Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

Hắn khô khốc khàn khàn nói:

“Đại tử định đoạt vợ của thần, đừng quên, chuyện hôn thượng ban thưởng.”

Không khí xung quanh Thượng Quan Dục giảm xuống, mang theo chế giễu.

“Chẳng bao lâu hủy bỏ, nỡ để nha hoàn của mình suốt đời mang khuôn mặt hủy hoại đó, không sợ ta phát sao?”

Tôi thuận thế tiếp :

đi hủy hôn ước, ta đưa , thành toàn ta tu thành chính quả. Ta và Đại tử, cả hai bên đều vẹn toàn, không là rất tốt sao?”

Khuôn mặt của Giang Mặc Ngôn cuối cùng hoàn toàn sụp đổ, khóe mắt đỏ au, như thể đã thoa son phấn đỏ tươi.

“Cẩm Hòa, nhất định quyết tuyệt như sao, chuyện của chúng ta đừng liên lụy người khác.”

Ta vẻ đau khổ của hắn ta, mỉm cười.

thêm một cơ hội nữa, không cần mỡ , ta không nhắc chuyện hủy hôn nữa, người nữ tử đó, đưa ả ta nơi vốn , ta coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra.”

Vừa dứt , ta cảm thân hình lưng cứng đờ.

Giang Mặc Ngôn đứng đó, không nói một .

Xem ra là hắn ta đã lựa chọn.

“Không , thì nhớ trong vòng 7 ngày, hãy tâu lên thượng chuyện hủy hôn, nếu không, , ta không giữ nữa, bây giờ, trương quản , tiễn khách.”

Giang Mặc Ngôn gần như đẩy ra ngoài.

Cha ta rời đi, nói chuyện công chưa giải quyết xong, để ta đích thân tiễn Thượng Quan Dục.

“Không nói muốn phi của ta sao, sao ngay cả liếc không dám.”

Ta lấy hết can đảm, thẳng vào đôi mắt thâm thúy khó lường của hắn.

“Điện hạ đã rồi đúng không?”

nói…”

Hắn ta cầm trâm cài, trên tay xoay vài vòng.

Quả nhiên đã .

tại sao giúp tiểu nữ nói dối, mà hai lần, chẳng lẽ người thích dáng vẻ khùng của ta sao?.”

Thượng Quan Dục cúi người, xiết eo ta, ép ta áp sát vào người hắn, đó chậm rãi tiến gần.

Ta hoảng sợ trợn to mắt: “Người gì?”

Thượng Quan Dục dường như rất vui mừng phản ứng sợ hãi của ta, cong môi nói:

“Ta rất thích dáng vẻ tàn nhẫn của , quá hợp ta, hẳn đã nghe nói chuyện của ta, nếu lừa gạt ta, gặp kết cục như .”

Nói xong hắn buông ta ra:

“Không cần tiễn, nghỉ ngơi sớm đi, đợi ta cầu hôn.”

Quay người bỏ đi.

Tương truyền, năm 12 tuổi, Thượng Quan Dục đã đích thân gi//ết ch///ết người v.ú nuôi mình vì bà ta dâng trà hắn, tay hắn ta trà đổ vào người, v.ú nuôi hắn bóp cổ ch///ết.

nhiều chuyện như , trong đồn, Thượng Quan Dục là một kẻ sẵn sàng gi//ết người bất cứ lúc nào.

Nhưng những năm gần đây, địa vị của hắn cao vô cùng, ngược thì ít gi//ết người hơn.

Kẻ yêu một kẻ khác.

Thật là vô lý nhưng lý.

Ý Thượng Quan Dục là nếu ta lừa dối hắn,hắn ta bắt ta chịu chung cảnh ngộ những người đó.

Chương 12

Giang Mặc Ngôn quả nhiên trong vòng 7 ngày, đã cầu xin đế hủy bỏ hôn lễ ban thưởng.

Bởi vì hắn dùng ba ngày để đích thân lên núi càn quét giặc cướp, trừ khử một ổ trộm cướp mà triều đình năm nay không diệt trừ .

Khi hỏi phần thưởng, đã hủy bỏ hôn ước của chúng ta.

đế tuy đã đồng ý, nhưng không khỏi tức giận.

Vốn đồn rồ rằng hắn ta tư thông nha hoàn, hiện tại cuồng hủy hôn.

Nói rằng Giang Mặc Ngôn coi thánh chỉ như trò đùa, nếu không lập đại công, không biết trừng phạt thế nào.

đế thu hồi đặc quyền của hắn, coi như là hình phạt ngầm.

Ta không biết những năm tháng con đường quan của hắn ta quá suôn sẻ hay là yêu Thẩm Mộc Nhu quá sâu.

Để hắn ta không phân biệt lợi hại như .

Vừa công bố chỉ dụ hủy hôn, Giang Mặc Ngôn đã cửa cầu xin mỡ, ta bảo hắn ta chờ bên ngoài.

Ta không kiên nhẫn ném mỡ hắn, vốn định giở trò trong mỡ.

nghĩ khả năng cao là tính cảnh giác của Giang Mặc Ngôn tìm người dùng thử, thôi, tốt nhất là đừng hại người vô tội.

“Lấy đồ rồi, thì nhanh chóng rời đi, đừng hỏng việc hôn nhân đại của ta.”

Giang Mặc Ngôn không chịu kích thích, nắm chặt đ.ấ.m tay trắng bệch.

thể đừng nói chuyện ta như không, ta biết và hắn là giả.”

“Ai bảo là giả.”

Ta chưa lên tiếng, thì lưng tiếng động, quay đầu , là Thượng Quan Dục tới.

Phía không ít người khiêng hàng chục cái rương.

Hắn nở một nụ cười, chỉ tay phía :

“Ta mang theo sính lễ để cầu hôn.”

Giang Mặc Ngôn trông trận chiến , biết là ta thật, loạng choạng lùi một bước.

“Thật muốn đoạt người yêu, không sợ nhiều thêm một kẻ thù.” Thượng Quan Dục cười nhạt:

“Nhớ rằng người mình yêu là người khác, thù địch của ta nhiều thêm một người không nhiều, chỉ là tép riu mà thôi.”

Một câu , khiến Giang Mặc Ngôn sắc mặt trắng bệch, hắn phía ta nói:

“Ta không là…”

Ta trực tiếp cắt ngang:

Tùy chỉnh
Danh sách chương