Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
Hôm nay, tôi đang làm trong phòng đột nhiên nghe tiếng ầm ĩ bên .
Tiếng ầm ĩ ngày càng gần, tôi cẩn thận lắng tai nghe kĩ, đây chẳng giọng “oanh vàng” của người mẹ yêu quý kia của tôi sao?
Ngay lập tức có một người xông vào phòng.
Tôi ngẩng đầu lên thấy, chính là mẹ tôi.
Bà quắc mắt một lượt khắp xung quanh, ánh mắt dán chặt vào chỗ của tôi, chỉ vài bước đã vọt tới trước bàn làm của tôi, lớn tiếng quát: “Mọi người đây giúp tôi phân xử công bằng đi.”
Cả phòng bị tiếng quát ấy làm chấn động, mọi người đều ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính, kinh ngạc về phía tôi.
Giọng mẹ tôi oang oang, lập tức trở thành tiêu điểm của cả phòng.
“Mọi người xem gái tôi này, bất hiếu bất nghĩa mặc kệ hương hỏa nhà mình.”
“ tôi gần như quỳ xuống cầu xin, vậy mà vẫn sống ch.ết không để mình làm thừa cho anh trai.”
“ ích kỉ chỉ nghĩ cho thân, chỉ sống sung sướng một mình, lương tâm bị ch.ó tha mất rồi.”
Mẹ tôi nói một hơi không nghỉ, b.ắ.n tằng tằng như đại bác, nước bọt văng tung tóe.
Nhóm đồng nghiệp bênh cạnh đều trợn tròn mắt, xấu hổ mức không dám hó hé nửa lời.
Bảo vệ nghe thấy ồn ào liền khuyên mẹ tôi rời đi, bà cứng đầu không . Thấy bà vẫn không tác, hai nhân viên bảo vệ khác tiến tới, chuẩn bị cưỡng chế mẹ tôi ra .
Mẹ tôi thấy vậy lập tức giở chiêu gia truyền “rạch mặt ăn vạ”, bà nằm lăn ra đất, giãy đành đạch, miệng tru tréo: “Giám đốc mấy người đâu, mau ra đây! Lập tức đuổi cổ thẳng cái ngữ mất dạy như đi, không xứng đáng làm ở chỗ này, cho ch.ết đói đường đi!”
Mẹ tôi lăn lộn trên đất, hai tay siết chặt, ánh mắt trừng trừng, dáng vẻ như chỉ cần không đạt được điều muốn sẽ làm loạn cùng.
Đồng nghiệp xung quanh bốn mắt nhau, không khí xấu hổ như đông cứng lại.
Có người muốn trấn an mẹ tôi, khuyên bà lên, có gì từ từ nói.
bà không nghe, ngược lại càng nói càng hăng, vọng xuống cả mấy tầng lầu.
Tôi không có cách nào, chỉ đành lấy điện thoại gọi cảnh sát.
Tôi hét lên với bà: “Nếu mẹ còn không dậy, đừng trách tôi không khách khí!”
Đúng lúc này, giám đốc công tôi, chị Adela đi vào phòng.
Adela là một nữ doanh nhân hơn bốn mươi tuổi, bình thường vốn luôn hòa nhã, lúc này sắc mặt xám xịt.
Lời đầu tiên chị nói chính là: “Mọi người cứ quay lại làm như bình thường, này để tôi xử lí.”
Vừa nghe thấy vậy, các đồng nghiệp đều quay trở về bàn làm , ánh mắt vẫn thường lén lút về phía này.
Chị Adela ngồi xuống đối diện với mẹ tôi, ý đồ thuyết phục bà.
Giọng chị bình tĩnh, dứt khoát: “Dì à, đây là công , không nơi giải quyết vấn đề cá nhân. Nếu dì muốn gặp riêng ai hoặc có kiến nghị gì, nên thông qua cách thức phù .
Bây giờ, dì cứ dậy trước đã, ta có tìm một chỗ ngồi xuống nói đàng hoàng.”
mà mẹ tôi vẫn lăn lộn trên đất như cũ, mặc cho chị Adela nói thế nào không dậy, còn la lối om sòm: “Trừ phi cô sa thải khốn kia, nếu không tôi sẽ không lên!”
Chị Adela bất đắc dĩ thở dài: “Nếu đã như vậy tôi chỉ có dùng cách của mình để giải quyết.”
Chị ấy gọi một cuộc điện thoại. Rất nhanh , cảnh sát tới, khi nghe rõ tình huống, họ cưỡng chế ép mẹ tôi rời khỏi công .
Cơn sóng gió lần này cuối cùng tạm lắng.
Tôi đi cảm ơn chị Adela.
Adela là một người hiểu lí lẽ, chị nói với tôi: “Hiểu Đình, chị hiểu hoàn cảnh của em. Gặp gia đình như vậy quả thật rất khổ. Thế này nhé, chị cho em nghỉ t.h.a.i sản sớm, trong thời gian này cứ yên tâm ở nhà dưỡng t.h.a.i cho tốt.”
, chị còn gợi ý cho tôi một ý tưởng không ngờ: ”Em vốn là một người có nhiều suy nghĩ sáng tạo, hay là nhân dịp nghỉ t.h.a.i sản này thử làm một mẹ bỉm sữa xem sao?
Hãy chia sẻ những trải nghiệm khi mang , cảm nhận của thân hoặc các bài tập d.ụ.c phù cho t.h.a.i phụ. Vừa có ghi lại quãng thời gian này, đâu còn kiếm thêm chút tiền mua sữa cho nữa.”
Trước kia tôi và chị ấy thường phòng gym cùng nhau, khi m.a.n.g t.h.a.i không hề bỏ thói quen ấy. Tôi còn theo học một bộ bài tập dành riêng cho bà bầu từ một huấn luyện viên nước – này chị ấy rõ.
Adela hay cười trêu tôi: “Hiểu Đình à, giờ em còn chuyên nghiệp hơn khối mẹ bầu kia. Hay là mình làm luôn đi?”
Kì thật tôi Adela nói vậy là có chút tư tâm.
Công tôi chuyên sản xuất các sản phẩm dành cho mẹ và bé, mỗi năm đều chi không ít tiền thuê các mẹ bỉm làm quảng cáo.
Chị ấy luôn cảm thấy, thay vì tốn tiền thuê người khác, chi bằng công tạo ra một “hot mom” của riêng mình.
Chị ấy thấy thân không phù với vai trò , nên đã khắp công tìm người thích nhất, cuối cùng chọn tôi.
Tôi ngẫm nghĩ, cảm thấy đề nghị này không tồi vừa có tạm quên đi phiền phức trong nhà, còn giúp thân có để làm.
Nghĩ vậy tôi hỏi, có lí do gì mà không thử chứ.