Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Đột cổ tay tôi nhói lên.

Chương Hạc đoạt lấy điện thoại, siết chặt tay tôi đến phát đau, “Lương Mạt, có nhiều em không thấy bản thân hơi quá đáng ?”

Con gái cô ta đột òa ra khóc, mắng tôi là đồ phụ nữ xấu xa.

Chương Hạc càng thêm giận, “Lương Mạt, mau xin lỗi Ôn Ninh .”

Anh ta đã chẳng tao nhã thường ngày, thay vào đó là vặn vẹo âm trầm đến phát sợ.

Tay tôi thiếu chút nữa bị anh ta bẻ gãy.

Nếu không tôi đã sớm điều dưỡng tốt, sợ đau đến mức đổ mồ hôi lạnh.

Hoá ra những dịu dàng, những hỏi han ân cần trước kia chẳng là thật tâm thương, là phần thưởng cho tôi – kẻ vốn luôn biết điều, rộng lượng, cam chịu uất ức thôi.

Tôi ở bên ngoài liều ch.ết làm việc, chẳng bằng một khóc ánh trăng sáng của anh ta nấc lên.

Ngực tôi nghẹn dính một khối nặng như tạ, thật ghê tởm, tôi nhịn không , nôn khan.

Chương Hạc sửng sốt, buông tay tôi ra, trên hiện lên một tia áy náy.

Tôi không đợi anh ta lùi về phía sau, hung hăng cho anh ta một cái tát vang dội.

“Chát!”

Chương Hạc không ngờ tôi ra tay đánh anh ta, đứng sững lại chỗ, “Lương Mạt, em… em điên !”

Tôi lười nói lời vô nghĩa anh ta, “Rầm!” một đóng cửa phòng lại.

8

Trước khi , Chương Hạc vẫn bưng một cốc tới cho tôi như mọi ngày.

Ngay cả khi chiến tranh lạnh, anh ta vẫn giữ hình tượng chồng hoàn hảo.

Nhưng không che giấu hoàn toàn giận sâu trong đáy mắt.

Trước kia, mỗi lần tôi uống xong đều một mạch đến sáng.

Hiện giờ nghĩ lại, này nhất định có điều kì lạ!

Tôi làm ra bận rộn công việc, không thèm để ý tới anh ta.

Anh ta không hề thúc giục tôi, đặt cốc xuống xoay bước khỏi phòng.

Chờ anh ta vừa rời khỏi, tôi nhanh chóng đổ sạch cốc vào nhà vệ sinh.

Khi anh ta quay lại, thấy cốc đã cạn sạch, khoé miệng quả lên gợi lên một mạt cười lạnh lẽo.

Rất nhanh, tôi liền chứng kiến một màn hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Sau khi Chương Hạc chắc chắn tôi đã “ say như ch.ết” liền bật dậy, lặng lẽ tiến về phòng cho khách.

Ôn Ninh đã chờ từ lâu, lập kéo anh ta lăn lên giường.

Trong điện thoại truyền tới thở dốc của hai họ, nói ngắt quãng.

“Cô ta không đột tỉnh lại chứ?”

“Không đâu, anh đã bỏ thêm thuốc trong .”

Tôi giận nghiến răng: Quả !

“Hôm nay cô ta đột gây , liệu có đã biết không?”

Chương Hạc dừng một chút nói, “Không nào, cô ta anh như , không nghi ngờ anh đâu.”

Ôn Ninh không vui, hừ một , “Anh cảm ơn lúc trước em đã li hôn anh, bằng không làm anh tìm một cô vợ tốt như chứ.”

Chương Hạc không phản bác, ngược lại liên tục gật đầu, “Quả thật cô ấy rất tốt anh, anh cô ấy. Em đừng làm gì khiến cô ấy bị thương.”

Nhìn thấy dáng thâm tình của anh ta, tôi cảm thấy ghê tởm, thiếu chút nữa lại nôn sạch bữa tối ra.

Ôn Ninh đẩy anh ta ra, “ anh ở đây làm gì, mau tìm cô ta !”

Chương Hạc cười khẽ: “Ghen ? Yên tâm , tình của anh cô ấy, khác hoàn toàn tình anh dành cho em.”

Ôn Ninh vẫn giận, cười nhạo một , “Anh đừng coi em là con ngốc nữa! Em biết thừa! Cô ta không có con, anh dỗ em sinh con nối dõi cho anh chứ gì?!”

Chương Hạc không nói gì, có cam chịu.

Hoá ra, đứa con trai kiếp trước của bọn họ, chính là có vào lúc này.

Nếu Chương Hạc đã quan tâm con cái như , cần nói rõ ràng tôi, tôi lập để anh ta tự do.

Nhưng anh ta cái gì .

Tôi vừa lưu lại video, vừa âm thầm thề, nhất định để đôi cẩu nam nữ này trả giá thật đắt!

9

Chương Hạc dần phát hiện tôi càng ngày càng khó tiếp cận.

Anh ta ôm tôi từ phía sau, tôi trực tiếp né tránh.

Anh ta hôn lên trán tôi, tôi lập dùng giấy chà xát thật mạnh, lau sạch .

“Gần đây việc công ty bận rộn, tôi rất mệt.”

Vài lần như , Chương Hạc không kiên nhẫn nữa. Anh ta u oán làm bữa cơm tình mang tới cho Ôn Ninh, nhưng nghe nói bị Ôn Ninh ghét bỏ, đòi ăn một bữa tiệc lớn bằng lòng bỏ qua.

Kiếp trước, có tôi mắt m/ù bị mấy bát cơm canh nhạt nhẽo kia làm cho động lòng.

Bữa ăn của bọn họ có vui hay không, tôi không rảnh quan tâm.

Bởi vì Chương Hạc không chiều lòng Ôn Ninh, hai tranh cãi ầm ĩ, anh ta bỏ về công ty trước.

“Rốt cuộc em làm ?!” Chương Hạc vừa gặp đã chất vấn tôi.

“Anh mũi hỏi tôi tại à? Đám họ hàng thân thích của anh làm đúng! Những anh đề bạt làm ăn kiểu gì đây?” Tôi ném một tập tài liệu trước anh ta.

Chương Hạc cau cầm lên xem, vừa lật vài trang, sắc không ngừng biến hoá.

“Bọn họ… đã theo anh rất lâu .” Ngữ khí của Chương Hạc dịu xuống.

“Theo anh nhiều năm thì ? Là có ăn cây táo, rào cây sung? Là có biển thủ tiền của công ty?”

Chương Hạc trầm mặc hồi lâu, sau đó cầu xin tôi hãy tha cho bọn họ một con đường sống.

Tôi không chút nương tay, nói một nửa số cổ phần trong tay anh ta thì đồng ý không báo cảnh sát.

Chương Hạc tuy đểu cáng, nhưng đối đám họ hàng này vẫn rất nhân từ.

Tôi chắc chắn, anh ta sĩ diện.

thứ tôi nhắm tới, chính là cổ phần trong tay anh ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương