Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :

Cố Cẩn Xuyên rất hiếm bị Thẩm Đồng chối, nhưng dạo gần đây thì lặp đi lặp lại.

lòng anh mơ hồ sinh ra một nỗi bất an.

Cùng lúc , điện thoại anh vang lên tiếng tin nhắn.

Trên màn hình khóa là tin nhắn Đường Uyển. Biệt danh ban là “Quên rồi”, đã đổi lại thành tên thật.

“Cẩn Xuyên, anh nhớ hứa năm xưa của chúng ta không?”

“Cả đời này nhất định phải cùng nhau xem một lần mưa băng. hứa tối nay sẽ thành thực. Anh có đến bên không?”

Cố Cẩn Xuyên lướt mắt một cái, rồi nhanh chóng cất điện thoại, đưa tay xoa Thẩm Đồng.

“Anh có chút việc, ra ngoài một lát. ngủ đi.”

Nói xong, anh quay lưng đi, không ngoảnh lại.

Thẩm Đồng lúc này đã không buồn ngủ, cô đứng dậy bước đến bên cửa sổ sát đất, đúng lúc thấy Cố Cẩn Xuyên lái đi.

Không ngủ , cô mở tivi lên, đúng lúc người dẫn chương trình đang nói:

“Cơn mưa băng tiên cầm – tượng hiếm gặp ngàn năm có một – sẽ xuất vào lúc 11 30 tối nay. Nghe nói, những cặp đôi cùng nhau ngắm băng sẽ bên nhau trọn đời…”

Thẩm Đồng vừa mới thấy tin nhắn trên điện thoại Cố Cẩn Xuyên.

Thì ra họ muốn ở bên nhau trọn đời — vậy thì chúc họ toại nguyện.

Lúc này, chuông điện thoại vang lên, là cuộc gọi video bạn thân Lâm Nhiễm ở Bắc Kinh.

“Nghe nói Yến đặt cậu chiếc Winston Pink Legacy, mau tớ xem .”

Thẩm Đồng giơ tay trái lên Lâm Nhiễm nhìn.

“Đẹp quá đi! Chiếc này mới thật sự xứng thân phận tiểu thư nhà họ Thẩm như cậu. À đúng rồi, Cố Cẩn Xuyên biết chưa?”

Thẩm Đồng khẽ lắc :
“Chưa, tớ định đến ngày đi mới nói anh ta biết.”

“Cũng đúng, lúc đi rồi hãy nói, nhỡ đâu anh ta biết cậu là thiên kim nhà họ Thẩm ở Kinh Thành, lại dây dưa thì .”

Thẩm Đồng cười tự giễu: “Chắc anh ta không đến mức đâu.”

“Cậu không biết đâu, một tuần trước, lúc tớ đi lấy , sắc mặt anh ta khó coi đến mức nào. Anh ta nói chiếc không hợp tớ, mới lúc nãy bảo tớ tháo ra, nói là cả đời này có cũng sẽ không cưới tớ.”

“Tớ chợt nghĩ, nếu anh ta biết chiếc nhân, tớ chưa bao anh ta mang đến, thì không biết anh ta sẽ nghĩ .”

Lâm Nhiễm tức giận: “Anh ta lại như vậy? Không muốn kết thì lại làm lỡ dở bảy năm thanh xuân của cậu?”

Thẩm Đồng bước đến cửa sổ sát đất, ngẩng nhìn bầu trời đêm như mực.

“Không trách anh ấy. Cậu cũng biết mà, bảy năm nay tớ thật sự rất cô đơn, cũng may có anh ấy ở bên.”

“Tớ anh ấy coi như đôi bên cùng . Anh ấy một người phụ nữ ngoan ngoãn, một mái nhà tạm thời để quên Đường Uyển. tớ thì một người bên cạnh, để mình không quá cô độc.”

Lâm Nhiễm thở dài một tiếng, nhớ lại chuyện xảy ra bảy năm trước, không nói thêm để khuyên cô.

“Thế bây cậu có thấy buồn không?”

“Cũng không hẳn, tớ có yêu đương anh ta, nhưng chuyện kết thì tớ có tiêu chuẩn riêng. Đừng nhìn tớ ở bên anh ta bảy năm, nếu thật sự phải lấy anh ta, tớ không dám cưới.”

Bảy năm bên Cố Cẩn Xuyên, anh ta bay khắp nơi, Thẩm Đồng biết bên ngoài anh ta có không ít tình nhân.

Cô luôn mắt nhắm mắt mở, vì cô biết, hai người chỉ là đang yêu đương.

Nhưng nếu là nhân, thì không .

Lâm Nhiễm gật đồng tình.

“Ừ, giới của chúng ta, môn đăng hộ đối vốn đã rất quan trọng. Chú cô chọn Yến là hoàn toàn đúng đắn.”

Hai người trò chuyện thêm một lúc mới tắt cuộc gọi.

Thẩm Đồng đứng ngoài ban công, viên kim cương trên lấp lánh dưới màn đêm.

Sáng hôm sau.

Lúc Thẩm Đồng đang ăn sáng, cô nhận một tin nhắn số lạ.

“Tôi là Đường Uyển, chúng ta nói chuyện một lát nhé.”

Thẩm Đồng nghi hoặc, không hiểu Đường Uyển muốn nói mình.

Suy nghĩ một lúc, cô vẫn đồng ý. Cô muốn biết rốt cuộc Đường Uyển muốn nói .

chuẩn bị ra ngoài mới biết hôm nay tài xế không có ở nhà.

Cô đành phải tự lái đi.

Nhưng nhìn mấy chiếc gara, cô không muốn lái chiếc nào cả. Cô không muốn tiếp tục dùng đồ của Cố Cẩn Xuyên.

Thế là cô gọi trung tâm bảo hành 4S nhờ đưa chiếc Bugatti mà Yến tặng cô đến.

Thẩm Đồng đến nhà hàng, Đường Uyển cũng vừa bước xuống .

Đường Uyển nhìn thấy Thẩm Đồng bước ra chiếc Bugatti Type87, mắt lướt qua một tia ngạc nhiên.

“Cô Thẩm, vào nói chuyện đi.”

Thẩm Đồng đứng yên không nhúc nhích: “Có chuyện thì nói luôn ở đây đi.”

Đường Uyển đi thẳng vào vấn đề: “Vậy tôi nói thẳng. Có vài Cẩn Xuyên không tiện nói, nên chỉ có để tôi làm người xấu.”

“Cẩn Xuyên là người sống tình cảm, cô anh ấy bên nhau bảy năm, dù là nuôi một con chó thì cũng có tình cảm. Đột ngột đuổi cô đi, anh ấy cũng không nỡ. Cô ở Thượng Hải không người thân thích, xa anh ấy chắc sẽ rất khó khăn đúng không?”

Vừa nói, ánh mắt Đường Uyển vừa liếc nhìn chiếc Bugatti phía sau Thẩm Đồng, trên mặt rõ ý mỉa mai.

“Lương của cô cũng chẳng cao, nếu không có Cẩn Xuyên, liệu cô có thuê chiếc đắt thế này không?”

Giữa lông mày Thẩm Đồng thoáng vẻ mất kiên : “Cô rốt cuộc muốn nói ?”

Đường Uyển tiếp tục: “Ngày mai Cẩn Xuyên sẽ cùng tôi bay .”

Kể quen Thẩm Đồng, Cố Cẩn Xuyên dù là cơ trưởng, bay khắp thế giới, nhưng riêng bay anh ta chưa từng đi.

Đồng nghiệp vẫn hay nói, là điều cấm kỵ của Cố Cẩn Xuyên.

Đường Uyển mỉm cười nói: “Cô có biết vì trước kia Cẩn Xuyên không bay mà bây lại bay không?”

“Vì bay riêng của chúng tôi, cũng là hứa năm xưa. Trung tâm thành phố có một bức tượng đồng Juliet, tương truyền ai chạm tay vào tượng sẽ ban phúc lành, người yêu sẽ thành đôi viên mãn.”

“Cẩn Xuyên đã hứa tôi, chỉ bay này cùng tôi. Bảy năm trước, anh ấy không bay là vì tôi, đây, anh ấy bay lại này, cũng là vì tôi.”

“Ngày mai, sau Cẩn Xuyên bay chuyến cùng tôi xong, tôi anh ấy sẽ quay lại bên nhau.”

Thẩm Đồng lặng lẽ nghe xong, nhìn cô ta: “Ý cô là, thay Cố Cẩn Xuyên nói chia tay tôi?”

Đường Uyển lắc : “Tôi chỉ muốn cô biết điều một chút, chủ động rút lui khỏi Cẩn Xuyên. Anh ấy sẽ không cưới cô đâu. Cô anh ấy không cùng một đẳng cấp.”

Thẩm Đồng hiểu rồi.

“Tôi các người đúng là không cùng đẳng cấp. Cô yên tâm, tôi sẽ để hai người toại nguyện.”

Nói xong, Thẩm Đồng lái đi.

Chuyện hôm nay khiến cô càng hiểu rõ, xa Cố Cẩn Xuyên là điều đúng đắn.

Về đến Đàn Cung, Thẩm Đồng ngồi trên ghế sofa phòng khách, nhìn quy trình lễ cưới mà Yến vừa gửi đến.

“Anh sắp xếp là rồi.”

Yến nhanh chóng trả : “Hai ngày nữa anh đến đón . lễ là chuyện quan trọng, đến lúc gặp nhau rồi, mọi việc quyết, là trung tâm.”

“Vâng.”

Mãi đến khuya, Cố Cẩn Xuyên mới trở về.

Tùy chỉnh
Danh sách chương