Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

16

Chương Hạc cắn răng kí tên.

Công lại kí được một hợp đồng lớn, tôi vô cùng vui vẻ.

Trong bữa tiệc, khứa nâng , tiếng tách cụng vào nhau vang lên thanh thuý không ngớt.

Chương Hạc vọt vào giữa đám người, tây trang nhăn nhúm, cà vạt xộc xệch, tóc bị nước mưa xối ướt nhẹp, dính bết vào trán.

Anh ta quỳ thụp xuống đất, đầu gối chạm xuống sàn vang lên tiếng trầm đục, “Mạt Mạt, tha thứ cho anh! Cho anh thêm một cơ hội nữa, anh hứa sẽ không bao giờ tái phạm!”

Anh ta nghiêng đầu, trên không biết là nước mưa hay là nước mắt.

Tôi nhấc rượu, rượu trong sóng sánh lay động.

Trước Ôn Ninh với anh ta là bởi công xảy ra vấn đề.

Hiện giờ công chuẩn bị lên sàn, anh ta lại phải ra đi tay trắng, không dám với Ôn Ninh.

Ôn Ninh vẫn quen thói cũ, tiêu tiền như nước, không ngừng thúc giục anh ta mau chóng chuyển cổ phần cho cô ta.

Lúc , anh ta liền đem phần hợp đồng ma cho Ôn Ninh.

Nhưng sao tôi có thể để người họ yên ổn chứ.

Trên bạn bè, tôi cố ý khoe khoang sự giàu sang, đồng thời để lộ một vài sơ hở, như nhắc nhở về bản hợp đồng giả dối .

Ôn Ninh quả nhiên cãi vã kịch liệt với anh ta.

Tôi lại gửi cho Chương Hạc đống ảnh chụp Ôn Ninh thân mật cùng rất nhiều gã đàn ông khác nhau, ám anh ta là kẻ “đổ vỏ”, đừng ngốc nghếch mà nuôi con cho người khác.

Tuy rằng tôi không chắc chắn đứa bé không phải của anh ta.

Không ngờ Chương Hạc có chút bản lĩnh, vậy mà ép được Ôn Ninh đi làm xét nghiệm ADN.

Cái thai quả nhiên không phải của anh ta.

thật, nếu không phải vì đời tôi đã sớm sai người điều tra Ôn Ninh, tôi không ngờ cô ta lại chơi bời phóng túng đến mức đó.

Chương Hạc và Ôn Ninh cãi vã một trận long trời lở đất, cuối cùng anh ta giận dữ bỏ đi, sau đó không biết vì sao lại chạy tới đây.

Tôi cúi đầu người đàn ông tỏ vẻ hối hận trước , giống như một con chó hoang.

Trong lòng tôi không gợn nổi chút đồng tình.

Cố Tranh – một nhà đầu tư, đi tới, đặt tay lên vai tôi, “Người như vậy mà cô vẫn còn vương vấn sao?”

Cố Tranh vẫn luôn khinh thường Chương Hạc. Kiếp trước, mấy lần công gặp nguy cơ, đều là anh ra tay tương trợ.

Tôi biết tâm tư của anh, nhưng tôi của đời trước vẫn luôn tự trói buộc bản thân trong tình yêu giả dối của Chương Hạc, đành ôm sự áy náy đối diện với anh.

“Cô và hắn đã sớm có gian tình với nhau phải không?!” Chương Hạc đứng bật , vung nắm đấm về phía Cố Tranh.

Cố Tranh nghiêng người tránh thoát, phản công đấm lại một quyền vào Chương Hạc.

Chương Hạc lảo đảo lùi lại vài bước, khóe miệng đổ máu.

“Bảo vệ!” Cố Tranh hô một tiếng, mấy bảo vệ lập tức chạy tới khống chế Chương Hạc.

“Mau buông ra! Đám khốn !!!” Chương Hạc giãy dụa, thanh âm khàn khàn.

Bảo vệ hắn ra khỏi hội trường, ném hắn ra .

Cố Tranh tay qua eo tôi, môi dán sát bên tai, “Không có việc gì.”

Tôi tựa vào lồng ngực anh, lắng nghe nhịp tim vững vàng của anh.

Tiệc rượu tiếp tục, âm nhạc vang lên, đám người lại một lần nữa đầu khiêu vũ.

Tôi cùng Cố Tranh đi vào trung tâm sân khấu, xoay tròn, đung .

Giây phút , tôi đã chờ rất lâu .

17

Tiệc rượu kết thúc, khứa đi.

Khi tôi và Cố Tranh khỏi sạn, mưa bên đang rơi.

Cố Tranh dù, che cho tôi.

Chúng tôi sóng vai nhau đi trong mưa, ánh đèn đường cam nhạt chiếc bóng dài ra, chạm vào nhau.

“Tôi em về nhà nhé?” Cố Tranh hỏi.

“Đến nhà anh đi.” Tôi ngẩng đầu anh.

Hầu kết Cố Tranh lăn lộn, anh siết chặt eo tôi.

Xe phi như bay trong làn mưa, cần gạt nước lay động, gạt đi màn nước bám trên kính xe.

Trong xe, hệ thống sưởi thổi ra luồng nhiệt .

Cố Tranh quay sang, vươn tay nắm tay tôi.

Tay anh dày rộng, vô cùng .

Tôi đáp lại, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Xe dừng trước cửa biệt thự, Cố Tranh xuống xe, lịch sự cửa giúp tôi.

Chúng tôi bước vào, Cố Tranh gấp gáp cởi áo vest, xoay người ôm chầm lấy tôi, bế tôi vào thẳng phòng ngủ.

Tôi tay ôm choàng lấy cổ anh, chủ động tới.

cửa sổ, tiếng mưa tí tách.

Bên trong phòng, tiếng người thở dốc giao triền.

Đêm dài vô tận.

Ngày hôm sau, ánh trời xuyên qua rèm cửa, chiếu lên sàn nhà lấp lánh.

Tôi mắt, Cố Tranh đã giường.

Anh đứng trước cửa sổ, trên người khoác áo tắm, lưng về phía tôi.

Tôi đứng , đi tới sau anh, tay ôm anh từ phía sau.

“Em ?” Cố Tranh xoay người lại, khẽ cúi xuống lên trán tôi, “Bữa sáng đã chuẩn bị xong hết .”

Chúng tôi đi tới bàn ăn, bên trên là bánh bao, sữa, trứng ốp la.

“Về sau, em chính là chủ nhân nơi .” Cố Tranh ghế, giúp tôi ngồi xuống.

Tôi cầm một miếng bánh mì, phết mứt hoa quả, “ anh, Cố Tranh.”

“Giữa chúng ta, không cần .”

Tôi lắc đầu, “Em , là bởi vì anh chấp nhận em. là, xin lỗi, chúng ta có thể ở bên nhau, nhưng sẽ không thể có một gia đình đầy đủ.”

Cố Tranh cầm cốc sữa, uống một ngụm.

Anh trầm mặc hồi lâu.

“Được.”

18

Chương Hạc như uống nhầm thuốc, đầu đi.ên cuồng theo đuổi tôi.

Mỗi ngày anh ta đều xuất hiện dưới lầu công , tay ôm một bó hoa hồng.

Anh ta trước gây ra lỗi lầm, bây giờ sẽ đầu theo đuổi từ đầu, khiến tôi thấy tấm lòng của anh ta.

17

Tiệc rượu kết thúc, khứa đi.

Khi tôi và Cố Tranh khỏi sạn, mưa bên đang rơi.

Cố Tranh dù, che cho tôi.

Chúng tôi sóng vai nhau đi trong mưa, ánh đèn đường cam nhạt chiếc bóng dài ra, chạm vào nhau.

“Tôi em về nhà nhé?” Cố Tranh hỏi.

“Đến nhà anh đi.” Tôi ngẩng đầu anh.

Hầu kết Cố Tranh lăn lộn, anh siết chặt eo tôi.

Xe phi như bay trong làn mưa, cần gạt nước lay động, gạt đi màn nước bám trên kính xe.

Trong xe, hệ thống sưởi thổi ra luồng nhiệt .

Cố Tranh quay sang, vươn tay nắm tay tôi.

Tay anh dày rộng, vô cùng .

Tôi đáp lại, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Xe dừng trước cửa biệt thự, Cố Tranh xuống xe, lịch sự cửa giúp tôi.

Chúng tôi bước vào, Cố Tranh gấp gáp cởi áo vest, xoay người ôm chầm lấy tôi, bế tôi vào thẳng phòng ngủ.

Tôi tay ôm choàng lấy cổ anh, chủ động tới.

cửa sổ, tiếng mưa tí tách.

Bên trong phòng, tiếng người thở dốc giao triền.

Đêm dài vô tận.

Ngày hôm sau, ánh trời xuyên qua rèm cửa, chiếu lên sàn nhà lấp lánh.

Tôi mắt, Cố Tranh đã giường.

Anh đứng trước cửa sổ, trên người khoác áo tắm, lưng về phía tôi.

Tôi đứng , đi tới sau anh, tay ôm anh từ phía sau.

“Em ?” Cố Tranh xoay người lại, khẽ cúi xuống lên trán tôi, “Bữa sáng đã chuẩn bị xong hết .”

Chúng tôi đi tới bàn ăn, bên trên là bánh bao, sữa, trứng ốp la.

“Về sau, em chính là chủ nhân nơi .” Cố Tranh ghế, giúp tôi ngồi xuống.

Tôi cầm một miếng bánh mì, phết mứt hoa quả, “ anh, Cố Tranh.”

“Giữa chúng ta, không cần .”

Tôi lắc đầu, “Em , là bởi vì anh chấp nhận em. là, xin lỗi, chúng ta có thể ở bên nhau, nhưng sẽ không thể có một gia đình đầy đủ.”

Cố Tranh cầm cốc sữa, uống một ngụm.

Anh trầm mặc hồi lâu.

“Được.”

18

Chương Hạc như uống nhầm thuốc, đầu đi.ên cuồng theo đuổi tôi.

Mỗi ngày anh ta đều xuất hiện dưới lầu công , tay ôm một bó hoa hồng.

Anh ta trước gây ra lỗi lầm, bây giờ sẽ đầu theo đuổi từ đầu, khiến tôi thấy tấm lòng của anh ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương