Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Kiếm đại cái cớ, từng người rời khỏi bệnh viện.

Nhà xác lập tức yên tĩnh.

tôi liếc Trương Tình, hai người nắm tay nhau, đầy áy náy.

“Vợ à, anh xin lỗi, vì sợ kích động mới không dám nói trước.”

“Thế anh cứ nhìn tôi mỗi ngày khóc sống khóc chết, dằn vặt gần như phát điên, đúng không?”

Tôi lạnh lùng rút tay về, thẳng Trương Tình, từng chữ một:

“Sự thật là—hai người đã qua lại với nhau từ lâu, cùng nhau lừa tôi.”

Sự quan tâm chân thành Trương Tình trong nháy mắt đông cứng lại.

trợn to mắt, khó tin nhìn tôi:

“Tân Tân, sao nói như ?”

luôn giúp mà, giữa và Vương không gì cả.”

“Chúng trong sạch.”

Tôi không nghe ta biện nữa, bất ngờ vươn tay giật phăng dây buộc ta.

“Trong sạch mức anh ta đích thân sao?”

Ngay khi Trương Tình lao bảo vệ tôi, tôi đã thấy kiểu ta.

Lúc tôi chắc chắn—Vương chưa chết.

Vương mới biết kiểu đặc biệt này.

bình thường là ba lọn, anh ta mới thành bốn lọn.

Anh tự học để con gái, tôi thấy thú vị chưa bao giờ nói ra.

Sắc Trương Tình chợt trắng bệch như tro, nhưng vẫn cố cứng miệng thích.

là vì thấy Nữu Nữu đẹp đã nhờ Vương dạy!”

tôi, như đã hết đường chối, đứng chắn trước Trương Tình.

“Đã thì anh không giấu nữa.”

“Sau khi sống lại anh mất trí tạm thời, mở mắt ra thấy Trương Tình, anh rất hoang mang, may mà ấy cưu mang.”

“Tân Tân, không biết đâu, người ta trải qua sinh tử thì cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.”

“Trương Tình tốt bụng an ủi anh, anh không kiềm được mới phạm lỗi…”

Hai người nói hết đuôi, thấp thỏm nhìn tôi.

Tôi không hề nổi giận hay gào khóc như họ tưởng, trái lại, bình tĩnh đáng sợ.

còn con gái? Con bé là sao?”

Vương không ngờ tôi lại không mảy may quan tâm chuyện anh ta với Trương Tình, ánh mắt lóe lên tia hoảng hốt, nghẹn giọng nói:

“Nữu Nữu mất là… tai nạn…”

Tôi không đợi anh ta nói hết, giật mạnh tấm khăn trắng xe đẩy bên cạnh, lộ ra thi con gái.

bé nhỏ con nằm trong ánh đèn lạnh lẽo.

“Khi bác sĩ công bố nguyên nhân, nói là xương cá rạch thủng khí quản.”

Ánh mắt tôi sắc như dao, lướt qua gương tái nhợt Trương Tình dừng lại thi con.

khăn trắng này vài vệt máu lưa thưa.”

Tôi mở cổ họng con lên, vết thương phẳng lì, không dấu dị vật đâm rách.

Hơn nữa, miếng cá tôi đút con—không hề xương.

Môi Trương Tình run run, cố giữ bình tĩnh thích:

là vì trước khi đưa nhà xác, y tá đã lau sơ qua .”

“Ồ? Lau sao?”

Tôi cắt lời, giọng càng lạnh.

tôi hỏi , người chết trong hai giờ , thân nhiệt hạ xuống, lạnh từ tứ chi trước.”

Tôi đưa tay ấn mạnh cánh tay cứng đờ và bụng con.

“Thế tại sao, nhiệt độ bụng nó lại thấp hơn tay?”

Tôi đột ngột kéo tay áo con lên.

“Trong thời gian ngắn mà đã xuất hiện vết hoen tử thi?”

Tôi ngẩng , ánh mắt như đinh ghim Trương Tình tường.

“Đây căn bản không phải Nữu Nữu!”

Tôi tiện tay bóc luôn lớp nạ da người phủ thi .

Dưới lớp nạ—hoàn toàn không phải con gái tôi.

Tôi nhìn chằm chằm hai người họ, chờ lời thích.

tôi ho khan, gãi lúng túng:

“Vợ à, đúng là thông minh, cái gì không giấu được .”

“Nữu Nữu không sao, đang ở với mẹ.”

nghĩa là ba người các người—chết giả hết sao?”

Dù đã đoán được, tôi vẫn không cam lòng hỏi lại.

tôi gãi , vẻ khó xử:

“Anh làm là vì mà, vợ yêu!”

“Ba chữa bệnh tốn quá nhiều tiền, nhà mình nợ nần chất.”

dựa đi làm thì trả Công Nguyên không xong!”

“Thế , anh nghĩ ra cách—mua bảo hiểm cả nhà.”

Trong mắt anh ta lóe lên sự kích động điên cuồng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương