Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi vội vàng kéo mẹ đứng lên, an ủi chị dâu cát nhân sẽ có thiên tướng.
Tôi lại bảo bác sĩ làm kiểm tra cho mẹ tôi. huống của không nặng như chị dâu, không quá nghiêm trọng, cần uống t.h.u.ố.c là được.
Sau , anh trai tôi nghe được tin sấp ngửa chạy tới bệnh viện.
Anh trai tôi vốn nóng tính, nghe con trai mình có thể không giữ được, thì rống lên: “Rốt cuộc là có chuyện ? Là ai muốn hại con trai tôi?”
Mẹ tôi hình như lập tức đẩy tôi làm kẻ thế tội, mặt tôi xỉa xói: “Chính là , là hại vợ con con đấy. đem cây trúc đào có độc nhà.”
Tôi ngơ ngác không kịp phản ứng lại, mẹ với vẻ không tin nổi.
Mẹ tôi lại đẩy tôi phía anh trai, gắng phủi sạch quan hệ: “Con trai, tất cả đều là do con khốn gây , con hãy tính sổ với .”
Anh trai tôi phẫn hận, gân xanh trên trán nổi lên.
Sau , anh ta lôi tôi xềnh xệch đến một góc vắng , không hai lời, dùng hết sức bình sinh, đ.ấ.m mặt tôi, không chút lưu .
Chân anh ta không chẳng kém, coi tôi như bao cát, từng cú đá giáng lên tôi.
Tôi đau đến không rên nổi một tiếng, hai tay ôm đầu cuộn lại thành một đoàn, gắng chịu đựng anh ta lên cơn.
Mẹ tôi cách không xa tất cả, nhưng mặc kệ.
Sau tôi không nhúc nhích, anh trai tôi mới tức giận dừng lại.
Bác sĩ đi thông báo quả, chị dâu tạm thời đã qua cơn nguy hiểm, nhưng đứa bé trong bụng đã m.ất.
Tôi khập khiễng rời khỏi bệnh viện, đi nhà.
Sau anh trai tôi nghe được quả thì chưa hết giận, đuổi theo tôi.
Anh ta xách theo một bình xăng, hắt lên tôi, sau châm lửa.
Ngọn lửa bùng lên dữ dội c.ắ.n nuốt cơ thể tôi, cơn đau thấu xương khiến tôi không sức để giãy dụa nữa: “Đau qua, có ai… cứu với…”
Đáp lại lời cầu cứu của tôi có tiếng cười dữ tợn của anh trai và mẹ.
Cuối cùng, tôi bị th.iêu cháy thành một cái xác cháy đen thui.
Anh trai nhét thithe tôi bao tải, mang tới một công trường hoang vắng ngoại thành, rồi tay ném xác tôi .
Kí ức ùa , tôi thật sự muốn mắng cho bản thân kiếp trước một trận – đúng là không đáng!
Kiếp trước, vì tôi xen chuyện của khác cho nên mới chịu cục thê t.h.ả.m như .
Giờ đây, được sống lại một đời, tôi tuyệt đối không đi vết xe đổ nữa.
Lúc , mẹ cầm cành trúc đào trong tay, tôi nhịn không được mà bật cười thành tiếng.
Nếu bọn muốn ch,ết, tôi không cản.
Tôi không , quơ vội túi xách rồi lập tức bỏ chạy.
Mẹ tôi phía sau mắng té tát, “Nhà là ổ dịch à mà mày chạy béng đi thế? mẹ không chào lấy được một câu t.ử tế, đúng là thứ sói mắt trắng lỗ vốn!”
Những lời ngoa ngoắt , tôi đã nghe quen tới ch.ết lặng.
Mặc ấy muốn thì , tôi coi như tiếng vo ve bên ngoài.
2
Sau rời khỏi tiểu khu, tôi lập tức trở nhà của mình và chồng.
Cha tôi đã mất sớm từ tôi rất . Mẹ tôi một mình mở quầy bán đồ ăn vặt, nuôi tôi và anh trai lớn.
Tôi luôn thông cảm cho sự vất vả của mẹ, từ đã dốc lòng học tập, sau đỗ một trường đại học không tồi, gắng đi làm thêm, kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Nhưng anh trai từ đã không thích học, lại ham hố đến nghiện mấy cái trò chơi điện tử.
Mẹ tôi từng : “Anh trai con không cần gắng học hành làm , dù sao quầy bán đồ ăn vặt, sau sẽ để kế thừa. con là áo bông tri kỉ của mẹ, sau nhất định phải hiếu thuận chăm sóc phụng dưỡng lúc mẹ già đấy.”
Từ tôi đã bị mẹ tẩy não bằng những lí lẽ như , không hề phát hiện lời có vấn đề .
Cho nên sau hôn, tôi thường xuyên gom góp tiền bạc lo cho nhà mẹ đẻ, chống đỡ tài chính cho bọn .
Nhà bọn đang là tôi bỏ tiền mua, sính lễ anh trai cưới vợ là tôi lo liệu hết.
Tôi vì cái nhà trả giá nhiều như , quả ch.ết t.h.ả.m trong tay .
Nhưng xem như may mắn, để tôi rõ bộ mặt thật của .
Hiện giờ, tôi đã chẳng sót chút cảm nào với hai , dù sống hay ch.ết thì liên quan tới tôi? Tôi cần chăm lo cho gia đình của mình là được.