Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lần , tôi không dây dưa , dứt khoát đứng dậy.
Phía sau vang lên tiếng lụa vải cọ xát, cùng thở dồn dập.
Tôi không ngoảnh đầu lại, đóng cửa lại một cách dứt khoát, cắt đứt toàn bộ âm thanh nghẹn ngào chưa kịp thốt .
【Đừng mà chị gái! Cá nhỏ sắp c.h.ế.t rồi!】
【Hai năm nay anh ấy đã vào kỳ phát rồi, luôn cố gắng kìm nén, đến mức phát bệnh! ơn cứu lấy anh ấy!】
【Sao mọi người cứ xin nam chính nhỉ? Tôi thấy nữ chính đúng mà. Đừng chiều chuộng anh ta mãi, đáng rời thì phải rời !】
Tôi tựa lưng vào tường, từ từ trượt xuống, ôm gối co người lại.
Thì , đang chờ ngoài cửa.
anh chủ động, tức là anh sống.
anh vẫn từ chối, chẳng còn cách nào.
yêu cần 100 để thành công, có 99 .
Nhưng cuối cùng phải do anh .
【Chị gái vẫn mềm lòng… sự đáng yêu quá.】
【Nhưng chị ngồi ngoài đó phòng có khác gì đâu? Anh ấy đang kỳ phát , mùi hương của chị… anh ấy vẫn ngửi thấy.】
【Chị gái ơi, nam chính đã bung đuôi cá rồi, liệu mà tự bảo vệ mình .】
【Xong rồi, tôi có cảm giác chị gái sắp “ăn” đến tận xương luôn…】
Bỗng bên vang lên một tiếng “RẦM”.
Là đuôi cá đập mạnh xuống sàn.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, một luồng sáng lam chói mắt rạch toạc cánh cửa sắt.
Đuôi cá lạnh lẽo quấn lấy eo tôi, chớp mắt, tôi đã kéo vào bên .
thở nóng rực phủ lên mặt, như thiêu cháy tôi.
Tôi đưa tay chạm vào vảy cá phát sáng trên trán anh, bật cười nhẹ:
“Anh trai, anh đẹp đấy.”
Chưa dứt lời, cơn mưa nụ hôn đã trút xuống.
Mãnh liệt đến mức tôi không còn để thở.
【Vị dâu! Siêu mỏng! Quăng rồi!】
【Khoan! Khoan đã hai người ơi! ơn dùng biện pháp bảo vệ trước !】
【Không! Sao lại màn đen rồi! Thành viên VIP chúng tôi không được xem là sao?!】
【Tức c.h.ế.t mất!!!】
Đêm nay… còn dài lắm.
Lúc tỉnh lại, tôi đã ở nhà.
Thì đứng cạnh giường, thấy tôi tỉnh lại thì đỏ mặt.
Hứa Tri Ý tháo thiết theo dõi trên tay tôi:
“Yên tâm, ấy không sao. là… kiệt sức thôi.”
ấy chớp mắt tôi, ánh mắt trêu ghẹo:
“Sao rồi? Mùi vị người cá thế nào hả?”
Tôi đỏ bừng mặt, vội kéo chăn che lên.
Thì ho nhẹ một tiếng:
“Chuyện không liên quan đến .”
“Trời ạ! Người cá các người đúng là bạc !”
Hứa Tri Ý lớn tiếng oán trách:
“ không có tôi chữa bệnh anh suốt bao năm qua, giờ chắc anh chẳng còn sống để gái đâu!”
“Còn , không phải tôi giả vị hôn thê của anh, thì hai người sao có tiến triển nhanh như ?”
“Rồi còn ai? Ai là người lúc anh sắp không nổi, gọi gái anh đến? Còn chu đáo chuẩn cả… gói cứu sinh phòng ngừa !”
Tôi nhỏ giọng phản bác:
“ … không dùng tới…”
Hứa Tri Ý trợn mắt:
“Hai người các người, vội đến luôn hả?!”
Tôi xấu hổ gật đầu.
ấy vỗ vai tôi, ánh mắt như nhìn chiến hữu:
“Người cá sinh sản khỏe lắm đó.”
Thì hết nổi, đuổi ấy .
phòng còn lại hai người.
Không gian im lặng đến mức có nghe thấy tiếng hít thở.
Anh mở lời trước:
“Anh sẽ trách nhiệm.”
Tôi lập tức nhớ đến những hình ảnh đầy xấu hổ đêm qua, đỏ mặt gật đầu:
“ sẽ trách nhiệm anh.”
Đối con cá nhỏ có yêu một người cả tôi sẽ nghiêm túc mà yêu thương anh.
Bốn mắt nhìn nhau.
Lửa lại bùng cháy.
Đến lúc tôi kịp nhận , mình đã anh đè dưới thân.
Dòng chữ bay đầy màn hình:
【Kỳ phát đâu kéo dài một đêm nha~~】
【Chị gái lại sung sướng rồi! Trời ơi, c.h.ế.t mất thôi!】
【Con cá c.h.ế.t tiệt kia sao có ăn mất chị gái tui!】
【Sao lại đen màn rồi?! ơn, là VIP thì xem tí chứ!!!】
Thời gian trôi nhanh như gió, chớp mắt đã hai tháng trôi qua.
Gần đây tôi thấy mình chẳng còn cảm giác thèm ăn, “chị dâu” đã biệt tăm biệt tích từ lâu.
Một suy nghĩ chợt lóe lên.
Tôi kiểm tra… hai vạch .
Tôi vừa định báo tin Thì thì dòng chữ bay ngang cắt ngang:
【 ấy có mang thai không? Dù sao hai người vẫn chưa ký kết khế ước bạn mà.】
【Mà nói mới nhớ, sao nam chính vẫn chưa nói nữ chính biết chuyện khế ước ? không ký, hai người về lý vẫn chưa là bạn sự.】
【Chắc là nam chính không trói buộc chị gái quá sớm. Người cá cả có một bạn , nhưng loài người thì không. Chừng nào chưa ký khế ước, nữ chính vẫn còn đường lui.】
Tôi nhìn màn hình, suýt thì tức cười.
cảm lâu như thế, Thì vẫn còn đề phòng tôi à?
Mũi tôi cay xè, n.g.ự.c nghẹn lại.
Lần , tôi không chủ động tha thứ .
Tôi “ôm cá con chạy trốn”, để anh phải tìm tôi đến chân trời góc bể!
Tôi gửi Thì một tin nhắn cuối cùng:
“Đứa bé , không giữ . Tạm biệt.”
Sau đó, tháo sim, bay thẳng nước ngoài.
Ở nước ngoài được một tháng.
mà… Thì không hề tìm tôi.
năng lực của anh, tìm một người như tôi không phải dễ như trở bàn tay à?
Hay là, thực … anh chưa từng tìm?
Đây chính là kết cục của một người chưa ký “khế ước bạn ” sao?
Tôi vuốt nhẹ bụng, chua xót lòng.
Bụng tôi vẫn cứ phẳng lì như cũ.
Ba tháng rồi… mà vẫn chưa lộ bụng sao?
Không không to , đến phản ứng thai nghén không còn.
Tôi hài lòng gật đầu.
Ngoan đấy, con tôi, còn biết không hành mẹ.