Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
“Chị Khương ơi, mệt không? Chúng ta nghỉ ngơi một chút đi.”
Tôi cô bé trước , cố gắng bình ổn lại trái tim sắp bị cho tức ch/ết của .
Mạnh thông minh lại kỷ luật như thế, sao có thể có một đứa em gái hoạt bát, ham chơi, lại còn lười học mức này cơ chứ?
Mạnh Niên Niên chớp chớp đôi mắt tôi, tôi cũng nhận ra , thứ giống nhau của hai anh em nhà này chính là thừa hưởng lớp da thịt xinh đẹp mẹ của họ.
Đặc biệt là Mạnh Niên Niên, sở hữu khuôn trông rất thông minh, mà lại là một “mỹ nhân ngốc nghếch” cơ chứ.
“Niên Niên này, chị cuối cùng cũng hiểu tại sao anh em thi đại học đứng thành phố mà lại không muốn kèm em học .”
Còn phải đặc biệt mời gia sư nữa.
Mạnh Niên Niên bĩu môi, biểu cảm lại càng thêm linh động.
“Đây là sự khẳng định của anh em dành cho chị , chứng tỏ anh thấy thực lực của chị hơn, nếu không đã chẳng để chị tới dạy em.”
Cảm ơn sự khẳng định của em, em cũng thật là cách dỗ dành người khác đấy.
Tôi đưa tay xem đồng hồ, sau ra hiệu cho Mạnh Niên Niên có thể nghỉ ngơi được .
Nếu không nghỉ ngơi, tôi sợ hôm nay sẽ “hy sinh” tại chỗ này mất.
Đột cảm thấy may mắn lúc điền nguyện vọng đã không chọn ngành sư phạm, công việc này quả nên để cho những người có lòng kiên nhẫn thì hơn.
“Hì hì, chị chờ chút, em đi bánh ngọt cho chị nhé.”
“Không… không cần đâu…”
Lời còn chưa dứt, Mạnh Niên Niên đã như một bướm vui vẻ bay biến đi mất .
2
Xem ra quả chẳng thích việc học hành cả.
Tôi gục xuống bàn một lát, tự hỏi tại sao lại đây gia sư nhỉ.
Đúng là cái đẹp hại người mà, tôi – một người vừa mới kết thúc kỳ thi đại học năm nay, vốn cùng anh của Mạnh Niên Niên là Mạnh xếp và nhì toàn trường, tuy khoảng cách có hơi lớn, dù sao cũng là người có tên tuổi.
Ngày quay lại trường bằng nghiệp, Mạnh đột tiến phía tôi, khỏi phải nói tôi đã kích động thế nào, bởi suốt ba năm cấp ba, chúng tôi hầu như chẳng có giao lưu .
Thứ là và nhì ở mức độ nào cũng được coi là đối thủ cạnh tranh, thứ hai là một vài nguyên nhân cá nhân.
Tôi ngây người ngồi tại chỗ, Mạnh bước trước .
Cái người vừa còn đầy vẻ thản , khi đứng trước tôi lại trở nên ngập ngừng, lúng túng.
Tôi thề, cái khung cảnh và bầu không khí lúc , ngay cả anh rút ra một bó hồng sau lưng để tỏ tình thì cũng chẳng thấy có đường đột cả.
hiện thực lại là…
“Khương Dã, không kỳ nghỉ hè này cậu có rảnh không, muốn mời cậu gia sư cho em gái .”
Xin đấy, đây là nam thần trường đang đưa ra lời nhờ vả với tôi , tôi có thể chối sao?
Dĩ là không, thế là tôi chẳng thèm suy nghĩ một giây đã gật đầu đồng ý.
mà , mà được chứ!
mà anh lại có một cô em gái “mỹ nhân ngốc nghếch” như vậy.
Mặc dù đãi ngộ đưa ra rất , quả thực cũng chẳng dễ dàng .
Hơn nữa ban đầu tôi còn nghĩ, nhà Mạnh gia sư thì chắc chắn sẽ thường xuyên được thấy anh .
dè cái người này ngày nào cũng đi sớm muộn.
Hỏi Mạnh Niên Niên thì cô bé nói:
“Hình như anh em ra ngoài học trước nội dung đại học với bạn ạ.”
Cảm ơn nhé, đúng là “vua học tập” mà.
【Khương Dã, kiếp sau xin hãy tu vô tình đạo, đừng để bị nam sắc mê hoặc nữa!】
3
Mạnh Niên Niên quay lại rất nhanh, bánh ngọt được bày ra đầy ắp, xem chừng hai chúng tôi không thể nào ăn hết được ngần .
Tôi còn chưa kịp lên tiếng, bé đã lại “vù” một cái chạy biến đi mất.
Một lát sau, bé ôm một cái thùng giấy, cái thùng to gần bằng cả người Mạnh Niên Niên, tôi vội vàng tiến lại giúp bé ôm .
Đặt xuống đất, cái thùng khá nặng, không bên trong đựng thứ .
“Đây là thư tình anh em nhận được suốt mấy năm qua !”
Tôi sửng sốt một chút, tuy Mạnh ở trường rất được săn đón, không anh lại nhận được nhiều thư tình thế.
Mạnh Niên Niên mở thùng giấy ra, bên trong ôm ra một xấp thư tình.
Ngay khi bé định bóc ra xem, tôi đã kịp ấn tay bé lại.
“Đây là thư tình các chị khác viết cho anh em, tùy tiện mở ra xem không đâu.”
Mạnh Niên Niên chớp đôi mắt to tròn tôi, nói: “Không sao đâu, anh bảo em có thể xem mà, anh nói các chị này viết đều khá ổn, bảo em nên học tập ngữ văn họ.”
Tôi há hốc mồm thu tay lại, hóa ra thư tình còn có công dụng này sao?
Không hổ là toàn khối, hèn mỗi lần bài thi văn anh đều cao hơn tôi hai điểm, chẳng lẽ là tôi trước nay không xem thư tình, đều trả nguyên chủ hết sao?
bây giờ đã nghiệp , cũng chẳng còn gửi thư cho tôi nữa, đúng là lãng phí cơ hội mà.
Ngay khi tôi đang phân vân không có nên lật lại đống thư cũ của xem có “ cá lọt lưới” nào không…
Mạnh Niên Niên vỗ vỗ tay tôi, chỉ vào một thơ phía trên.
“Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri. này em nè!”
Khó khăn lắm cô bé mới một thơ, bởi những thơ lẽ ra phải học thuộc thì bé chẳng nhớ nổi một .
Lúc thi cuối kỳ toàn để trống trơn.