểu cảm , chỉ nhìn bóng lưng của bọn họ: “Chỉ Âm thì không sinh, Dương thì không phát triển*, nơi khí âm sát rất nặng, mấy người chắc chắn là muốn vào chứ?”
*Chỉ Âm thì không sinh, Dương thì không phát triển: chỉ xưa nay vạn vật đều tạo thành từ hai phạm trù đối lập “Âm” và “Dương”, thiếu một cũng không .
anh nhà kia nhìn nhau một , lại nhìn về phía công xưởng bỏ hoang ở phía lưng.
Cười mỉa : “Cô gái nhỏ đừng linh tinh.”
“Đúng , chúng tôi không phải người mà cô có thể hù dọa đâu.”
Các fans phòng phát của tôi cũng có người chạy sang phòng bên kia xem bọn họ.
“Mấy người đừng có , sư Mộc Lan giỏi lắm đấy, cô ấy có vấn đề thì chắc chắn là có vấn đề , vào thì có thể xảy chuyện không may chứ chẳng chơi.”
“Đúng , không thể không nghe lời của sư Mộc Lan.”
Sắc mặt của anh họ thay đổi ngay, nét mặt có thoáng qua vài tia do dự.
Chính vào lúc , anh trai kia phòng phát của bọn họ lại vung tay thêm hai tòa Pháo Đài Mộng Mơ nữa, cộng lại cũng gần đến một vạn tệ .
Anh gõ một hàng chữ: “Mau vào , vào tôi lại mấy người thêm mười tòa Pháo Đài nữa.”
anh nọ nghe , mắt liền sáng hết cả lên.
Ngay lập tức ném hết mọi vấn đề ót, chẳng quan tâm nữa: “Lời anh trai thì chắc chắn chúng tôi nghe theo!”
“Vào! Giờ chúng tôi vào ngay đây!”
Bọn họ vừa đẩy cửa vừa với chúng tôi: “Cô gái nhỏ bọn anh ki/ếm tiền nên tức n/ổ đom đóm mắt à?”
“Anh trai dạy cô , cô phát thì ki/ếm ít ít thôi, như thì chắc chắn có người quà cho đấy, hahahahaha.”
Tôi nhìn đám người kia với vẻ mặt vô cảm: “Đúng là muốn tìm đường ch*t.”
“Ông Chủ Lớn Họ Viên đã bạn 5 tòa Pháo Đài Mộng Mơ.”
Hiệu ứng rực rỡ đầy màu sắc ngay lập tức làm tôi ngơ luôn.
tôi nhìn luận của vị tên là “Ông Chủ Lớn Họ Viên” kia: “Xử hắn! sư Mộc Lan đừng lo! Tôi tẩn bọn họ giúp cô!”
Tôi nhìn xưng hô của đối phương thì cũng khái đoán anh là ai .
Trước kia tôi từng xử lý giúp ông một số chuyện, tôi cũng khá bất ngờ khi ông xuất hiện phòng phát của mình.
Chủ phòng phát bên kia nhìn số phiếu đã lội ngược dòng khiến bọn họ về thế yếu thì liền sốt ruột.
Thế là lại gào mồm lên kêu gọi mọi người chọn cho mình, lại tăng nhanh tốc độ vào công xưởng bỏ hoang.
Bọn họ đẩy cánh cửa sắt dày và nặng , tiến thẳng vào một sân nhỏ.
Một kẻ số người tự nhiên lại đưa một kiến tồi: “ vị sư Mộc Lan ơi, hay là chúng đ/á/nh cược một phen ?”
Tôi hất hàm lên: “Cược ?”
Hắn cười : “Nếu như cô thua trận PK thì cô phải gửi cho anh chúng tôi một quả Kh/inh Khí Cầu. Còn nếu như chúng tôi thua thì chúng tôi gửi cô một tòa Pháo Đài không?
Hắn thế mà cũng tinh quái phết đấy. Dù thế nào thì bọn họ cũng không thiệt.
Tôi gật gật đầu: “ thôi.”
Nghe tôi đồng , bọn họ lại càng kêu gọi chọn kịch liệt hơn.
lại càng sâu vào công trường bỏ hoang hơn nữa, có mưu đồ muốn kí/ch th/ích người xem chọn cho họ nhiều hơn.