Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
“Lâm Kiều, trọc phú nhất thành phố ta lại đi hiến tinh kìa!”
Đổng Nhiễm Nhiễm múa may quay cuồng, vẻ mặt vô phấn khích.
“Mày xem, tao có nên giành một suất để ‘mẹ sang nhờ ’ không?”
một thoáng hỗn loạn, mọi thứ trước mắt tôi dần trở nên rõ ràng. Tôi người trước mặt và chiếc trên tay cô ta.
Màn hình hiển thị một bức ảnh chỉnh sửa vô điển trai, bên dưới là thông tin chi tiết về vị phú nọ.
[Gây sốc! phú nhất thành phố bất ngờ hiến tinh tại Bệnh viện Trung ương XX!]
Khung cảnh y hệt kiếp trước như một mũi kim châm thẳng vào dây thần kinh của tôi.
Ở kiếp trước, Đổng Nhiễm Nhiễm giơ lên và hỏi ý kiến tôi như vậy.
Tôi đã lo rằng thủ đoạn của bọn nhà là không có giới hạn, nếu cô ta sinh ra rồi đứa bé bị bắt đi làm kho nội tạng chịu t ộ i vô ích .
nhiều lần tôi khuyên can, Đổng Nhiễm Nhiễm mới từ bỏ ý định đó.
Không ngờ mấy năm , vị phú lại công khai kết quả ADN, gọi tất đứa trẻ về và cho mỗi đứa một triệu tệ.
Đổng Nhiễm Nhiễm, trong cơn ghen tuông tột độ, đã dùng dao đ â m c ế t tôi.
Kiếp , tôi quyết định dẹp bỏ lòng tốt của mình, chỉ lặng lẽ đứng cô ta từng bước tự tìm đến chỗ c ế t.
“ không thế! Mày ông phú trai đúng không?”
“Kể không của phú tao lời to rồi, ha ha ha.”
Đổng Nhiễm Nhiễm mê mẩn ngắm bức ảnh, đầu óc chìm trong ảo mộng viển vông. Cô ta mở phần bình luận và một tin nhắn ghim trên đầu.
[Tôi có nguồn riêng để lo vụ , có chị em nào hứng thú không?]
Đổng Nhiễm Nhiễm vội vàng nhấn vào và nhắn tin riêng. Một lúc , cô ta hét lên thất thanh.
“Cái ! Một liều t i n t r ù n g mà cần đến 50 vạn tệ á!”
Nghe sự do dự của Đổng Nhiễm Nhiễm, tôi giả vờ tốt bụng khuyên nhủ: “Nhiễm Nhiễm, đây có thể là cơ hội ngàn năm có một đấy, mày đừng bỏ lỡ.”
“Hơn nữa mày xinh như vậy, nhỡ đâu vị phú để mắt tới trở thành phu nhân nhà !”
Hai người bạn phòng khác tỏ vẻ bối rối, rõ ràng là định lên tiếng can ngăn. Tôi lén lắc đầu với , kịp thời ngăn lại.
Đổng Nhiễm Nhiễm lo lắng gãi đầu: “Nhưng mà… tao nghe sinh đáng sợ lắm. Không chỉ có đủ thứ biến chứng mà còn xuất hiện nếp nhăn xấu xí nữa, lỡ như…”
“Làm có lỡ như nào.” Tôi chặn đứng sự do dự của cô ta.
“Nhiễm Nhiễm, mày còn trẻ thế , chắc chắn hồi phục nhanh thôi. Mày lại còn có tạng người dễ gầy, cần sợ mấy thứ đó.”
Lúc Đổng Nhiễm Nhiễm mới có thể yên lòng. Cô ta tôi đầy đắc ý.
“ mày yên tâm, nếu tao thành phu nhân có, chắc chắn không quên mày đâu!”
2
Mấy ngày đó, Đổng Nhiễm Nhiễm liên tục chạy ra ngoài và thường xuyên trốn học. Bạn phòng khuyên cô ta rằng nếu cứ tiếp tục như vậy bị rớt môn.
Đổng Nhiễm Nhiễm hề bận tâm: “Rớt môn có là cái thá . Đợi tao ‘mẹ sang nhờ ’, đến giáo viên chủ nhiệm gặp tao tươi cười chào đón!”
Bạn phòng không khuyên nữa nên đành im lặng. của Đổng Nhiễm Nhiễm reo không ngớt, nhóm chat “hội các bà mẹ tương lai” vô sôi nổi.
Trong đó toàn là người phụ nữ có suất nhận t i n t r ù n g qua kênh đặc biệt.
“ bọn ai xinh thế …” Tôi nghe tiếng Đổng Nhiễm Nhiễm lẩm bẩm.
“Lâm Kiều, mày xem tao với ai xinh hơn.”
Tôi chiếc chìa ra, giả vờ chăm chú xem xét bức ảnh.
“Nhiễm Nhiễm, mặt mày hình như hơi to một chút.”
“ mũi nữa, không thanh tú cho lắm.”
“ kỹ mắt hình như không đủ to…”
lời của tôi khiến Đổng Nhiễm Nhiễm có chút suy sụp. Cô ta vốn luôn tự hào về ngoại hình của mình và chưa từng bị ai bình phẩm như vậy.
Tôi lặng lẽ bồi thêm một câu: “Không đâu Nhiễm Nhiễm, đều là phẫu thuật thẩm mỹ đấy. Tuy mày không bằng nhưng mày có tâm hồn mà!”
Đổng Nhiễm Nhiễm im lặng không , nhưng tôi có thể rõ sự ghen tị và không cam lòng hiện lên trên mặt cô ta.