Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 4

“Cười cái coi! nó đang đùa đấy! cái mặt đó cho ai coi? Muốn nó bẽ mặt trước mọi hả?”

Ôn rất hài lòng hiệu ứng mình tạo ra.

Nó thích thú vẻ lúng túng của tôi, trên mặt là sự khinh thường lộ liễu và khoái cảm trả thù.

Tôi từ tốn đặt đũa xuống.

Đũa va bát sứ, phát ra một keng giòn tan.

Giữa tràng cười hỗn loạn, âm ấy vang lên rõ ràng đến lạ thường.

Tôi thẳng thách thức của nó, bình thản hỏi một câu.

tốt nghiệp của , là thật chứ?”

Một câu của tôi khiến căn lập tức yên lặng.

Không khí đông cứng .

Nụ cười đắc ý trên mặt Ôn đông cứng, rồi lập tức, cơn giận dữ vì chạm tự ái khiến cổ nó đỏ bừng.

“Cô ý gì?”

Giọng nó the thé, đầy phẫn nộ vì cảm thấy xúc phạm.

“Cô ghen tị vì tìm được công việc tốt à? Muốn rủa không lấy được tốt nghiệp?”

“Ôn , không ngờ cô nhỏ nhen độc địa thế!”

Anh tôi đột ngột đập bàn đứng bật dậy, tay mặt tôi.

“Ôn ! ai cô mà cô không?”

“Cô thấy mình giỏi là chịu không nổi đúng không?”

“Cô mất mặt nhà họ Ôn rồi đấy!”

Tôi không để tâm đến gào thét của họ.

Tôi lấy điện thoại và một sợi dây chuyển từ túi xách ra, từ tốn kết nối máy chiếu treo tường tiệc.

bàn tán của họ hàng, mắng nhiếc của anh tôi, giọng điên cuồng của Ôn , tất là tạp âm nền.

chiếu từ từ hạ xuống, phát ra âm cơ khí nhẹ nhàng.

Mọi đều hút về phía đó.

Tôi mở đầu bảng điểm đại học toàn “đèn đỏ” của Ôn .

môn trượt tôi dùng khung đỏ đánh dấu rõ ràng.

Bên cạnh, là email cảnh cáo hành vi gian lận học thuật từ giáo sư.

“Đây là bảng điểm thật của ở đại học.”

Giọng tôi bình thản, nhưng chữ đều rõ ràng truyền tai mọi .

“Tôi muốn hỏi, đã vượt qua vòng lọc hồ sơ học lực nghiêm ngặt của công ty cách nào?”

Mặt Ôn tái nhợt, không chút máu.

Nó run rẩy môi, không nói nổi một lời, thân loạng choạng, suýt không đứng vững.

Anh tôi cũng chết lặng, chằm chằm hình, nét mặt từ phẫn nộ chuyển sang bàng hoàng, rồi ngỡ ngàng không thể tin nổi.

Tôi chiếu tiếp chứng thứ hai.

Bên trái hình là thi phân tích tình huống vòng tuyển dụng của nó, viết dài dằng dặc.

Bên phải, là viết tôi đăng trên tạp chí chuyên ngành ba năm trước.

Tôi dùng bút highlight màu đỏ đánh dấu đoạn giống y hệt, chữ câu đều không sai một ly.

Phần đạo văn chiếm hơn 90% toàn bộ của nó.

“Đây là năng lực của .”

Tôi quay sang, dừng trên gương mặt anh tôi—một gương mặt đã chuyển từ đỏ sang tái.

nữa, anh, anh nói trưởng nhân sự rằng, phân tích tình huống này là do em đích thân kèm cặp nó à?”

Anh tôi há miệng, nhưng không phát ra được âm nào.

Trán bắt đầu toát mồ hôi, dao động, không dám tôi, cũng không dám họ hàng xung quanh.

Căn nổ tung.

Họ hàng bắt đầu xì xầm, bàn tán rầm rì.

họ về phía gia đình anh tôi đã hoàn toàn thay đổi.

Từ ngưỡng mộ tâng bốc ban nãy, giờ thành khinh thường và xem trò vui.

Mấy bạn “ đầu mặt” của Ôn thì càng thêm mất tự nhiên.

Họ ngượng ngùng cầm ly nước lên uống, quanh tìm đường thoát, mong cái lỗ nào để chui xuống.

Một trông vẻ khá thân nó, đã len lén lấy điện thoại ra— vẻ đang gọi xe.

Chị dâu tôi cuối cùng cũng phản ứng được, gào lên một the thé, tay tôi.

“Cô bịa ra đấy! Tất đều là cô bịa ra!”

“Cô ghen ăn tức ở vì A nhà tôi tương lai! Đồ đàn bà độc địa cô!”

Ôn vớ được cọng rơm cứu mạng, lập tức hùa theo.

“Đúng! Là cô ngụy tạo ra! Cô ơi, sao cô đối xử vậy? đã gì sai cô?”

Nó thậm chí cố vắt ra mấy giọt nước , bắt đầu nhập vai một nạn nhân vô tội lớn nhà chèn ép hãm hại.

diễn vụng về của họ, tôi thấy buồn cười.

về quyết định cuối cùng.”

Tôi chẳng thèm bận tâm đến khóc than hay mắng nhiếc của họ, ngón tay khẽ chạm lên hình điện thoại.

Tùy chỉnh
Danh sách chương