Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Đêm khuya, tôi nhận được tin nhắn từ một người phụ nữ, kèm theo ảnh mật giữa cô ta Quý Minh, tôi chẳng buồn bận tâm.

Chuyện này đâu phải lần .

Tôi chuyển tiếp bức ảnh cho Quý Minh, gửi luôn thông tin về khu căn hộ đã nhắm sẵn.

【Chúng ta cho bọn căn ở đây nhé? Coi như quà trưởng thành cho chúng.】

Khu căn hộ này vừa mới mở bán, vị trí đắc địa, tiện ích đầy đủ, mảng xanh cũng rất tốt.

Tôi từng dẫn mẹ đến xem lần, rất ưng ý, đang định để Quý Minh chi tiền thì bên kia đã tự dâng gối lên.

Không lâu sau, Quý Minh nhắn lại: 【Được.】

Tôi lập tức nhắn cho nhân viên bán hàng.

【Ngày mai tôi dẫn chồng tôi qua quẹt thẻ, đúng, căn, thanh toán toàn bộ, ghi tên con gái con trai tôi.】

Sáng hôm sau, tôi đã đứng chờ trước cổng phòng giao dịch bất động sản.

Quý Minh đến trễ, trên cổ còn lộ rõ vết đỏ chói mắt.

“Chà, chơi bời cũng lắm chiêu đấy.”

Tôi lên tiếng trêu chọc.

Anh ta không đáp, chỉ đưa cho tôi một chiếc thẻ.

“Tôi chuyển tiền cho cô không được sao? Lần nào cũng bắt tôi đích chạy một chuyến.”

“Không được.”

Tôi giơ ngón trỏ lắc lắc.

“Nhà là để tặng con, tính là tài sản riêng của tụi nó, đương nhiên anh – của tụi nó – phải đích đến. Lỡ sau này anh chối, nói tôi biển thủ tài sản chung thì sao?”

Quý Minh lườm tôi một cái.

“Được ! Cô biết tôi không phải loại người đó mà.”

Tôi biết anh ta đến mức như vậy.

Nhưng người khó đoán, lúc yêu nhau, tôi cũng chẳng ngờ anh ta lại phản bội cuộc nhân này.

Nhân viên bán hàng mà tôi đã hẹn trước tiếp đón chúng tôi với nụ cười rạng rỡ.

Thủ tục tiến hành suôn sẻ, không xảy ra vấn đề .

Ra khỏi phòng giao dịch, Quý Minh ra hiệu bảo tôi lên anh ta.

“Không cần, tôi tự lái .”

Nghĩ ngợi một , tôi lại dặn dò Quý Minh.

“Anh biết tôi coi trọng tiền bạc. Với mấy cô kia thì chơi bời thôi, đừng cho nhiều quá, nhiều quá tôi sẽ xót. Lỡ mà tôi chịu không nổi phải đòi lại tiền thì phiền đấy.”

Quý Minh bật cười khẩy: “Ha, giờ cô rộng lượng thật đấy, khác xưa .”

2

Trước kia tôi thế nào à?

Lần tiên biết Quý Minh ra tìm người đàn bà khác, tôi hận không khiến anh ta c/h/e/c ngay lập tức.

Tôi Quý Minh quen nhau, yêu nhau từ đại học.

Tôi anh ta khởi nghiệp, anh ta vượt qua quãng khó khăn .

Đến việc ăn khởi sắc, công ty bắt có lãi, chúng tôi thuận theo tự nhiên bước vào lễ đường, kết thành vợ chồng.

Chẳng bao lâu sau, tin vui đến, tôi thai song .

Lúc đó tôi nghĩ, đời này hạnh phúc đến thế là .

Cho đến cuối thai kỳ, Quý Minh ngoại tình.

Tôi bụng dạ chửa, chặn anh ta cô thư ký lại trong văn phòng, suýt nữa tức giận đến mức non.

Nằm trên giường bệnh dưỡng thai, Quý Minh quỳ gối trước mặt tôi.

“Huệ Huệ, là cô ta quyến rũ anh. Em tha cho anh một lần, được không?”

Có phải đàn ông ngoại tình , ai cũng đổ lỗi cho người phụ nữ khác?

Chẳng lẽ anh ta không có lỗi sao?

Một bàn tay vỗ không kêu, người bọn họ đều là đồ rẻ mạt!

mẹ chồng vội vã đến bệnh viện, một người nắm chặt tay tôi, xót xa an ủi, một người đạp thẳng vào ngực Quý Minh.

Ngay cả mẹ chồng cũng tức giận đến mức không chấp nhận nổi, kịp để anh ta mở miệng, mẹ chồng đã tát cho anh ta một cái.

“Huệ Huệ đang thai con anh, anh sao dám ra chuyện như vậy!”

Nghe tiếng chửi mắng của họ, nghe lời xin lỗi của Quý Minh, tôi như dao c/a/t, nước mắt không ngừng rơi.

Dù anh ta có hối hận bao nhiêu, thì đã sao?

Tình yêu giữa chúng tôi đã nứt vỡ, không hàn gắn lại được nữa.

Để bù đắp lỗi lầm, Quý Minh chuyển toàn bộ tài sản trong nhà sang tên tôi.

mẹ chồng cũng chuyển tiền cho tôi, bảo tôi lo giữ sức khỏe trước đã.

Chẳng lâu sau, tôi đôi trong cơn đau tột – một trai một gái.

Quãng đó là khoảng u ám trong đời tôi.

Một mặt tôi hạnh phúc vì sự chào đời của bọn , mặt khác lại đau vì sự phản bội của cha chúng.

Nỗi đau ấy, chẳng nói nên lời.

Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục.

Tôi chỉ còn cách trút mọi cảm xúc lên người Quý Minh.

Tôi hận anh ta, ghét bỏ anh ta, ngày ngày đêm đêm n/g/u/y/ề/n r/ủ/a anh ta trong .

Các người tưởng như vậy là anh ta biết hối cải sao?

Tất nhiên là không.

Sau bị bắt lần , Quý Minh quả thật đã yên phận một .

Anh ta biết kiếm tiền, thương con, cũng chịu khó lo cho gia đình.

mẹ tôi khuyên nhủ, vì con, hay là cho anh ta thêm một cơ hội.

Nhưng chó không bỏ được thói ăn p/h/â/n.

Ngoại tình sẽ chẳng chỉ có một lần.

3

Ngày tổ chức tiệc thôi nôi cho bọn , Quý Minh mãi vẫn tới, gọi điện cũng không bắt máy.

tôi khựng lại một nhịp.

Không dự đoán, lúc anh ta tới nơi, tôi liếc mắt một cái đã thấy dấu son môi lồ lộ nơi cổ áo sơ mi.

Cơn giận bùng lên tận đỉnh , tôi kéo anh ta đến một chỗ khuất.

“Sao thế?” Quý Minh ngơ ngác không hiểu chuyện .

“Sao thế à?!”

Tôi hạ giọng, nghiến răng nghiến lợi chỉ vào dấu son môi kia.

“Hôm nay là tiệc thôi nôi của con, mời bao nhiêu họ hàng, khách khứa, vậy mà Quý Minh, anh lại hú hí bên ?”

Móng tay tôi gần như bấm sâu vào da thịt.

Quý Minh hoảng hốt, kéo tay tôi lại: “Nghe anh giải thích đã.”

Tôi hất mạnh tay ra.

anh có áo sơ mi sạch, thay ngay .”

Mũi tôi cay xè, nước mắt suýt nữa không kìm được mà rơi xuống.

Nhớ lại hôm nay là ngày , tôi lại phải gượng gạo nở nụ cười.

Tối hôm đó, chúng tôi cãi nhau dữ dội.

Tôi lục lọi khắp trong anh ta, cuối bật cả camera hành trình lên xem.

Quý Minh vẫn đang quanh co: “Không có cả…”

tiếng cười đùa ve vãn của người họ vang lên, anh ta im bặt.

“Quý Minh, đồ khốn!” Tôi tát cho anh ta một cái thật mạnh.

Quý Minh châm điếu thuốc, từ ngăn chứa lấy ra một chiếc thẻ.

“Trong này có 80 vạn.

Em không thông cảm cho anh à? Chuyện công ty đều đè lên vai anh, anh cũng mệt mỏi lắm.”

Anh ta mệt?

Ai mà chẳng mệt?

Mệt là lý do để tìm phụ nữ bên sao?

Vậy tôi cũng có ra tìm đàn ông à?

“Quý Minh, tôi muốn ly .”

Tôi lạnh nhạt nhìn anh ta một cái, cầm lấy chiếc thẻ có 80 vạn bên trong, xuống , về nhà.

4

Cuộc ly đó, dĩ nhiên không thành.

Chuyện lần này kết thúc bằng việc Quý Minh cho tôi bọn 30 vạn tiền trang sức vàng.

Thực ra tôi vốn không có ý định ly với anh ta.

Có lẽ là “ con vượng tài”, hoặc đúng như người ta nói, con cái ra đã tự theo vận may.

Sau bọn chào đời, việc ăn của Quý Minh ngày càng phát đạt.

Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, tài sản của Quý Minh đã đạt đến mức mà chúng tôi từng dám nghĩ tới.

Huống hồ lúc đó bọn còn đang bú sữa mẹ, tôi không nỡ rời xa chúng để .

Việc tôi cần chính là tiêu tiền của anh ta để chăm sóc bản , nâng cao giá trị bản , nuôi dưỡng con cái thật tốt, để mẹ con tôi được sống trong sung túc đủ đầy.

Đó cũng là lý do suốt từng ấy năm tôi từng nghĩ đến chuyện ly .

Trong những tháng ngày khó chịu đựng , Quý Minh luôn dùng tiền để bịt miệng tôi.

Anh ta , nhà cho mẹ con tôi, lo tất cả mọi chi tiêu.

Tôi không hề nương tay nhận tiền từ tay Quý Minh, tiêu xài không do dự cho bản con cái.

Cưỡi ngựa, bắn cung, golf, trượt tuyết – chỉ cần chúng thích, tôi đều ủng hộ cho học, cho trải nghiệm.

Chúng học trường tốt , tham gia lớp năng khiếu tốt , du lịch khắp mọi miền đất nước.

Hơn mười năm qua, tôi cứ thế tiêu tiền mà Quý Minh kiếm được, tận hưởng những lợi ích anh ta lại, đồng từng một rút trái tim mình ra khỏi con người anh ta.

Giữa chúng tôi, cũng chỉ còn lại một mối quan hệ duy – tiền.

Tùy chỉnh
Danh sách chương