Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“…Cái này, e là…”
Tô Vũ Nhu cứng mặt, miễn cưỡng giữ nụ , muốn chối.
Phó đạo diễn như cúc nở mùa thu:
“Sao ? Không phải bảo thân lắm à? Nghe nói còn là đàn khóa dưới của cậu mà? Chuyện nhỏ này chắc đâu khó, đúng không?”
Tô Vũ Nhu lần này đúng là tự vả. Cắn răng nuốt giận, cô ta gật đầu đồng ý.
Phó đạo diễn – nổi tiếng trong giới vì đầu óc đơn giản – này vô chân thành:
“ làm phiền nhé. mặt thì chắc chắn thái tử gia sẽ nể tình tới thôi!”
Tôi khoanh tay dựa vào ghế sofa, liếc mắt nhìn vẻ mặt muốn nôn má u của Tô Vũ Nhu.
Chu Cẩn là kiểu người mà muốn lấy là được chắc?
Để xem cô ta liên lạc bằng cách nào!
Cả phòng khách dán mắt vào Vũ Nhu.
Cô ta đón lấy điện thoại tay nhân viên chương trình khuôn mặt cứng đờ.
Tôi hóng hớt rướn cổ lên, muốn xem xem cô ta định cầu cứu .
, xa vang lên tiếng động cơ xe. Tôi ngẩng đầu nhìn – là xe của đạo diễn Thâm.
Anh ta đeo kính râm, bước xuống ghế phụ, dáng vẻ lấc cấc:
“Yo~ Các soái ca mỹ nữ, mọi người đang chờ vị khách bí ẩn đúng không?”
Mọi sự chú ý lập tức dồn hết về phía đạo diễn, Vũ Nhu nhân cơ hội âm thầm thở phào.
Thâm phủi tóc mái bóng nhẫy của mình, tiếc nuối thông báo:
“Tiếc ghê… hôm nay khách mời bí ẩn không đến rồi!”
Phó đạo diễn là người thất vọng nhất, sắc mặt tái mét:
“Lão ! Ông chơi cái trò gì đấy?! Hàng chục triệu đầu tư mà nói bỏ là bỏ?”
Thâm tháo kính râm, xoa xoa mái đầu sáng bóng:
“Yên tâm, tiền đầu tư tôi vẫn lo được mà!”
Anh ta liếc nhanh về phía tôi, rồi tiếp lời:
“ không trách tôi được, cái thằng nửa đường đòi quay về trông con, bảo là nhờ mặt mũi đứa con nên vợ mới không đánh ch ết.”
Phó đạo diễn nghe thì thôi không thèm quan tâm đến khách mời nữa, khoát tay như kẻ từng trải:
“Thôi kệ, người không đến không sao, tiền đến là được rồi. Người ở quay vẫn đủ.”
Rồi lại quay sang Tô Vũ Nhu, ánh mắt như sói thấy mồi:
“Vũ Nhu à, thái tử gia nào rồi? Bao giờ đến? Để tôi còn cho người đón.”
Tô Vũ Nhu mặt mày trắng bệch. Cô ta cứ tưởng chuyện này xong, không ngờ phó đạo diễn chơi bài ngược.
Tôi bật :
“Phó đạo diễn định dọa ch ết người ta à? Nhìn cái mặt trắng bệch kìa.”
Vũ Nhu vội vã lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, có phần khó xử:
“Phó đạo diễn… anh bận công việc lắm, chắc khó sắp xếp thời gian đến. Anh mà, công ty dưới tay anh nhiều vô kể…”
6
Điện thoại của đạo diễn Thâm lại vang lên.
Anh ta cau mày mở máy, thấy tên người gọi liền đổi sắc mặt, lập tức nịnh nọt hẳn lên.
Không bên kia nói gì, chỉ thấy Thâm trong livestream cứ “dạ dạ vâng vâng” không ngừng gật đầu.
Cuối cúp máy, anh ta tít mắt nhìn tôi:
“Liễu Liễu à…”
Tôi nhướng mày lạnh lùng liếc qua:
“Hử? Gọi Liễu Liễu là anh có tư cách à?”
Tên này nhỏ chơi Chu Cẩn, ngày tôi chào đời cậu ta còn phải gọi tôi là chị, giờ lại muốn ăn vạ? Đúng là mơ!
Thâm không giữ được phong độ nữa, hì hì đổi giọng:
“Chị Liễu à, phần sắp tới của chương trình phải trông cậy cả vào chị rồi!”
Thái độ kiêu ngạo của tôi lại làm đám antifan sôi máu:
“Cái kiểu gì ? Đối xử đạo diễn luôn à? Cô ta tưởng mình là ?”
“Đoán chắc là được đại gia nào rồi, không thì dám hỗn láo này?”
“Thái tử gia còn bị đánh, đạo diễn bị lườm cái có là gì…”
Một số mạng tỉnh táo thì bắt đầu nhận thấy có gì sai sai.
fan não tàn của Tô Vũ Nhu thì vẫn nhảy nhót bảo vệ tượng:
“Đạo diễn chắc chỉ muốn giữ hòa khí nên không muốn làm lớn chuyện thôi. Liễu Liễu đúng là được đằng chân lân đằng đầu!”
“Đánh người còn chưa đủ, giờ lại lườm đạo diễn. Quả nhiên Vũ Nhu mắng không sai chút nào!”
“Chắc nhà họ Chu chưa thấy bài đăng của Vũ Nhu thôi, chị mau share lại, tag ba mẹ thái tử gia vào!”
Đạo diễn đi đón khách mời bí ẩn, livestream tạm nguội.
mạng rảnh rỗi liền rủ nhau tag ba mẹ thái tử gia theo lời Vũ Nhu.
Tô Vũ Nhu càng càng tái mặt, tâm trạng rõ ràng không ổn.
Tôi chỉ nhạt. Chắc giờ mới thấy sợ.
Đúng là ngốc!
Không nhìn thấy người ta chơi bóng nước, đánh ngầm sao?
Chỉ có mình cô ta là ngu đến mức vác da o chém thẳng.
“Nhìn kìa! Ba mẹ thái tử gia phản hồi rồi! Siêu dưa luôn, hóng muốn nổ não!”
Một tiếng gào netizen kéo 2/3 người trong phòng livestream chạy qua tab Weibo.
Trên , hai dòng cập nhật đang leo top vùn vụt:
Mẹ thái tử gia: “Đừng tag tôi nữa! Con trai không phải tôi sinh !”
Bố thái tử gia: “Đánh chồng cô thì đừng đánh luôn cả tôi chứ!”
Netizen: ??
Cái gì ? Liễu Liễu mới là thiếu phu nhân thật à?
Còn nghe giọng điệu thì có vẻ địa vị trong nhà họ Chu không tệ?
Bên dưới, mạng rối tung:
“ cuối mới là bà Chu thật trời??”
“Bạn à, nhìn mà còn không hiểu thì chắc môn Văn bạn được 2.5 điểm. Xóa bài đi, quê ch ết!”
“ livestream rõ ràng Vũ Nhu nói có quan hệ thái tử gia mà? Nhìn không giống đang nói dối đâu…”
Một bộ phận netizen bắt đầu tỉnh ngộ, quay lại livestream chất vấn Vũ Nhu.
Hoang Dã Tiên Tung chưa chiếu hot.
Phó đạo diễn đầu một đống rối: trước thì lo không quan tâm, giờ hot rồi lại gặp scandal.
Đúng , đạo diễn mang theo “khách mời bí ẩn” trở lại, mọi ánh mắt đổ dồn cửa.
người đầu tiên bước xuống lại không phải đạo diễn…
Mà là một con poodle mặc quần lót màu hồng.
Nhìn kỹ lại – hình như… con này quen quen?
Netizen thám tử nhanh chóng tra :
chẳng phải con poodle từng chặn đường Liễu Liễu băng qua vạch trắng hồi trước sao? Còn từng cô lên hot search cơ mà!
Liễu Liễu tiêu rồi!
Xem là… một con có thân phận không tầm thường.
7
Con poodle nhỏ vừa xuống xe, ngửi thấy mùi quen liền lao như bay về phía tôi, ngồi phịch lên chân tôi mà ư ử không ngừng.
Tôi không phải kiểu người hay nhớ , phải nói là tôi… hơi nhớ nó thật.
Có người lặng lẽ thả bình luận:
[Hở? Con poodle này hành động thuần thục quá, chẳng lẽ là của Liễu Liễu?]
nên vụ “không nhường đường cho poodle” là này — vì đấy vốn dĩ là… nhà người ta mà.
Mấy mạng bắt đầu thấy… nóng mặt.
Đúng này, một giọng nam cất lên:
“Vợ ơi, anh mang con trai đến rồi !”
Người xuất hiện chính là nhân vật từng khiến tôi leo thẳng hot search — thái tử gia đất Bắc Kinh, Chu Cẩn.
Bình luận bay loạn:
[Aaaaa! Thái tử gia bằng xương bằng thịt! Gọi “vợ ơi” kìa, tôi muốn xỉu!]
[Là Phí Trạch ! Là Phí Trạch của tôi!!]
[Khóc mất, chiến của tôi tái xuất! Hồi trước chửi Liễu Liễu quá trời, giờ thấy hối hận ghê gớm!]
(Phí Trạch là vai diễn duy nhất mà Chu Cẩn từng đảm nhận, sau phim anh lui khỏi giới giải trí, trở thành “bạch nguyệt quang” trong lòng bao người.)
Chu Cẩn sải bước tới chỗ tôi, bế con poodle đang ngồi dưới chân lên, cảnh cáo:
“Thái ca, không được lấy Liễu Liễu. là vợ anh. Nếu muốn thì lấy vợ cậu đi!”
Bên kia, Lưu Ngọc Dao ngớ người, kéo tay Tô Vũ Nhu thắc mắc:
“Cái gì ? Cô bảo anh là bạn trai cô mà? Sao bây giờ lại gọi Liễu Liễu là vợ?”
Cô ta rõ ràng đầu đứng về phe Tô Vũ Nhu, giờ phát hiện mình bị lợi dụng thì…
Lửa giận bùng lên, ánh mắt nhìn Tô Vũ Nhu muốn cắn người.
Tô Vũ Nhu hít một hơi đau đớn, gương mặt liên tục biến sắc, cuối đành rút tay , khẽ thở dài:
“Dao Dao, cậu hiểu nhầm rồi, tớ chỉ nói tớ là muội của thái tử gia chứ đâu có bảo là bạn gái anh … Cậu đừng làm mạng hiểu sai nữa.”
Lưu Ngọc Dao như vừa ăn phải thứ gì khó nuốt, lập tức trở mặt:
“Nói vớ vẩn! Cô tưởng tôi không cô trung cấp à? Cái dạng như cô mà chung thái tử gia cái gì?”
Cô ta bắn chữ như súng liên thanh:
“Đúng là bị ngu, để cô lừa đến mức này, lại còn vì cô mà đắc tội Liễu Liễu. Tôi đúng là đáng chết!”
Lời nói lộn xộn ánh mắt lại đầy hối hận, liếc tôi một cái tỏ vẻ lỗi.
Tôi thầm nghĩ, không thể coi thường bất kỳ trong giới giải trí. Ba câu là có thể lật ngược bàn cờ.
Tô Vũ Nhu bị bóc mẽ vấn, gương mặt cứng đờ, không dám phát tác.
Cô ta đành tỏ vẻ yếu đuối, đôi mắt rưng rưng:
“Dao Dao, mình vấn mình thấp, mấy năm nay mình cố gắng rất nhiều để hoàn thiện bản thân… Mình thật sự là muội của thái tử gia mà…”
Một vài mạng đang nghi ngờ lại thấy dao động.
Lưu Ngọc Dao lạnh: