Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6
hôm sau, tôi bước vào chế độ đòi nợ không nghỉ.
Sáng vừa mở , là gọi điện, nhắn cho Phùng Hiểu Vũ đòi tiền.
“Dư Hồng, ban đầu anh còn thấy áy náy em.
Vì em từng đối xử rất anh.
Anh còn nghĩ em là người có nghĩa, không ngờ lại vì chút tiền trở mặt thế…”
Phùng Hiểu Vũ vẫn không chịu trả tiền, nhắn vô số , kể về cảm ngày xưa giữa chúng tôi.
Nói rằng chia tay tôi đến Hy Hy là bất đắc dĩ, mong tôi cho anh thêm chút thời gian.
lần này, mặc kệ anh ta nói gì, tôi chỉ lặp lặp lại đúng một câu: Trả tiền.
Có lẽ cuối cùng cũng chịu không nổi, hắn bắt đầu trả tiền dần.
mỗi ngày chỉ gửi một ít:
Có hôm 500, hôm khác 1.000.
Cứ , kéo dài gần hai tháng, hắn trả hết hai trăm ngàn.
tiền trả xong, không có nghĩa là giữa tôi hắn hết nợ.
Vì còn một món nợ lớn hơn – nợ .
là phần đáng kể !
Tôi thề, Phùng Hiểu Vũ định trả giá cho mọi thứ hắn làm!
tôi đang suy tính xem khiến hắn thân bại danh liệt thế nào…
Thì bất ngờ nhìn thấy hắn xuất hiện trên tivi trong một chương trình phỏng vấn doanh nhân.
Không biết nào, hắn trở “doanh nhân nổi tiếng tại địa phương”.
Nhìn hắn nói tự trước ống kính, còn tuyên bố mục tiêu sắp tới là đưa công ty lên sàn… tôi bật cười khinh bỉ.
thôi.
Cứ leo cao .
Leo càng cao, ngã càng đau.
Tôi , ngày sẽ đến.
7
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
nên, nếu muốn hạ gục được Phùng Hiểu Vũ, tôi hiểu rõ anh ta đang làm gì.
Không chỉ hiểu, tôi còn bắt đầu khởi nghiệp.
Bởi chỉ có khởi nghiệp, tôi thoát nghèo một cách nhanh .
Tại một quán cà phê nhỏ, tôi hẹn gặp A Sâm – trợ lý thân cận của Phùng Hiểu Vũ.
Trước đây tôi Phùng Hiểu Vũ còn bên nhau, tôi cũng rất A Sâm.
Mỗi lần mang cơm, mang quần áo đến cho Phùng Hiểu Vũ, tôi đều không quên phần của cậu ấy, vì thế cậu ấy luôn biết ơn tôi.
Sau biết Phùng Hiểu Vũ làm tổn thương tôi, A Sâm từng nhắn an ủi, nói tôi đừng buồn, rằng “anh Phùng chỉ là quá khao khát công, bị người ta xúi giục thôi.”
“Chị… chị gầy nhiều quá , nhìn cũng tiều tụy hơn hẳn.”
A Sâm chớp đôi to tròn, ánh chân xen lẫn áy náy.
“Chị là người , là anh Phùng có lỗi chị.”
“A Sâm, em đừng nói . Tất cả đều là duyên số, không thể nói đúng sai.
Hơn nữa mọi cũng qua , giờ anh em trả lại tiền cho chị, chị cũng không còn truy cứu nữa.”
Tôi đẩy ly cappuccino nhân viên vừa mang tới về phía cậu ấy.
“Quán này pha cà phê khá chuẩn, không thua gì Starbucks đâu. Em nếm thử xem.”
A Sâm lập tức cảm kích nhận lấy, nhấp một ngụm cẩn thận.
Cậu ấy vóc người nhỏ bé gầy gò, giống hệt Phùng Hiểu Vũ.
Là một “đàn em” Phùng Hiểu Vũ đưa quê lên, tính thà, hơi khép kín.
“Chị tìm em hôm nay… chắc không chỉ để uống cà phê trò nhỉ?”
A Sâm không ngốc, biết tôi định có muốn nhờ.
Tôi lấy ra một phong bao lì xì, bên trong có một vạn tệ, đặt lên bàn đẩy sang cho cậu ấy.
“A Sâm, nói lòng, sau chia tay anh Phùng, chị buồn lắm.
Chị biết, anh ấy rời bỏ chị là vì chị không đủ năng lực, không thể gì cho nghiệp của anh ấy.
Vì , anh ấy tìm một cô gái ‘có ích’ hơn.”
Tôi điều tra được, cô gái tên Lâm Hy Hy – người đang ở bên cạnh Phùng Hiểu Vũ – là con gái của một đối tác kinh doanh.
Để thắt chặt mối quan hệ hợp tác, cộng thêm việc ông bố ấy thấy được quyết liệt, kiên trì của Phùng Hiểu Vũ, nên chủ động tác cho hai người.
Cũng nhờ mối quan hệ , Phùng Hiểu Vũ dễ dàng có được dự án hiện nay.
“Chị đừng nói … chị anh Phùng nhiều lắm .
Chỉ là… em không biết có thể gì cho chị được.”
A Sâm nhìn chằm chằm vào bao lì xì dày cộp trước mặt, ánh hiện rõ khát khao do dự.
Mấy đứa cậu ấy, học hành không đến nơi, ra phố chẳng tìm được việc, chỉ còn cách bám theo Phùng Hiểu Vũ.
Phùng Hiểu Vũ chẳng kiếm được bao nhiêu, cũng không trả lương đàng hoàng.
Mấy đứa nhỏ A Sâm chỉ được ăn bữa đói bữa no.
“Chị có chút lòng thôi. Em cầm lấy, cải thiện bữa ăn .”
A Sâm mở to , ngạc nhiên cảm động:
“ ạ? Chị quá ! Em biết chị luôn đối xử tụi em.”
Tôi mỉm cười gật đầu, nhét bao lì xì vào tay cậu ấy.
“Chị yên tâm. giờ trở , chị cần gì, chỉ cần em được, em định sẽ hết !”
“Ôi giời, nghe em nói kìa.
Chị đâu có định sai khiến gì em.
Chị chỉ muốn tự đứng dậy nơi từng vấp ngã thôi.”
Sau , tôi nói rõ ý định yêu cầu của .
ra tôi cũng không bắt A Sâm làm gì to tát.
Tôi chỉ muốn biết cụ thể Phùng Hiểu Vũ đang kinh doanh gì, khách hàng ra sao, hình công ty thế nào.
Hiểu rõ , ắt sẽ có điểm đột phá.
Cùng lúc , tôi cũng bắt đầu lên kế hoạch khởi nghiệp cho riêng .
Hạ gục Phùng Hiểu Vũ không mục tiêu cuối cùng.
Trở nên mạnh mẽ, là đích đến thực .
Tôi đặt mục tiêu vào việc mở một phòng tập yoga.
Vì sao lại là yoga?
Vì mấy năm nay tôi luôn duy trì thói quen tập luyện.
Tôi cũng lấy được chứng chỉ huấn luyện viên yoga.
Mở phòng tập chi phí không quá cao, phù hợp điều kiện hiện tại của tôi.