Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
41.
Mỗi ngày tôi đi làm bằng xe buýt rồi chuyển sang tàu điện ngầm, nên lần nào cũng sát giờ mới kịp chấm .
Có lần suýt trễ, trong giây cuối cùng, tôi nhảy thanh chắn … đá sếp ngã lăn ra.
Cô lao ngày nào cũng lau sàn bóng loáng, chỉ trách cô lao lau sạch quá mức.
Thế là sếp trượt dài ra ngoài.
Tôi cầm thẻ chấm , đứng ngơ ra như trời trồng.
Sếp ngã chỏng vó, cố đứng dậy, ôm lưng, nghiến răng nói: “Trợ lý Hứa, tôi.”
42.
Tôi run rẩy theo sếp bước văn phòng.
Tôi cảm giác hôm nay mình tiêu rồi.
Mặc dù sếp thường xuyên tập luyện thể thao, cú đá trời giáng đó đã khiến sếp trẹo lưng.
43.
Sếp gọi tôi văn phòng, bảo: “Em bàn giao lại việc gần đi.”
Tôi nghe xong ngẩn người, uất ức không chịu được: “Sếp, anh sa thải em ?”
Sếp nói gì đó, tôi cắt ngang.
“Sếp, không ngờ anh lại vong ân bội nghĩa, bạc tình bạc nghĩa, m.á.u lạnh vô cảm, lòng lang dạ sói, vô liêm sỉ cực điểm…”
Dù cũng đuổi việc rồi, bao nhiêu năm nhẫn nhịn, chửi cho hả giận mới được!
Chửi xong, tôi thoải mái hẳn, quay nói sếp: “ lượt anh nói đấy.”
Khóe miệng sếp hơi nhếch lên, nhìn tôi ánh mắt trêu chọc: “Ồ, tôi vốn nói em vất vả rồi, muốn cho em nghỉ phép. mà…”
Bây giờ tôi tự vả cái mồm tai hại này còn kịp không?
Tôi nước mắt lưng tròng: “Sếp, cho em quỳ bàn phím , mì gói gì cũng được, em sai rồi.”
44.
Cuối cùng tôi run rẩy được nghỉ phép.
Sếp nói sếp không chấp nhặt kẻ tiểu nhân như tôi.
Được hôm nghỉ làm, tôi hẹn cô bạn thân đi .
Đang ngồi xổm xây lâu đài cát, bạn tôi vẻ mặt phấn khích chạy tới: “Thần thánh ơi, tớ vừa anh chàng siêu đẹp trai, cậu mau ra xin WeChat đi!”
“ tớ đi?”
“Nói thừa, cậu ế kinh niên không đi ai đi?” Cô bạn thân lại đ.â.m đao tim tôi. “Tớ đã có chủ rồi.”
Tôi đẩy ra làm “chó săn vịt”.
Bước sau lưng anh chàng siêu đẹp trai đó, càng nhìn tôi càng quen quen…
Anh ấy quay người lại, cười mỉm tôi: “Trợ lý Hứa, trùng hợp thật.”
Tôi: “…”
Không chứ, sếp ơi, em chỉ đi nghỉ phép thôi mà, anh không thể buông tha em ?
45.
bữa trưa, tôi dẫn sếp đi .
Bạn tôi không biết chuyện, cứ nháy mắt ra hiệu: “Chậc chậc, không ngờ cậu hành động nhanh thế, mới đã chinh phục được anh đẹp trai?”
Tôi trưng khuôn mặt cá ch.ết: “ là sếp tớ.”
Bạn tôi: “…”
Xin lỗi đã làm phiền.
Huhu.
46.
Bạn tôi nói: “Này, là lần tiên tớ nhân viên đi du lịch mà có sếp đi kè kè bên cạnh đấy. Cậu chắc sếp nhà cậu óc không có vấn đề gì chứ?”
Tôi thở dài: “Quen rồi.”
Bạn tôi cười khẩy: “Quen cái gì mà quen, tớ anh ta có ý gì cậu có. Nhìn ánh mắt anh ta đi, sắp dính chặt người cậu rồi, cười cưng chiều như bố cậu vậy.”
Tôi: “Không được l.o.ạ.n l.u.â.n đâu nhé.”
Bạn tôi vung tay tát tôi cái.
47.
ngày, sếp tôi: “Hôm nay vui không?”
Tôi ngược lại: “Sếp, anh nghĩ em vui không? Em xây lâu đài anh bảo lát nữa có sóng đánh sẽ tan hết. Em đi bơi anh dọa có cá mập , em sẽ thành mồi cho cá mập. Em bóng chuyền trên cát, anh lại bảo: óc ngu si tứ chi phát triển, thôi bỏ đi.”
Sếp: “…”
“Tối nay mời em khuya em tha lỗi cho sếp.” Tôi ấm ức nói.
Sếp: “…”
48.
Chúng tôi nướng ở quán nướng gần bờ .
Xa xa, tiếng sóng vỗ rì rào, dù trời tối không nhìn , nghe tiếng sóng rồi nướng thật tuyệt cú mèo.
“Sếp, gần sếp không bận , lại chạy ?” Tôi dò , muốn biết sếp thực sự lo cho tôi hay chỉ vì nhàn rỗi mà .
Sếp nhìn tôi: “Em nghĩ ?”
Tôi nghĩ cái gì? nướng tôi cũng muốn nghẹn rồi.
Sếp lẩm bẩm: “Đào tạo trợ lý đâu dễ, khó khăn lắm mới hòa hợp được. Nếu em sóng cuốn đi cá mập đớp mất, chẳng tôi vất vả bắt lại từ .”
Tôi: “…”
Cảm ơn anh nhé!
49.
Tôi lỡ uống quá chén.
Sếp đưa tôi về phòng.
Sau khi ói trận, sếp cởi áo khoác tôi ra. Tôi ôm chặt sếp, cosplay phim: “Anh làm gì? lưu manh! Tôi thà c.h.ế.t cũng không khuất phục!”
Sếp mặt tối sầm: “Em đừng có mơ, kể em có khỏa thân nhảy múa trước mặt tôi, tôi cũng chẳng thèm nhìn.”
Tôi: “…”
50.
Sếp tốt bụng cởi áo khoác bốc mùi của tôi ra, sau đó phòng tắm vắt khăn, lau mặt cho tôi.
Tôi cười hì hì ngốc ngếch nhìn sếp: “Sếp, anh như thế này, rất giống em đó.”
Sếp: “…”
Sếp lấy khăn mạnh tay lau mặt cho tôi, chà muốn bong da: “Bây giờ tôi còn giống em không?”
Tôi ôm chạy: “Càng giống hơn!”
“ thần kinh, ai muốn làm em chứ.” Sếp lấy khăn đánh tôi, rồi lại bất lực xoa xoa trán: “Ai thèm cãi nhau người say chứ.”
“Đêm nay sếp ở lại em nhé?” Tôi nắm tay anh.
Sếp mở to mắt: “Em có biết mình đang nói gì không?”
Tôi gật : “Biết chứ, mỗi tối em đều làm ấm giường cho em.”
Sếp: “…”
Ánh mắt sếp nhìn tôi đầy s.át khí.
51
Lăn lộn đêm, nằm trên giường rồi tôi vẫn không chịu yên.
“Kể chuyện cho em nghe đi, em hay kể chuyện dỗ em ngủ mà.”
Sếp đứng bên giường, mặt lạnh lùng nói: “Hai ông cháu thuyền, , gãy mái .”
Mắt tôi sáng rực: “Rồi nữa?”
Sếp nghiêm túc: “Xong tiếp.”
Dù tôi đang say, tôi vẫn ngứa tay muốn đánh sếp.
52.
Sáng hôm sau, tôi và sếp cùng xuống buffet sáng của khách sạn.
sếp đầy vẻ mệt mỏi, uể oải, tôi lo lắng : “Sếp, tối sếp không ngủ được á?”
Sếp liếc tôi: “Tôi cũng muốn ngủ.”
Lúc này, nhân viên phục vụ đi ngang chúng tôi.
Sếp tiếp tục oán thán: “Tối em hành tôi đêm, em còn tôi ngủ được không?”
Nhân viên phục vụ sẩy chân, suýt ngã.
Tôi ngượng muốn chui xuống cát làm dã tràng cho rồi.